Chương 1840: Thái Hoàng Thiên chưa rõ (1)
Vốn tưởng rằng có thể trong thời gian ngắn bình định chấm dứt đại chiến, thời gian kéo dài lại lâu hơn tưởng tượng.
Trong đại chiến, tiên quân thiên đình cũng dần tiêu hao. Từng cao thủ ngã xuống, nhưng tương phản, đại quân chư tộc ngày càng mạnh mẽ. Tình thế bắt đầu nghịch chuyển, tiên quân Thiên Đình bắt đầu lâm vào trong suy tàn!
Càng ngày càng nhiều cao nhân xuất hiện trong chiến tranh, càng ngày càng nhiều chủng tộc gia nhập trong đại chiến. Trong đó còn có rất nhiều chủng tộc từng kề vai chiến đấu với bộ tọc Đế Thị. Thanh thế và lực lượng của bọn họ ngày càng cường đại, rốt cục, bọn họ đánh lui tiên quân liên tiếp, một đường đánh đến trước Hoàng Thiên Thiên Đình, dẫn đầu đại quân, đánh lên Đế Tòa cao cao tại thượng!
Binh mã rống lớn, tiên sử vô tận nhập thiên đình, yêu cầu Tiên Đế thoái vị, đoạn quyền trả trời.
- Đáng chết!
Tiên Đế Đế Hiên ngồi trên Đế Tòa, mặt rồng giạn dữ, vỗ mạnh bàn, đế uy dâng trào, kích động Tam Thập Tam Thiên:
- Nghịch thần lớn mật, bất kính đế uy, không nhớ đến ân, dã tâm thâm sâu, hôm nay, ta sẽ chém đầu các ngươi tại đây!
Vì thế, Tiên Đế tự mình ra trận, ác chiến Thần Đế chư tộc!
Trong giấc mộng dài này, Phương Nguyên thấy Đế Uy chân chính, thấy cường giả chân chính.
Tiên Đế cao như Tam Thập Thiên, cảnh giới cao, lực lượng mạnh, quả không phải người thường có thể sánh bằng. Lúc này trên tấm bia đá, cảnh giới cao nhất Phương Nguyên nhìn thấy là Siêu Thoát Cảnh. Nhưng khi thấy Tiên Đế ra tay trên tấm bia đá, mới ý thức được thì ra Siêu Thoát Cảnh vẫn không phải là cảnh giới cao nhất. Hắn thấy được một người độc chiến lực lượng thiên hạ, đó là cường đại chân chính…
Loại cảnh giới này, căn bản không phải chủng tộc khác có thể đạt tới.
Chỉ có Tiên Đế, chỉ có Tam Thập Tam Thiên, bảo hộ Tiên Đế khí vận Thiên Địa, mới có thể đạt đến cảnh giới này.
Có lẽ, đây xưng là “Đế Cảnh!”
Đế Cảnh là vô địch!
Sự thật chính là Đế Cảnh thật vô địch.
Không biết bao nhiêu cao nhân trường sinh đã lâu, bất hủ bất phôi, bị Tiên Đế chính tay chém giết!
Nhưng trong đại quân chư tộc cũng không thiếu cao nhân. Trận chiến này, không biết có bao nhiêu Thần Đế đồng loạt ra tay, đối kháng Tiên Đế. Một hồi đại chiến, từ Tam Thập Tam Thiên giáng xuống thiên ngoại, lại từ cửu tiêu đánh đến U Minh, không biết vận dụng bao nhiêu thần thông cấm kỵ, đại trận siêu nhiên, cũng không biết vận dụng bao nhiêu tiên bảo và thánh vật trong truyền thuyết. Cảnh giới lực lượng này đã bao trọn lấy Hoàn Vũ tối cao!
Cuối cùng, Tiên Đế lui về Thiên Đình!
Đế Cảnh là bất bại, nhưng hắn cũng không thắng được.
Đối thủ của hắn đồng dạng cường đại, hơn nữa lại quá đông, cho dù hắn là Tiên Đế cũng không thể suy chuyển Càn Khôn.
Ngoài Thiên Cung, tiếng hô rung trời, yêu cầu tiến vào trời.
Nhưng Tiên Đế không chịu, hắn không thể chịu đựng cơ nghiệp tổ tiên truyền thừa lại hủy trong tay mình. Vì thế dưới phẫn nộ và tuyệt vọng, hắn dứt khoát hạ quyết định, một mình đi đến nơi sâu nhất Thiên Cung…
Hắn đối mặt với bốn thần vệ bảo hộ nơi này, nói ra mục đích của mình.
Bốn thần vệ nhiều thế hệ phụng mệnh trấn thủ ở trong, nghe được yêu cầu của Tiên Đế, cự tuyệt hắn.
- Đây là đạo nguyên muôn đời, thiên thu không thay đổi, chúng ta phụng lệnh đại tiên đế trấn thủ không sai, không cho bất luận kẻ nào đến gần Đế Trì, cũng không dung thứ bất luận kẻ nào nhúng chàm đạo nguyên. Ngươi là Tiên Đế, nên biết tổ huấn này, tâm sinh ý niệm, đức hạnh đã bị ô uế…
Bốn thần vệ lớn nói rất rõ ràng, nhưng Tiên Đế không cách nào tha thứ.
- Vật ấy vốn là huyết mạch Đế Thị luyện ra, vậy vì sao còn để người trong thiên hạ được lợi?
- Bọn họ nghịch phản, công kích trời, đó là đại bất kính. Ta lấy vật Đế thị tru diệt nghịch tặc, làm sao không được?
- Dựa vào cái gì, huyết mạch Đế Thị ta phải xem bọn họ nghịch phản, lại lưu trữ thủ đoạn cuối cùng không dùng, chắp tay nhường người khác?
…….
…….
Tiên Đế phẫn nộ, mạnh mẽ ra tay, lấy lực bản thân chiến đấu bốn thần vệ. Cũng không biết là Tiên Đế quả thật thần thông kinh người, hay là bốn đại thần vệ chịu đế ân không ít, không biết nhìn thiên đình bị giết. Sau trận chiến, Tiên Đế khống chế một phương tiên trì. Sau đó hắn ngồi lên tiên trì, thi triển phương pháp cấm kỵ, hiến tế Vạn Linh…
Vì thế, biến hóa đến rồi…
Thấy được hy vọng thắng lợi, chư tộc binh áp Thái Hoàng Thiên, đang thương lượng an bài sau khi Tiên Đế thoái vị, đang thương lượng sau này tột cùng giữ tôn vinh huyết mạch Đế thị hay đoạt đi quyền hành của bọn họ, hay trực tiếp diệt cỏ tận gốc, làm Đế Thị vô số chủng tộc khủng hoảng vĩnh viễn biến mất trong thiên địa. Sau đó bọn họ phát hiện, bỗng nhiên tất cả đều thay đổi…
Giữa thiên địa có đạo khí Hồng Mông, tẩm bổ vạn vật, trở người trường sinh bất tử. Nhưng bỗng nhiên, đạo khí Hồng Mông biến thành một tử khí đáng sợ, thời khắc tập kích thiên hạ.
Từ trong tử khí, tiên quân thiên đình cuối cùng thừa dịp hỗn loạn tiến đến, quét ngang thiên hạ!
Đắm chìm trong giấc mộng, tâm thần Phương Nguyên trở nên căng thẳng. Hắn nhìn thấy từng cảnh tượng, cảm thấy trái tim vạn phần bi thương, thậm chí cảm giác được tuyệt vọng! Hắn nhìn thấy ma tức vô tận bao phủ thiên hạ, cũng thấy tiên quân Thiên Đình thừa dịp ma tức lan tràn giết tứ phương.
Ai cũng không nghĩ đến trong tay Thiên Đình lại nắm giữ phương pháp cấm kỵ này.