Chương 1624: Thất Tinh Đài của Dịch Lâu (2)
Chúng tu nghe vậy, đều cười lớn, đồng thời phất tay áo, bay thẳng về từng tiểu lâu.
- Các vị đạo hữu, đợi đến khi đại trận hình thành, chúng ta đều sẽ được ghi tên trong sử sách. . .
- Phương Nguyên tiểu hữu, ngươi buộc ta xuống núi, chém đạo hữu của ta, trong lòng những người bạn cũ của ta đang rất oán hận, nhưng Trận Sư chúng ta ai không muốn vượt qua tiền nhân để lưu danh sử sách chứ, hiện tại ngươi cho ta cơ hội vượt qua tiền nhân, lão phu vô cùng tự hào, thật muốn cảm tạ ngươi. . .
- . . .
- . . .
Cao giọng cười to, bốn vị cửu văn Đại Trận Sư đều vào trong tiểu lâu.
Cùng lúc đó, tiểu lâu bên cạnh có tiếng chuông xa xôi vang lên, chậm rãi quét qua toàn bộ địa vực Dịch Lâu.
Nghe tiếng chuông này, trên quảng trường bạch ngọc, mười tám nghìn Đại Trận Sư, chia làm bốn tổ, đứng trước bốn tòa tiểu lâu, ngay ngắn trật tự, vô cùng hào hùng, mà sau lưng họ, tài nguyên trận đạo cũng đều được phân chia thỏa đáng, lẳng lặng đặt trên quảng trường.
Có gió mát thổi đến, thiên địa xa xôi ẩn giấu nhiệt huyết.
- Truyền lệnh xuống, từ hôm nay trở đi Dịch Lâu đóng cửa.
Vô Danh lão nhân trong tiểu lâu cổ lão nhất của Dịch Lâu nói với đệ tử bên cạnh:
- Trước khi bọn họ diễn hóa ra bước cuối cùng của Cửu Thiên Hồn Viên trận thì đóng cửa toàn bộ Dịch Lâu, đại trận mở ra không tiếp xúc người ngoài để tránh xảy ra phiền toái, mặt khác, mấy đại thánh địa đáp ứng theo yêu cầu của chúng ta, Tiên Minh cũng đồng ý phái Tiên binh tới, hẳn là lên núi trước rồi chứ?
Đệ tử kia nói:
- Mấy đại thánh địa đều đã hoàn thành lời hứa, tiên quân của Tiên Minh cũng đến rồi!
Vô Danh lão nhân cười nói:
- Vậy thì tốt, đại trận bên ngoài do đệ tử Tẩy Kiếm Trì trấn giữ, sau đó lại đến Tiên tướng của Cửu Trùng Thiên đóng giữ, xa nhất là Tiên quân của Tiên Minh, bây giờ thiên hạ còn chưa yên ổn, có người lánh đời nhưng cũng có người dã tâm, còn có Hắc Ám Ma Chủ lòng gian chưa dứt, nhưng bất kể là ai đều không thể để bọn họ quấy rối đến trận thôi diễn lần này, bằng không chết vạn lần cũng không hết tội.
Dứt lời, trầm ngâm một chút lại nói tiếp:
- Đồng thời, cho những người phụng dưỡng theo tới, từ khi Dịch Lâu chúng ta tự lập phái tới nay đã kham khổ không ít, nhưng bây giờ cũng không thể kham khổ nữa, để Vong Tình Đảo Nam Hải đưa tới Ngọc Tủy Tuyền Thủy, để Tẩy Kiếm Trì đưa tới Tuyết Nguyên Hàn Tinh, lại để Tiên Minh lấy ra linh dược bọn họ cất giấu, dị bảo trong bảo khố Cửu Trùng Thiên cũng không thể bỏ qua, chọn ra ba ngàn Đại Đan Sư, luyện chế bảo đan để Trận Sư thôi diễn đại trận dùng, bọn họ sẽ tiêu hao lượng lớn tâm huyết chúng ta nhất định phải bù đắp cho bọn họ.
- Đặc biệt là bốn vị chủ Trận Sư, mỗi người phối với mười vị Đại Đan Sư luyện đan phụng dưỡng, dùng đan dược tốt nhất, không cần phải đau lòng, toàn bộ chọn lựa ra một lần chia làm năm phần, bốn phần cho bốn vị chủ Trận Sư, phần cuối cùng cho ta.
- . . .
- . . .
Hắn cằn nhằn liên tục, nói không biết bao lâu, đệ tử kia nghe đến mặt mày tái nhợt.
Nhưng dù như thế nào cũng biết chuyện lần này thật sự quan trọng, không thể làm gì khác đành phải ghi nhớ từng chút, lĩnh mệnh rời đi.
Dù sao, chuyện lần này, không phải việc riêng của Dịch Lâu mà là việc của thiên hạ.
. . .
. . .
- Đây chính là Thất Tinh Đài của Dịch Lâu sao?
Mà ở nơi sâu trong Dịch Lâu, phía đông quảng trường bạch ngọc, trong Thanh Long trận lầu, Phương Nguyên cũng nhìn thấy Dịch Lâu trưởng lão tự mình đưa Thất Tinh Đài tới, là bệ đá nhỏ dài chín thước chín, rộng ba thước ba, thoạt nhìn làm bằng đá hoa cương cổ lão, trên đó có khắc trận văn, tất cả trận văn tụ thành đoàn, như hình thành sao Bắc Đẩu trải rộng mặt ngoài bệ đá.
Vừa nhìn thấy hắn đã biết rõ, đây chính là dị bảo Thất Tinh Đài nổi tiếng trong thiên hạ.
Ngay từ lúc ở Vong Tình Đảo của Nam Hải hắn đã nghe Lão tổ tông nhắc tới động thiên bảo địa của thiên hạ này, nghe thì đều có một vài nơi thật giống, nhưng trên thực tế có một số chỉ là thánh vật, tựa như ma đạo Táng Tiên Bi, bi ở nơi nào, nơi đó chính thành thánh địa Ma đạo.
Xếp hạng đầu tiên chính là Đông Hoàng Sơn, Đông Hoàng Sơn vốn là bảo địa một phương.
Tiếp đến là Trì Thủy của Tẩy Kiếm Trì, sau đó chính là Táng Tiên Bi, Thái Thượng Huyền Cung Vong Tình Đảo, cùng với Thất Tinh Đài Dịch Lâu.
Những bảo địa này, người tu hành tầm thường có thể tiếp xúc được một thôi cũng đã là tạo hóa lớn lao.
Nhưng Phương Nguyên, ở Vong Tình Đảo tiến vào Thái Thượng Huyền Cung, ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung hiểu thấu đáo Táng Tiên Bi trên Thái Cổ Ma Chương đã chiếm hai đại bảo địa tuyệt diệu, mà đây cũng là nguyên nhân với số tuổi của hắn hiện giờ mà đã có thể vượt xa những người Hóa Thần bình thường khác.
Tuy nhiên, hắn thật sự không ngờ bây giờ bản thân lại thoải mái tiếp xúc được với Thất Tinh Đài Dịch Lâu.
Người bình thường làm gì có phúc phận này.
Điều này nói lên cái gì?
Nói bản thân hắn quả thật học được bản lĩnh đáng giá để người khác ban cho tạo hóa này.
. . .
. . .
- Thái Thượng Huyền Cung và tạo hóa Táng Tiên Bi ta đều thấy rồi, cũng không biết Thất Tinh Đài như thế nào?
Phương Nguyên bình phục tâm tình của chính mình, chậm rãi ngồi trên Thất Tinh Đài.