Chương 1740: Ngươi và Thanh Dương cùng chết (2)
Lúc hắn nói những lời này, sắc mặt bình tĩnh, như điều hắn hỏi là một chuyện đương nhiên.
Nhưng trong vấn đề trên, câu nói này cũng không ngông cuồng.
Dù sao hắn cũng là Phương Nguyên!
Bây giờ hắn là Tiểu Thánh Nhân nổi danh khắp thiên hạ, có quan hệ khá tốt với các đại Thánh địa, công đức vô lượng.
Người như vậy, không phải có thể dùng tu vi mà áp chế!
Dù ba vị này có là lão quái lánh đời tu vi tinh thâm, trực tiếp hung hăng tìm tới cửa, cũng là phiền toái lớn, vì thế Phương Nguyên hỏi rất tự nhiên, như muốn hỏi bọn họ dùng sức lực gì trực tiếp đánh tới Thanh Dương Tông đòi muốn bí pháp!
- Ha ha, ngươi xem bản thân mình thật sự là Tiểu Thánh Nhân sao?
Trong ba vị lão tu, lão giả mặc áo bào nâu cười híp mắt nói:
- Phương tiểu hữu, lão phu biết ngươi bây giờ khá nổi danh, chiếm được khí vận thiên hạ, có thể nói nhất hô bá ứng, có điều ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi, phải tự nhìn rõ bản thân, mặc dù ngươi có công đức khá lớn với thiên hạ nhưng cũng có thể lặng lẽ kế thừa truyền thừa của Hắc Ám Ma Chủ, ma xui quỷ khiến thế nào mà ngươi giấu diếm Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp, ngươi cảm thấy người trong thiên hạ biết được chuyện ngươi làm sẽ giúp ngươi hay hận ngươi?
Lão giả đầu đội hắc quan cũng lạnh nhạt nói:
- Số mệnh của người trong thiên hạ, một mình ngươi không thể quyết định, đặc biệt là ở giai đoạn mấu chốt này, ngươi nghĩ bản thân ngươi sẽ quyết định số mệnh của người trong thiên hạ sao? Thật hoang đường, lão phu sống đã đủ lâu, cũng gặp quá nhiều người, mà người không biết tự lượng sức mình như ngươi cũng rất nhiều, kết cục của bọn họ không tốt lắm, hi vọng ngươi có thể thông minh hơn bọn họ một chút.
Phương Nguyên trầm tĩnh nghe từng câu từng chữ bọn họ nói, dần dần đoán được một số chân tướng.
Qua một lát sau, hắn mới nói:
- Ta chỉ không hy vọng công khai phương pháp này, dẫn tới thế gian đại loạn!
Ba lão tu nghe hắn nói vậy, hơi có chút bất ngờ, nhưng cũng có chút thả lỏng, lão già áo bào nâu cười nói:
- Ngươi có thể yên tâm, chúng ta có được Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp, trước tiên cũng sẽ thôi diễn một phen, không trực tiếp ném cho người trong thiên hạ, ta biết ngươi sợ chuyện này truyền ra ngoài ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi, cho nên lão phu có thể đảm bảo cho ngươi, ngươi không cần lo lắng.
Nghe nói vậy, Phương Nguyên đã hoàn toàn rõ ràng.
Trong lòng hắn bỗng nhiên nổi lên một loại ý niệm hoang đường, bình tĩnh nhìn ba vị lão tu một chút.
Sau đó hắn mới nghiêm túc nói:
- Ta vẫn không thích các lão thế lánh đời các ngươi, nhưng hiện tại ta mới hiểu rõ hơn . . . thì ra các ngươi còn vô liêm sĩ hơn ta tưởng tượng.
- . . .
- . . .
- Ngươi!
Nghe Phương Nguyên nói, ba vị lão tu đều sầm mặt lại.
Trên người bọn họ, bỗng nhiên có khí cơ cuồn cuộn chảy qua, khuấy động hư không, mây đen bốc lên dày đặc trên bầu trời.
Nhưng trước cơn giận của bọn họ, sắc mặt Phương Nguyên vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại càng phẫn nộ, hắn đã nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện, nhìn ba lão quái lánh đời với ánh mắt càng lạnh hơn:
- Các ngươi cấu kết với Độ Kiếp Ma Ngẫu từ khi nào?
. . .
. . .
- Hả?
Chợt nghe Phương Nguyên nói câu này, vẻ tức giận trên mặt ba vị lão tu độ kiếp biến mất, lại trở nên âm trầm.
Mà Lữ Tâm Dao lại ngạc nhiên ngẩng đầu.
Tay áo Phương Nguyên gió thổi phất phơ, đứng nơi đó, trên người quấn một tầng khí lạnh.
- Hóa ra là muốn thăm dò chúng ta, tên tiểu nhi này thật lợi hại.
Qua một lát sau, lão tu cầm kiếm mới lên tiếng.
- Cái gì mà cấu kết hay không cấu kết, đều chỉ vì đại đạo mà thôi!
Lão tu áo bào nâu cười một tiếng, nói:
- Không tệ, Phương tiểu hữu, ngươi vẫn còn quá trẻ, đại đạo trên thế gian này không phải như ngươi chứng kiến, nếu không có những tồn tại kia nói cho chúng ta, chúng ta cũng không biết ngươi suýt nữa làm ảnh hưởng đến vận mệnh của thiên hạ này.
- Cái gì mà đại đạo hay không đại đạo, các ngươi chỉ muốn trường sinh vĩnh cửu!
Mà nghe bọn họ nói, nghi vấn trong lòng Phương Nguyên đã được xác thực, gương mặt cũng trở nên âm trầm như nước.
Từ lúc đầu hắn đã hoài nghi, không biết vì sao những người này lại biết đến Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp?
Từ khi pháp môn này tồn tại, cũng chỉ có hắn mèo trắng, Giao Long, Lữ Tâm Dao biết, mèo trắng cùng Giao Long sẽ không nói với người ngoài, mà hắn vẫn luôn chịu đựng để Lữ Tâm Dao đi theo bên cạnh, cũng vì lo lắng nàng sẽ báo ra ngoài, nếu bọn họ không để lộ bí mật, thì ai là người nói cho ba lão quái lánh đời này, khiến bọn họ nổi lên tham niệm mà đến tìm hắn?
Theo dòng suy nghĩ, Phương Nguyên nhanh chóng đoán được một khả năng.
Biết được pháp môn chuyển sinh này không chỉ có bọn họ mà còn có Độ Kiếp Ma Ngẫu.
Lúc trước khi Hắc Ám Ma Chủ phát hiện Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại, Độ Kiếp Ma Ngẫu cũng biết Hắc Ám Ma Chủ tồn tại.
Nói vậy, lúc trước hắn ở Ma Tức Hồ U Châu chém giết một Hắc Ám Ma Ngẫu chuyển sinh chưa thành công thì Hắc Ám Ma Ngẫu khác cũng biết đến, những Hắc Ám Ma Ngẫu ngàn năm qua chậm rãi thức tỉnh, nói không chừng đã có người hoàn toàn chuyển sinh thành công, sinh ra thần niệm và linh hồn hoàn chỉnh, thậm chí đã sớm hình thần mưu đồ ẩn giấu, nên nhìn chằm chằm hắn cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.
. . .
. . .
Trong lòng Phương Nguyên sinh ra ý nghĩ hoang đường!