Chương 1704: Chỉ duy nhất một đường (1)
Chu Tước Lôi Linh do Phương Nguyên triệu hồi ra, vào thời điểm tiếp theo liền vỡ nát, hoá thành lôi điện và ánh lửa bay tán loạn, tràn ngập khắp thiên địa, như một Lưu Tinh Hoả Vũ, mà cánh tay của Ma Ngẫu cũng bùng nổ, sau đó tan vỡ, bên trong không có đất đá mà còn có huyết nhục quỷ dị, cùng với xương cốt màu xanh bị gãy, còn có máu đen, vặn vẹo như con giun.
Sức lực một kích này, hai người như ngang tài ngang sức.
Ma Ngẫu nát một tay, Lôi Linh của Phương Nguyên cũng bị phá, khí huyết trước ngực cuồn cuộn.
Nhưng trong lòng Phương Nguyên biết tình hình khẩn cấp, không dám lơ là, mạnh mẽ kìm nén một hơi, không những không lùi mà còn vọt lên một bước, thân hình bay lên trời, lòng bàn tay trống rỗng vung ra, phía dưới xuất hiện một con cóc lớn, còn cao hơn Ma Ngẫu một cái đầu.
- Rống....
Cóc này mở miệng rộng lấy hơi, xung quanh liền có Ma Tức cuồn cuộn vô tận tiến vào trong miệng nó.
Ma Tức cỡ này tương đương với pháp lực của Ma Ngẫu bị cóc hút qua, mà Ma Ngẫu cảm giác pháp lực vận chuyển không thông liền vội vàng dùng lực chống đỡ, còn Phương Nguyên đã phi thân lên, phía sau xuất hiện một sông lôi điện lớn, thẳng tắp đánh trên người Ma Ngẫu, lôi điện vô tận kết lại rắn chắc đánh lên người Ma Ngẫu, khiến thân thể Ma Ngẫu nứt toác không ngừng.
Ma Ngẫu điên cuồng phẫn nộ, đứng thẳng dậy, cánh tay còn lại mạnh mẽ chộp về phía Phương Nguyên.
Nhưng vào lúc này con cóc đột nhiên thở ra một hơi, Ma Tức Hắc Ám vô tận lại được phun ra, Ma Ngẫu lại không thể chống đỡ dưới cuồng thế này, bị thổi lui về phía sau từng bước. Nhưng Ma Tức Hắc Ám được cóc nhổ ra còn cất giấu một thanh tà kiếm, Phương Nguyên thuận thế cầm lấy thanh kiếm này, xoay người chém lên người Ma Ngẫu, cử động lưu loát sinh động như nước chảy mây bay.
Nhân cơ cơ hội này, Giao Long cũng ý thức được tình thế không đúng, trong mắt chợt loé tinh quang, chạy ra ngoài, thân hình tăng vọt dài hơn mười trượng, đuôi đập mạnh trên người Ma Ngẫu, đánh Ma Ngẫu kia ngã về phía trước.
- Xì!
Phương Nguyên chém tới một kiếm, thân thể vô cùng lớn của Ma Ngẫu bỗng nhiên ngừng lại.
Một nửa trên chậm rãi chảy xuống phía sau, nửa còn lại lảo đảo chạy trốn.
- Ngươi dám.... ngươi dám chém ta.
- Ta đã sắp chuyển sang kiếp khác thành công, sẽ thành Thần muôn đời bất diệt....
- Sao có thể.... sao có thể bị huỷ trong tay con kiến hôi như ngươi...
Ma niệm của Ma Ngẫu đại loạn, vừa không cam lòng vừa phẫn nộ vô tận, nửa người trên đột nhiên xuất hiện vô số hào quang màu đen, hình thành một nửa Ma Ảnh trong suốt giống như ác ma, cuồn cuộn nổi lên Ma Tức Hắc Ám ngập trời đánh thẳng về phía Phương Nguyên.
Còn chưa nhào tới, hào quang màu đen đã xông lên trước, giống như muốn cùng dây dưa với thần hồn của Phương Nguyên.
Lại muốn dùng sức mạnh thần hồn vô cùng mạnh mẽ đoạt thể.
- Ngươi muốn thành Thần, hắn muốn được phong Thánh, kẻ này muốn thiên hạ, kẻ kia muốn thăng Tiên....
Thấy Ma Ngẫu kia hung ác điên cuồng vọt về phía hắn, trong lòng Phương Nguyên trở nên vô vùng vô tận.
- Các ngươi.... có phải có bệnh hay không?
Kiếm ý đột nhiên hiện ra.
Ma Ngẫu này còn chưa hoàn toàn độ kiếp chuyển sang kiếp khác, thực lực đã khủng bố tới cực điểm, cho dù thần thông quỷ dị này còn lưu lại trong trí nhớ trước khi hắn chuyển sang kiếp khác, hay là do hắn sinh ra ở trong Ma Tức Hồ, nên trời sinh ưu thế luyện cả Ma Tức Hồ thành lĩnh vực của hắn khiến hắn vượt xa tu sĩ Hóa Thần bình thường. Ngay cả sau khi bị Phương Nguyên chém giết, hắn còn có thể hoá thành một Ma Niệm tiến tới đoạt thể, muốn dùng ý thức của bản thân mạnh mẽ chiếm đoạt cơ thể đối thủ....
Đủ loại pháp môn kỳ dị thật làm người ta khó lòng phòng bị, nhưng Phương Nguyên đã chuẩn bị tốt.
Nhất là sau khi ý thức được vấn đề nghiêm trọng, trong lòng Phương Nguyên lại càng tức giận hơn.
Hắn không ngờ lại gặp phải một tai họa ngầm to lớn như vậy trong Ma Túc Hồ, cảnh này khiến hắn thậm chí cảm giác được chút khủng hoảng, một chút bi ai, và hơn thế là tức giận do mất mác vô tận mang tới. Bản thân chẳng qua chỉ muốn chống cự đại kiếp nạn buông xuống mà thôi, đây không phải kết quả người trong thiên hạ cầu mong sao, vì sao lại liên tục gặp chướng ngại như thế?
Thất vọng đổi lấy sự tức giận!
Mà tức giận to lớn này lại chuyển hoá thành một kiếm quang tâm ý vô cùng mạnh mẽ!
- Vèo!
Kiếm quang này ngưng tụ trong chốc lát lại đột nhiên biến mất.
Chỉ có thể dùng thần niệm xuất ra một mũi nhọn nghênh đón ma quang chém tới, tựa như chỉ bạc, ma niệm vô tận kia nghênh đón kiếm quang, nhanh chóng tan rã như băng tuyết, nháy mắt hoá thành nhiều tàn niệm, biến mất trong thiên địa.
Tâm Ý Kiếm xuất hiện, Ma Ngẫu căn bản không thể ngăn cản, bị chém chết ngay tại chỗ.
Rầm rầm!
Giống như một ngọn núi bị sụp, Ma Ngẫu tán loạn khắp nơi, trở thành tác phẩm điêu khắc bằng đất sét và xương cốt vỡ vụn.
Phương Nguyên từ giữa không trung chậm rãi hạ xuống, sắc mặt xanh mét, khoé miệng chảy xuống một tia đỏ sẫm.
Một trận chiến này tới nhanh đi cũng nhanh, nhưng lại cho hắn gánh nặng to lớn trước nay chưa từng có.
Ma Ngẫu này chưa thành công chuyển sang kiếp khác, hơn nữa vừa mới thức tỉnh, thần thông mất linh, lúc này mới bị hắn chui tìm chỗ hổng, nhân cơ hội chém chết, nhưng cho dù như thế cũng khiến hắn phải dùng vài thủ đoạn cực mạnh của mình, hơn nữa lục phủ ngũ tạng cũng bị thương tổn....