Chương 1753: Giun dế chạy đi đâu (1)
Mà hiện tại, hắn hoàn toàn không chút lưu thủ, lực lượng phóng ra cuồng bạo đến cực hạn!
Xa trên mặt đất nhìn lại đều có thể nhìn thấy trên cửu thiên, một vùng hỏa mây thiêu đốt nhuộm lớn nửa bên chân trời.
- Ngươi cảm thấy ta lo lắng ngươi thương tổn người Thanh Dương Tông mới đưa ngươi lên cửu thiên sao?
Mà ở trên cửu thiên, Phương Nguyên đối mặt với sự cuồng bạo của lão tu hắc quan, bỗng nhiên chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt trong veo, rồi lại mang theo một loại lãnh lẽo khiến người ta run sợ. Cùng lúc đó, phía sau hắn một đạo lôi hà bay vút, treo lơ lửng trên cửu thiên.
- Từ lúc ở cảnh giới Nguyên Anh, ta đã hiểu được chín phần thiên công, hoàn toàn không thua những Hóa Thần cấp cao.
- Bên trong Lang Gia Các, ta soạn đạo thư, nắm giữ pháp tắc vượt xa các ngươi.
- Mà hơn thế, ta còn vào trong thần bi, nhìn thấy viễn cổ chân thực.
Lúc tiếng nói chậm dần, ánh mắt Phương Nguyên cũng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.
Ầm.
Thiên lôi phía sau hắn đã đụng vào hỏa vân tầng thứ nhất của lão tu hắc quan.
Tiếng ầm ầm rung động bốn phương, thân hình Phương Nguyên hơi lùi lại, rõ ràng hơi kém.
Nhưng chỉ xuống một chút, tay Phương Nguyên liền nắm pháp ấn, bên người có rất nhiều pháp tắc biến ảo, vô cùng huyền diệu, thậm chí sau lưng hắn, còn phát hiện ra một phương đại thế, bên trong có vô số bóng mờ thiên kiêu tranh đấu, đó giống như một loại khí vận tuyệt đường bi ai đại thế nào đó, nhưng bên trong loại khí vận bi ai này lại sinh ra hào quang vô cùng rực rỡ, các loại biến hóa tinh diệu, giống như pháo hoa bắn ra ngoài.
Mà biến hóa vô tận lại dung hợp cùng lôi hà sau lưng Phương Nguyên, hình thành từng đạo pháp tắc mới, như từ một con sông lớn, dần dần tăng lên, hóa thành một toà hồ nước, chậm rãi mở ra, làm phạm vi quanh Phương Nguyên, hóa thành từng tia hào quang chói mắt.
Ầm! Ầm!
Lão tu hắc quan kích động hoa sen lửa, đánh thẳng về phía Phương Nguyên, nhưng hoa sen lửa vô tận, đang vọt tới trước người Phương Nguyên đều bị sấm sét cuồng bạo vô biên cản trở, xâm nhập không được nửa phần, như tảng đá ném vào hồ.
- Sao có thể?
Lão tu hắc quan trố mắt há hốc mồm, hầu như không thể tin được những điều trước mắt.
- Suy nghĩ vừa nãy của ngươi sai rồi.
Trong mắt Phương Nguyên như không có hắn, chỉ thản nhiên nói:
- Ta đưa ngươi đưa lên cửu thiên để chiến, không phải sợ ngươi sẽ tổn thương đồng môn Thanh Dương Tông, mà lo lắng ta nắm giữ sức mạnh pháp tắc chân chính bạo phát ra thì chính mình cũng không thể khống chế được.
- Chuyện này. . . không thể. . .
Hắc quan lão tu cảm giác được khí cơ xuất hiện trên người Phương Nguyên, bỗng nhiên sinh ra cảm giác vô cùng sợ hãi.
Hắn có một loại cảm giác không hiểu nội tình hiện giờ của Phương Nguyên.
Tu sĩ thiên đạo Hóa Thần thế gian này còn chưa từng xuất hiện, nhưng thiên đạo Trúc Cơ lại có không ít, từ đây vốn cũng không khó suy đoán ra thực lực của Phương Nguyên, ba người bọn họ, sau khi suy đoán ra thực lực của Phương Nguyên, mới dám liên thủ đến Thanh Dương Tông tìm Phương Nguyên đòi hỏi Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp, bọn họ chắc chắn, hoàn toàn có thể hạn chế Phương Nguyên, phát triển tình thế theo khống chế của họ.
Nhưng những chuyện hắn chứng kiến đã làm hắn hiểu rõ suy đoán trước đó của bọn họ là sai lầm!
Đạo lôi hà kia thật sự quá mức khủng bố!
Trong mắt lão tu hắc quan, hắn lại nhìn thấy xung quanh Phương Nguyên hình thành một vùng lôi vực, bên trong lôi vực sinh sôi ra sức mạnh Ngũ Hành, như xuất hiện đại thế huy hoàng, cao cao tại thượng, có vô số bóng mờ thiên kiêu như ẩn như hiện trong lĩnh vực kia, huyễn sinh huyễn diệt, lôi vực ở ngoài và lôi vực bên trong pháp tắc, hình thành một bề mặt đứt gãy khác nhau, tự thành một phương thiên địa!
Hắn là Hóa Thần đỉnh phong, nhưng hắn quản lý pháp tắc cũng ở bên trong thiên địa này.
Còn Phương Nguyên thì không, hắn như đã tự thành thiên địa của riêng mình.
Kể từ khi tự thành thiên địa, hắn sẽ không bị vùng thế giới này bó buộc, tất cả xung quanh, đều bị hắn chen lộn ra ngoài.
Lão tu hắc quan tu vi cực cao, vì lẽ đó ánh mắt cũng không kém!
Hắn không hiểu, rõ ràng Phương Nguyên chỉ mới đặt chân lên cảnh giới Hóa Thần, làm sao có nhiều tích lũy như vậy, càng không hiểu, những thứ kia rõ ràng nhỏ yếu hơn hắn, nhưng sao có thể khiến thần hồn của hắn bị uy áp?
Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ những lời Phương Nguyên noi có ý gì!
Chẳng trách Phương Nguyên nhất định phải đến trên cửu thiên để chiến, bởi vì nếu như điều động pháp môn này dưới Thanh Dương Tông, sợ là toàn bộ Thanh Dương Tông đều sẽ bị Phương Nguyên đẩy vào lôi vực này làm cho nổ tung, nếu lấy sức mạnh pháp tắc của hắn trấn áp Thanh Dương Tông, cao lắm cũng chỉ hủy diệt mấy ngọn núi, tạo thành thương vong rất lớn, nhưng lôi vực Phương Nguyên tạo ra trong Thanh Dương Tông kết quả tạo thành là toàn bộ Thanh Dương Tông bị hủy diệt, tất cả sinh linh trong phạm vi Thanh Dương Tông đều sẽ trực tiếp bị pháp tắc xé thành cặn bã!
- Đây mới là uy của thiên đạo Hóa Thần sao?
Lão tu hắc quan kinh ngạc vô cùng, trên đỉnh đầu chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.
Trong thời gian rất ngắn hắn vội đưa ra quyết định.
Không thể ở đây giao thủ với Phương Nguyên.
Tên tiểu bối này, biểu hiện đáng sợ hơn hắn tưởng tượng nhiều.