Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1776 - Chương 1777: Đại Chiến Nổi Lên (1)

Chương 1777: Đại chiến nổi lên (1)
Bọn họ chính là những kẻ chìm đắm trong Hắc Ám ma tức lâu nhất, Hắc Ám Ma Ngẫu thức tỉnh sớm nhất.

- Các vị, nếu chúng ta bị chết trong trận chiến này, trên ngọn thần sơn, có thể sẽ lưu lại họ tên chúng ta sao?

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đón nhận ma uy vô tận của Chí Tôn Thập Đế, hai tay chắp sau lưng chậm rãi đi về phía trước, hiện tại đối đầu với đại địch bình thường ít gặp, hắn vẫn thong dong như cũ, gương mặt trẻ tuổi như mang theo nụ cười ngông cuồng tự đại.

- Cho dù có lưu danh hay không, thế nhân đều ghi khắc tên chúng ta.

Thành chủ Bát Hoang cũng nắm ngân thương, áo bào trắng tung bay theo sát về phía trước.

- Ha ha, lão thân đã sống đủ rồi, lưu danh hay không cũng có gì mà để ý, chừa phúc khí cho bọn tiểu bối.

Lão tổ tông Vong Tình Đảo cười lớn, trên người từng đạo khí cơ tỏa ra.

Các vị đại tu đều nhanh chân về phía trước, Phương Nguyên cũng theo đi lên, không nói một lời.

- Phương tiểu tử, trận chiến này có lẽ sẽ chết, ngươi sợ không?

Ngay khi Thiên Khôi Thánh Nhân cách Phương Nguyên không xa, bỗng nhiên nhẹ nhàng cười, quay đầu hỏi hắn.

- Đối mặt với những thứ sâu không lường được này, sao lại không sợ?

Phương Nguyên nhàn nhạt nói, tay áo lớn chậm rãi đẩy ra, cười.

- Tuy nhiên, có thể tham gia sóng vai cùng các vị tiền bối đánh trừ ma, trong lòng vãn bối vô cùng tự hào, cũng không cảm thấy có gì đáng sợ!

Phương Nguyên nhìn xung quanh, ánh mắt liếc qua những người này, dù là thân phận, thực lực hay tu vi đều là những người đứng đầu đương đại, trên mặt lộ ra nụ cười, rồi sau đó hít sâu một hơi, chân đạp về phía trước, đi ra ngoài.

Bên người, bắt đầu có lôi hà phun trào, khuấy động tầng trời.

- Thế gian, chỉ có hai việc người ta làm mà lòng tràn đầy vui sướng, không chút do dự, vô lo vô cầu!

Áo bào xanh của hắn bị ánh chớp khuấy động, bay phần phật, tiếng nói réo rắt, xuyên qua cửu thiên!

- Một là đọc sách!

Tay áo lớn vẫy ra, phía sau hắn lôi hà lăn lộn, hình thành một cung thần cực lớn, rồi sau đó cung tiễn lên dây, bên người từng đạo thanh khí ngưng tụ hóa thành hình dáng một mũi tên, chỉ về Ma Ngẫu Long Lân Song Giác bên trong Hắc Ám ma tức.

"Bá" một tiếng, tiễn bay lôi dây cung, ôm theo sát khí vô tận xông về phía trước.

- Thứ hai, chính là hàng yêu trừ ma!

Một mũi tên gào thét đi ngang qua hư không!

Một vệt khói mờ ảo xuất hiện trong hư không, giống như Hắc Ám ma tức vô tận cũng bị cắt ra một vết nứt.

Trong tình huống hỗn loạn, mũi tên không được chú ý đến, nhưng đột nhiên Ma Ngẫu Long Lân Song Giác bên trong Ma Tức Hải nhanh chóng phát hiện mũi tên này, đuôi lông mày lạnh lùng, long trảo màu đen giơ lên, nhẹ nhàng ép hư không về phía trước một chút.

Xoẹt!

Giữa hắn và mũi tên kia, đột nhiên có vô tận hắc khí hiện ra, những hắc khí này hóa thành vô số núi non sông suối, như một thế giới xuất hiện, mà bên trong núi non sông suối ẩn giấu vô số ma vật, thoạt nhìn giống như thực chất, rất sống động. Một khắc núi sông vô tận hiện ra, mũi tên như đến trước người hắn lập tức cách hắn thiên sơn vạn thủy, không gian kéo dài vô tận.

Ma Ngẫu Long Lân Song Giác hiện ra những thứ này, sau đó không tiếp tục để ý, lạnh lẽo nhìn thế cuộc xung quanh.

Nhưng Ma Ngẫu này không nghĩ tới một thanh khí hóa mũi tên của Phương Nguyên ẩn chứa tu vi của hắn, nhìn như một mũi tên bình thường nhưng kì thực hội tụ vô số pháp tắc, là do pháp tắc hình thành mũi tên, có uy lực phá diệt tất cả, gặp núi cao, đâm thủng núi cao, gặp sông dài, liền cắt rời sông, gặp bất cứ thứ gì đều bị mũi tên này xuyên thủng, hình thành một động thẳng tắp.

Thông qua động này, Phương Nguyên có thể chính diện đối đầu với Ma Ngẫu Long Lân Song Giác.

- Có chút bản lĩnh.

Sắc mặt Ma Ngẫu Long Lân Song Giác đột nhiên biến đổi, nhanh chóng xoay người, long trảo đan xen, vạch về phía trước một cái.

Phía trước mũi tên, một kẽ nứt không gian giao nhau xuất hiện, hai bên va chạm, mây khói vô tận bốc lên.

Khí lãng khổng lồ cuồn cuộn, xông thẳng cửu thiên, xuống kích u phủ.

Vô số Hắc Ám ma tức mất đi khống chế, tạo nên từng tầng bao phủ xung quanh.

Trong một vùng hỗn loạn, rõ ràng có thể nhìn thấy Ma Ngẫu Long Lân Song Giác cũng bị sức mạnh kia đẩy ngã ra sau, va vào không biết bao nhiêu Hắc Ám ma tức, giống như có thuỷ triều nâng hắn, giúp đỡ hắn hóa giải lực đạo kinh khủng vô tận này.

Mà sau khi bắn ra một mũi tên kia, Phương Nguyên mặt mày uy nghiêm đáng sợ, nhanh chân chạy về phía trước.

Trở tay cầm kiếm, sát cơ trên người tầng tầng lớp lớp.

Hắn có thể thấy, Ma Ngẫu Long Lân Song Giác, chính là một trong những người mạnh nhất của thập đại Ma Ngẫu.

Nếu hắn may mắn tham gia trận chiến này, như vậy cũng phải có chút tác dụng.

Trong trận chiến đỉnh cao Phương Nguyên chưa bao giờ nghĩ đến việc đóng vai trò trụ cột, một kiếm định càn khôn, hắn chỉ muốn làm những gì bản thân nên làm, cho nên hắn lựa chọn một con mồi, chính là Ma Ngẫu Long Lân Song Giác. . .

Kết quả trận chiến này có ra sao, hắn còn chưa tính tới.

Nhưng hắn đã quyết định, dù có thế nào, hắn cũng phải chém con mồi này bằng được.

- Ồ?

- Khá lắm tiểu tử!

Uy của một mũi tên kia và việc bỗng nhiên Phương Nguyên một mình trực tiếp xông thẳng về phía Ma Ngẫu Long Lân Song Giác, cũng làm cho các vị Thánh Nhân và các chủ Thánh địa kinh hãi, bọn họ cũng không hề nghĩ rằng, Phương Nguyên vừa ra tay lại có thanh uy như thế, hơn nữa tiếp đón Ma Ngẫu Long Lân, dũng cảm kinh người, đưa mắt nhìn nhau, không nhịn được nở nụ cười:
Bình Luận (0)
Comment