Chương 1607: Trận sư trong thiên hạ tập trung một chỗ (1)
Trong đám người đưa tiễn, nhìn Phương Nguyên ngồi ngọc liễn rời đi, Lý Bạch Hồ nói với Lý Hồng Kiêu:
- Theo lý thuyết, bây giờ hắn chỉ mới là cảnh giới nửa bước Hóa Thần, cao hơn ta không bao nhiêu, ngươi được Tiên Hoàng trợ giúp, là người đầu tiên luyện hóa Long Hồn. Cho nên bàn về tu vi, ngươi còn muốn trên hắn, nhưng lúc này so với hắn, hình như cảnh giới của chúng ta đã thấp hơn hắn rất nhiều...
- Tu sửa Ma Biên, cải cách Yêu Vực, bây giờ còn muốn đi giúp đỡ Dịch Lâu hoàn thiện một đại trận có thể thay đổi vận mệnh của Thiên Nguyên độ kiếp, người bình thường đã không thể sánh bằng, cảnh giới đương nhiên không giống với chúng ta, thậm chí có thể sẽ...
Lý Hồng Kiêu mở miệng định nói nhưng cuối cùng im lặng.
Khất Nhi của Khương gia bên cạnh bỗng nhiên nói:
- Các ngươi muốn nói, hắn có khả năng sẽ được phong thánh à?
- Không phải có khả năng...
Lý Bạch Hồ bỗng nhiên nói:
- Đợi cho tới lúc trận này hoàn thiện, còn có ai có thể ngăn cản hắn được phong Thánh Nhân?
"Phương tiểu hữu, thuật số sơ khai do ngươi nhờ Kinh Thiên đạo hữu đưa tới, lão hủ đã cùng trận sư của Dịch Lâu thôi diễn qua, chúng ta nhất trí cho rằng phương hướng này không sai, vừa vặn có thể bổ sung phần thiếu của Cửu Thiên Hồn Viên Trận do chúng ta thôi diễn. Chỉ là Tiên đạo cùng Ma đạo vốn giống như nước lửa không hợp, rốt cuộc nên làm sao để nó hòa thành một khối, hình thành một đại trận thống nhất thì chưa có manh mối, chỉ có thể mời ngươi đến đây!
Trên đường đi tới Dịch Lâu ở Trung Châu, tiên sinh Thiên Cơ đã không nhịn được, nhiều lần tới trao đổi với Phương Nguyên.
Rõ ràng là một trong ba Cửu Văn Trận Sư lớn, thân phận cao dọa người, nhưng bây giờ ngược lại luống cuống giống như một đứa trẻ vậy.
Phương Nguyên đã từng nghĩ về điều này từ lâu, nói:
- Tiền bối yên tâm, lúc vãn bối tìm hiểu chân kinh Thái Cổ Ma Chương của Ma đạo, trong lòng đã có lĩnh ngộ, nửa năm này ta ở lại Yêu Vực, một là trả ơn một bữa cơm ở Yêu Vực trước đây, hai cũng là cho Dịch Lâu cũng đủ thời gian chuẩn bị, ba là suy nghĩ xem làm thế nào để dung hợp ba trận lý lại một chỗ. Bây giờ ta cũng có kế hoạch, đường lối cụ thể để thôi diễn. Mà ở trong lòng ta, Tiên đạo là Thiên đạo, Ma đạo là Nhân đạo, giảm cái này tăng cái kia, nhân hỏa khó chứa, thực sự khó có thể đạt được sự cân bằng. Nhưng vãn bối từng được dị nhân truyền thụ trận đạo Thái Cổ, mượn trận lý này dẫn dắt, có thể khiến cho Tiên đạo Ma đạo nối liền với nhau, để trận này đại thành!
- Tiên đạo, Ma đạo lại thêm trận lý Thái Cổ...
Tiên sinh Thiên Cơ nghe được lại mỉm cười nói:
- Rất hay, rất hay, Phương tiểu hữu, lão phu phải cám ơn ngươi!
Phương Nguyên cười nói:
- Vốn là chuyện vãn bối nên làm, tiền bối cám ơn ta làm gì?
Tiên sinh Thiên Cơ nói:
- Cám ơn ngươi không để cho Dịch Lâu ta trở thành trò cười lớn nhất trong ngàn năm qua!
Phương Nguyên chợt hiểu ra.
Ngàn năm trước, sau khi Côn Lôn gặp kiếp nạn lớn, Dịch Lâu nhìn ra được kiếp nạn này có thể vượt qua, quyết định thôi diễn đại trận để giảm bớt áp lực độ kiếp của nhân gian. Bởi vậy một ngàn năm qua, ít có người đi lại ở bên ngoài, chủ yếu tập trung trận sư trong thiên hạ để thôi diễn trận này. Vì thế có không biết trận sư giỏi trong thiên hạ bị mạnh mẽ lôi đi, cũng được các Đại Thánh Địa và đạo chính thống quan tâm. Nhưng kết quả nghìn năm qua, bọn họ dốc hết tâm can khóc ra máu, cuối cùng lại chỉ thôi diễn ra một trận không trọn vẹn. Nói chuyện này ra ngoài, quả thật chẳng khác nào trò cười...
Nguyên nhân tất nhiên rất đơn giản, Dịch Lâu có tham vọng quá lớn.
Bọn họ muốn thôi diễn Cửu Thiên Hồn Viên Trận chính là đại trận đoạt càn khôn tạo hóa của trời đất, chính là đang bắt chước theo thuật số của thiên đạo, hơn nữa còn là Cửu Thiên Thuật, nếu thành công chính là công lao huy hoàng muôn đời không có, nếu không thành công, cũng thật sự chính là lòng người chưa đủ rắn nuốt voi.
Ban đầu bọn họ đã xác định sẽ trở thành trò cười, nhưng Phương Nguyên lại tìm ra một hy vọng khác.
Thật ra trước Phương Nguyên không phải chưa từng có người muốn mượn lực lượng của Ma đạo, chỉ là những người này chung quy hiểu biết quá ít về lực lượng Ma đạo, cuối cùng biến nó thành đường chết. Chỉ có Phương Nguyên đã tìm hiểu được chín phần Thiên Công, lại hiểu được trận đạo Thái Cổ, còn mượn Thiên Diễn Thuật, ở trước thánh vật như Táng Tiên Bia tìm hiểu nhuần nhuyễn về Ma đạo Thái Cổ mới có thể nghĩ ra cách này.
Nhớ tới tất cả mọi chuyện đều là trùng hợp và may mắn, Phương Nguyên trầm ngâm thật lâu, mới khẽ nói một câu:
- Kinh Thiên Thánh Nhân đã chuyển lời cho Dịch Lâu, nói vậy bây giờ Dịch Lâu hẳn đã chuẩn bị xong đồ chứ?
- Dịch Lâu cố gắng hết sức, cũng chuẩn bị gần xong rồi!
Tiên sinh Thiên Cơ cười nói:
- Thất Tinh đài sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ có chờ Phương tiểu hữu qua. Ngoài ra, tất cả cờ trận, pháp bảo thôi diễn, thần khí cũng đã chuẩn bị xong. Trên dưới Dịch Lâu còn sớm tập trung bốn nghìn đại trận sư, từ nửa năm trước bắt đầu học tập thuật số Thái Cổ và pháp môn diễn hóa thần tượng Ma đạo tương ứng, chỉ chờ ngươi tới sẽ bắt đầu thống nhất thôi diễn. Không chỉ vậy, lão phu cũng cam tâm tình nguyện chờ đợi mệnh lệnh của tiểu hữu. Ngươi bảo ta diễn gì thì diễn đó!
- Đa tạ tiền bối!
Phương Nguyên nghe xong, trong lòng cũng vui mừng.
Từ trước tới nay, hắn làm việc thực sự không vui vẻ thoải mái như bây giờ.
Dù sao Dịch Lâu cũng là Dịch Lâu, nơi có nhiều người thông minh nhất trên đời này, hiểu được nặng nhẹ. Lại thêm bọn họ cũng thật sự muốn lập đại trận thành công, ăn nhịp với mình, thánh vật như Thất Tinh đài quan trọng tới mức nào, bọn họ lại không hề nghĩ ngợi đã cho mình mượn.