Chương 1781: Ai có thể bị khinh thường (1)
Ngươi có thể phân thân ngàn vạn, kiếm ta cũng có thể hóa ngàn vạn!
- Đa tạ tiền bối!
Phương Nguyên cảm giác được sau lưng có kiếm quang che chở, hắn cũng an tâm hơn không ít.
Hắn nhớ ở Thanh Dương Tông nhìn thấy một kiếm của Cửu Châu Kiếm Thủ, cũng nghĩ đến Thanh Dương Kiếm Si đã nói, nếu đem ra so sánh, uy của Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì không thua Cửu Châu Kiếm Thủ đời trước, thậm chí còn có đáng sợ hơn.
- Tiểu nhi!
Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì cười to, nói:
- Lão phu từng nói ở Hồng Thiên Hội muốn ngươi trăm năm sau tiếp ta một kiếm, bây giờ cũng không biết có còn cơ hội hay không, ngược lại ngươi trưởng thành khá nhanh, bây giờ lão phu tranh tài cùng ngươi, cũng không tính bắt nạt ngươi, chúng ta thừa dịp ngày hôm nay phân thắng bại một trận đi, chỉ xem ai có thể xử lý đối thủ của mình trước tiên.
Phương Nguyên trầm tiếng đồng ý.
- Được!
Câu nói vừa dứt, đột nhiên Phương Nguyên rùng mình, nhanh chóng nhào về phía tây ngoài trăm dặm.
Ở chỗ đó, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đang bị hai đại Ma Ngẫu bao vây tấn công, cũng có chút không chống đỡ được, một trong hai Ma Ngẫu kia là Chí Tôn Âm Dương Đế, chính diện tiếp Tiên ấn của Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên, phía sau lại có Chí Tôn Huyết Thần Đế lặng lẽ ngưng tụ một thân sát ý, nỗ lực từ sau lưng ra một đòn đánh giết Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên. Không phải Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên không phát hiện, nhưng trước người Chí Tôn Âm Dương Đế toàn lực ra tay, hắn không đủ tinh lực để hóa giải.
Nhưng may nhờ Phương Nguyên phát hiện đúng lúc, vội vã băng qua hư không mà đến, ngưng tụ Chu Tước Lôi Linh, trong giây lát xé rách từng luồng pháp tắc xung quanh, miễn cưỡng vọt tới sau lưng Chí Tôn Huyết Thần Đế, buộc hắn vội vã quay người lại, đánh tan Chu Tước Lôi Linh trước.
- Khá lắm tiểu nhi, đã giúp ta thêm chút sức.
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên có thời gian mà thở trong chốc lát, lập tức điều động cửu ngũ Tiên ấn bức lui Chí Tôn Âm Dương Đế, phòng ngừa nguy hiểm bị hai đại Thần Đế bao vây tấn công, trong lúc cấp thiết xoay đầu lại khen Phương Nguyên một tiếng, lại cao giọng nói:
- Trẫm vẫn có chuyện không nghĩ ra. . .
Phương Nguyên xoay người tiếp tục chiến với Chí Tôn Long Thần Đế, gấp giọng quát lớn:
- Tiền bối mời nói!
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nói:
- Tại sao ngươi vẫn không lọt vào mắt Hồng nhi nhà ta?
Phương Nguyên:
- . . .
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nhân thời cơ không dễ có, hỏi vấn đề hắn thắc mắc đã lâu, nhưng cũng không đợi nhận được câu trả lời thoả mãn, thần thức quét ngang, nhìn thấy thành chủ Bát Hoang Bạch Bào Chiến Tiên bị ba Thần Đế vây nhốt, một cây ngân thương mạnh mẽ chống đỡ, mắt thấy hắn sắp bị ba tên Thần Đế tiêu diệt, cũng gấp gáp giương ra hoàng bào, bên trên bào thân, chín long ảnh bay lên, tạm thời tách thành chủ Bát Hoang bên người Thần Đế, rồi sau đó tế lên Tiên ấn, đẩy ra từng tia tử mang quanh hư không.
- Lão Nhậm, rõ ràng không địch lại, sao không chủ động mở miệng cầu cứu?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên tạm thời thế chỗ Bạch Bào Chiến Tiên, cũng không quay đầu lại, lạnh giọng quát hỏi.
Bạch Bào Chiến Tiên Nhậm Long Đảm thở hổn hển mấy hơi thở, cười lạnh nói:
- Cục diện nguy hiểm hơn nữa ta cũng đã từng gặp qua, cần gì ngươi tới cứu?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên cười gằn:
- Vẫn mạnh miệng như vậy, trong bảy đại Thánh địa, ta ghét nhất chính Bát Hoang Thành ngươi.
Bạch Bào Chiến Tiên quát lên:
- Ta cũng vậy!
Hai người giống như đang nói chuyện, bỗng nhiên Bạch Bào Chiến Tiên rùng mình, cũng không giúp Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đối kháng Thần Đế xung quanh, mà thân hình như rồng, từ trong hư không đi xẹt qua, ngân thương trong tay kích trên không trung, rung động pháp tắc, thác nước cũng tựa như rủ xuống, lại ép thẳng tới bên trái Chí Tôn Loạn Thần Đế, cứu lão tu áo bào xám bị bức ép đến luống cuống tay chân.
Lão tu đó chính là người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, hắn bây giờ máu me khắp người, khổ đến chết đi được.
Bạch Bào Chiến Tiên cứu hắn, trầm tiếng quát lên:
- Thực lực của ngươi còn chưa đủ để độc chiến với một Ma Đế, không nên quá mức cậy mạnh, biết ngươi lần này đến chẳng qua để thay thế vị Đạo tử kia xuất chiến cầu chết, nhưng tốt xấu gì cũng để cho mình chết giá trị một chút.
- Lão phu cần ngươi đến giáo huấn sao?
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn không vui hét lớn nhưng trong lòng cũng vô cùng sợ hãi, hắn vốn định một mình tiếp một Thần Đế, nhưng không nghĩ tới, sau khi đối đầu mới phát hiện sức mạnh của đối phương vượt xa tưởng tượng của hắn, suýt chút nữa bị mất mạng.
- Rõ ràng cùng cảnh giới, dựa vào cái gì các ngươi được ta thì không được?
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn oán niệm mà nói, thân hình nhanh hạ xuống, đi ngang qua ba trăm dặm, đi tới trước người Lão tổ tông Vong Tình Đảo tay cầm gậy đầu rồng giao thủ với Chí Tôn Ly Thần Đế, tay nắm pháp ấn, đánh đến sau lưng Chí Tôn Ly Thần Đế, miệng hét lớn:
- Lão tỷ tỷ Vong Tình Đảo, một mình ngươi không chắc là đối thủ của Ma Tôn này, để lão phu đến giúp ngươi một tay, chúng ta xử lý hắn trước rồi nói.
Lão tổ tông Vong Tình Đảo hét lớn:
- Cút!
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn tức đến trán nổi gân xanh.
- Ta. . .
. . .
. . .
Một trận đại chiến, mới vừa mở ra, đã sinh ra rất nhiều hung hiểm.
Chí Tôn Thập Đế, vô cùng mạnh mẽ, dù là thực lực hay cảnh giới, đều đã đạt đến cấp cao nhất.