Chương 1779: Khí vận chiến (1)
Mà ở một nơi khác, Kinh Thiên Thánh Nhân cũng nhìn chằm chằm một con thân thể như người, nhưng từ phần eo trở xuống lại là một con quái vật có đuôi rắn, tay cầm Kinh Thiên thước, bước nhanh chạy qua, sau lưng hắn, Cổ Phương Thánh Nhân và Lộc Xuyên Thánh Nhân hai người theo thật sát.
- Ta là người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, bao năm qua khổ vì không được ra tay, hôm nay, cũng phải dương danh một trận chiến.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn từ trên cửu thiên bay tới, tay áo rộng tung bay, ánh mắt lạnh lùng nhìn thấy một thân hình mờ mịt, một Ma Ngẫu xà quái chín đầu, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ, trực tiếp từ giữa không trung chấn động đè ép xuống, sau lưng lại hiển hóa ra một toà bóng núi sừng sững, nhìn dáng dấp Đông Hoàng Sơn, ầm ầm đè xuống, tựa như lấp kín bầu trời.
- Ai tới đánh với ta một trận?
Lôi lão gia tử cõng lấy một cái hộp màu đen, vóc người chỉ được ba thước, là lão đầu lùn nhất nhưng khí thế lại mạnh nhất, bên người mang theo ba nghìn tám trăm bốn mươi mốt ngọn phi đao xoay tròn, chém giết tất cả ma vật đến gần hắn bên trong Ma Tức Hồ không còn một mống, nhưng hắn làm sao cam tâm đối phó với những thứ tạp ngư này, trầm tiếng rống to, xông thẳng tiến vào nơi sâu trong Hắc Ám ma tức.
Ánh mắt quét nhìn qua, chợt thấy phía dưới cung điện rách nát có một tòa bệ đá, trên bệ đá có một thân hình chưa tới ba thước ngồi thẳng, gầy trơ xương, khoác áo bào đen thật dài, trên đầu đội hắc quan Ma Ngẫu, cũng là một trong Chí Tôn Thập Đế, hai mắt sáng lên, từ trên cửu thiên vọt xuống, quái đao vô tận gào thét chém tới.
- Một tên lùn. . .
Lôi lão gia tử thân hình ba thước, chỉ Ma Ngẫu chưa tới ba thước hét lớn:
- Đến đây nhận cái chết!
Sóng lớn nổi lên, sóng to kinh người.
Bên trong vùng Ma Tức Hải, khắp nơi đều có thể nhìn thấy pháp lực mạnh mẽ cuộn lên như thủy triều, có thể nhìn thấy cấu trúc pháp tắc thiên địa cứ như thế bị người ta mở ra, hoặc đổ nát, hoặc vặn vẹo đến cùng một chỗ.
Thật ra mà nói, Chí Tôn Thập Đế đều vô cùng mạnh mẽ, khi còn sống bọn họ là cường giả, chết vô số năm, rốt cục cũng được thức tỉnh nhưng đã hoàn toàn hóa thành một loại sinh mệnh khác, trời sinh chưởng lực vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt trong Hắc Ám ma tức, càng như cá gặp nước, mạnh mẽ đến có thể địch lại tu sĩ Đại Thừa. Dưới vùng thế giới này, sức mạnh của bọn đạt đến cực hạn, vì thế bọn họ tự xưng là thần, dự định thôn tính thế gian.
Bởi vì bọn họ biết rõ bản thân quá mạnh mẽ, mạnh đến mức không cần thiết phải chung thiên hạ với bất kỳ sinh linh nào.
Nhưng dù bọn họ mạnh hơn, lần này tu sĩ Thiên Nguyên chạy tới cũng không chút e sợ, bọn họ vốn là đại tu sĩ đứng đầu thế gian.
Hơn nữa, mỗi người đều xem trận chiến này là trận cuối cùng của bản thân, quyết ý muốn lưu lại một chút đặc sắc!
. . .
. . .
Xì!
Phương Nguyên điều khiển thần lôi, độc chiến Long Lân Song Giác Chí Tôn Long Thần Đế, bây giờ hắn cũng động lên chân hỏa. Hắn vừa ra tay, từng đạo thần lôi từ trên trời rơi xuống, trong phạm vi mười mấy dặm, từng đạo lôi xà rong ruỗi khắp nơi, hình thành một phương thế gian hư huyễn. Nhìn qua giống như sấm sét hỗn loạn, bao phủ một phiến khu vực, nhưng nếu cẩn thận cảm thụ có thể phát hiện, khu vực đó tựa như một tiểu thế giới, tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của Phương Nguyên, pháp tắc bên trong như thần tử được điều động.
Còn Chí Tôn Long Thần Đế gầm nhẹ một tiếng, Hắc Ám ma tức bên người điên cuồng phun trào, cũng giống Phương Nguyên hình thành một thế giới đơn độc như đại Ma Tức Hồ, hình thành lĩnh vực của chính hắn, nhìn thoáng quan thần thông của hắn có chút tương tự Phương Nguyên.
Hai người tự điều khiển lĩnh vực của chính mình, va chạm vào nhau nhất thời khó phân cao thấp.
- Thần tộc chúng ta, sống lại từ trong diệt vong, nhận được đại khí vận của thiên địa, sinh ra để chưởng khống không gian, mọi pháp khí xung quanh đều cúi phục hoàn toàn. Sinh trong trời đất, bất sinh bất diệt, mà các người tu hành các ngươi cũng chỉ là loại giun dế trong trời đất, là nô bộc của đại đạo, thì làm sao có thể tranh chấp cùng chúng ta, trận chiến ngày hôm nay sẽ quét sạch khí vận cuối cùng của các ngươi ở nhân gian.
Chí Tôn Long Thần Đế vốn không để Phương Nguyên trong mắt, thậm chí nghĩ chỉ cần vài giây đã có thể trấn áp Phương Nguyên, nhưng không nghĩ rằng Phương Nguyên điều khiển thần thông lại mạnh mẽ chống đỡ trấn áp lĩnh vực của hắn, thậm chí còn tấn công ngược lại, nhất thời có chút hoảng sợ, càng có chút phẫn uất, thời khắc ra tay càng thêm hung mãnh, ý niệm rung động hư không, hình thành âm thanh loạn lòng người.
- Rắc rắc.
Phương Nguyên xoay người đáp trả lại bằng một đạo thần lôi, như roi lớn vượt qua hư không, miễn cưỡng đánh xuống.
Roi tiên lướt qua khiến một vực Ma Tức Hồ cũng theo đó mà héo úa không ít.
- Thì ra các ngươi cũng không mạnh như ta nghĩ.
Một roi đánh tới Chí Tôn Long Thần Đế, Phương Nguyên từng bước ép lên, không để hắn có cơ hội thở lấy hơi.
Lúc đầu giao thủ cùng Ma Ngẫu trong Chí Tôn Thập Đế, trong lòng Phương Nguyên thật sự không chắc chắn.
Bởi vì hắn không biết những Ma Ngẫu này mạnh đến trình độ nào.
Mà Thiên Nguyên bây giờ có thể nói là giai đoạn nhỏ yếu nhất lịch sử.
Dù sao, thế gian không có Đại Thừa, lại giao thủ cùng nhân vật bí ẩn, điều này thật đáng sợ.