Chương 16: Một thuật thôi diễn vạn pháp (1)
Biên: nvm1997
Oanh! Oanh! Oanh!
Khó mà hình dung cảm giác chỉ trong phút chốc kia, Phương Nguyên đang trả lời tất cả vấn đề, lại dựa vào bản tâm nói ra ý tưởng chân thật sâu thẳm bên trong nội tâm, chỉ cảm thấy hư không xung quanh biến ảo sấm chớp rung động, chỉ một giây thôi giống như đã trải qua vĩnh cửu. Trong suốt quá trình này, hắn cảm thấy có chút chút ý chí khen ngợi, sau đó giống như có một đồ vật nào đó tiến nhập vào trong thần hồn của mình, khiến thần hồn của hắn vô cùng đau đớn giống như bị xé rách, nhưng cảm giác lại vô cùng thỏa mãn, giống như đang trải qua một mộng cảnh kỳ diệu!
"Đây là cái gì?"
Sau một hồi lâu hắn mới thanh tỉnh lại, phát hiện chính mình đang ở trong một khoảng không gian huyền diệu.
Lờ mờ có thể nhìn thấy, xung quanh mình đều có kinh văn màu vàng óng lơ lửng giữa không trung.
Những đoạn kinh văn này cho hắn cảm giác rất quen thuộc, đều là kinh văn bên trong Đạo Nguyên Chân Giải.
Đối với những đoạn kinh văn này, hắn đã nắm rõ chúng trong lòng bàn tay. Thế nhưng vào lúc này, những kinh văn kia tuy quen thuộc nhưng lại ẩn chứa chút biến hóa huyền bí, lúc này những kinh văn không ngừng toát ra biến hóa, thay đổi trình tự sắp xếp của bọn chúng, thậm chí mỗi một nét bút đều toát ra một loại huyền ảo khó lường, những đại đạo lý lẽ bị ẩn dấu không ngừng được diễn biến, vừa diễn biến vừa xuất hiện một cái gì đó vừa quen thuộc vừa xa lạ...
Đại đạo đơn giản nhất!
Mặc dù kinh văn vẫn là nó nhưng đạo lý ẩn chứa trong đó cũng đã hoàn toàn khác biệt, làm cho Phương Nguyên trố mắt đứng nhìn!
"Ta là đã đọc sách đến mức hóa điên rồi sao?"
Trong lúc nhất thời, Phương Nguyên đều khó mà tin được những sự việc vừa xảy ra là thật hay là giả, có phải bản thân vừa nằm mộng hay không.
Bất quá một loại xúc động không hiểu nổi xuất phát từ nội tâm hắn làm hắn theo bản năng nhìn xuống.
"Thiên Diễn Chi Thuật?"
"Đây là... Đây là một loại thuật thôi diễn?"
Rất kỳ diệu, hắn thấy được tất cả những kinh văn kia đều màu vàng óng, từng cái từng cái uốn lượn giống như là sao băng, vọt thẳng vào mi tâm của hắn. Sau đó, trong óc của hắn đã nhiều hơn một đạo pháp môn thần dị.
"Ba ngàn đại đạo hợp lại thành một, tâm tồn nhất thuật diễn vạn pháp..."
Cảm ứng đến đạo pháp môn kia, sắc mặt Phương Nguyên dần trở nên trắng bệch.
Hắn gần như không dám tin tưởng thông tin xuất hiện trong đầu mình, bởi vì nó... Quá khoa trương!
"3000 đại đạo đều hợp nhất, theo thuật thôi diễn, vạn pháp thế gian đều nắm trong tay..."
Hắn nhất thời cũng bị dòng chữ này hù cho khiếp sợ, không biết nên tin tưởng thông tin trong đầu mình không. Hắn chỉ nhớ là hiện tại chính mình chỉ nắm giữ duy nhất một đạo tâm pháp tu hành, chính là Luyện Khí sơ giai của Thanh Dương tông, bây giờ hắn đã tu luyện một tháng trời rồi, mặc dù cần cù nhưng vẫn có thật nhiều điểm thắc mắc chưa được giải đáp. Cũng do tồn tại những hoài nghi này, khiến cho tu vi Luyện Khí tầng một chưa đạt đến viên mãn.
Vốn những thắc mắc này, trong lòng Phương Nguyên quả thực rối như tơ vò, muốn giải quyết chỉ có thể đi thỉnh giáo trưởng lão bên trong tiên môn hoặc là tự mình đi dò xét từng cái.
Thế nhưng mà, trong lúc này Phương Nguyên theo bản năng thử dùng thôi diễn chi thuật xuất hiện trong đầu của mình thôi diễn thử tâm pháp kia, hắn bỗng nhiên cảm giác tâm thần đại biến, từ sâu trong cơ thể của hắn bỗng nhiên bị kéo ra một phần lực lượng.
Bất thình lình có cảm giác mệt mỏi vô cùng, khiến cho đầu óc hắn choáng váng một trận, suýt nữa ngã trên mặt đất...
Nhưng trong lúc hắn đang kinh hãi, vội vã muốn thu hồi lại tâm thần, cả người chợt ngơ ngẩn ra.
Ngay trong thức hải của hắn xuất hiện một đạo thần niệm vô cùng rõ ràng!
Đạo thần niệm bên trong cơ thể hắn không phải vật gì khác, chính là đạo thần niệm từ tu luyện Luyện Khí sơ giai của Thanh Dương tông. Lúc trước đối với hắn nó là một mảng sương mù mờ mịt, để tìm hiểu được thì vô cùng nan giải, lúc này con đường tu luyện của sơ giai Luyện Khí hiện lên vô cùng rõ ràng, giống như một đại lộ thẳng tắp kéo dài tới chân trời!
Trong lúc này, những vấn đề vây khốn hắn rất lâu ở cảnh giới này đều được thông suốt, hắn trong nháy mắt cũng đã hiểu ra mình nên tu luyện như thế nào nhanh nhất, ổn thỏa nhất, đẩy tu vi của mình đến Luyện Khí tầng một viên mãn. Thế mà hắn lại cảm thấy công pháp sơ giai Luyện Khí của Thanh Dương tông tồn tại thật nhiều vấn đề, nếu có thể loại bỏ những vấn đề này thì hiệu suất tu hành sẽ trở nên cao hơn...
"Đây chính là bí mật của Đạo Nguyên Chân Giải sao?"
Mặc dù đột nhiên bị kéo ra một lượng lớn lực lượng trong cơ thể, khiến cho sắc mặt của hắn lúc này lộ ra chút tái nhợt, trán của hắn cũng hơi đau nhức, nhưng lúc này sắc mặt của Phương Nguyên vô cùng mừng rỡ, hai mắt tỏa sáng, khó mà hình dung được niềm vui bên trong lòng hắn...
"Đạo Nguyên Chân Giải này thì ra cũng không phải là giả..."
"Trong này, thế mà ẩn giấu một đạo thôi diễn chi thuật..."
Thứ cất giấu bên trong Đạo Nguyên Chân Giải không phải công pháp tu hành, mà là thứ có hiệu suất tu hành cao hơn vô số lần!
Bởi vì đây là thứ có thể dùng để thôi diễn ra mọi phương pháp tu hành, hơn nữa còn tăng lên hiệu suất cùng phẩm chất của công pháp...
Cái này được dung hợp từ tất cả đạo lý cùng pháp môn tu hành của tất cả tiên môn tại thế gian, từ đó có thể thôi diễn ra một đạo kì thuật tối cao, tác dụng của nó có thể phân giải tất cả tâm pháp tu luyện rồi từ đó thôi diễn ra một phiên bản khác với hiệu suất cao hơn, uy lực mạnh hơn!
Ba nghìn đại đạo, trăm sông đổ về một biển!
Có người nói, tất cả phương pháp tu hành của thế gian cuối cùng đều sẽ tụ hợp tại một điểm cuối cùng. Mà môn kỳ thuật này, không ngờ lại thôi diễn từ điểm cuối cùng kia ngược về, bản thân nó đã bao hàm 3000 đại đạo, cho nên nó có thể khai phá vô tận hư ảo, trực tiếp chỉ ra căn nguyên của tu hành...
"Thế gian có 3000 đại đạo, ta chỉ cần một thuật phá đi..."