Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1879 - Chương 1880: Một Chút Cũng Không Khó (2)

Chương 1880: Một chút cũng không khó (2)
Thiên Chủ Vô Ưu ra lệnh sứ giả kia thối lui, chậm rãi đi vào trong động phủ của mình.

Qua không lâu, hắn lại đi ra, cả người mặc giáp trụ.

Đối mặt với đại trưởng lão quỳ gối ở cửa động phủ, vẻ mặt an tĩnh, hắn trầm giọng nói:

- Chuẩn bị xong rồi?

Đại trưởng lão thấp giọng đáp:

- Dạ!

Thiên Chủ Vô Ưu lành lạnh nói:

- Vậy đi thôi!

Ai cũng không ngờ dưới tình huống này, Vô Ưu Thiên đột nhiên có một đám tiên binh tiên tướng bay lên trời, cưỡi thiên mã, mặc chiến giáp, đằng đằng sát khí, giết thẳng về phía thông đạo Vong Sầu Thiên, đứng trên mặt đất nhìn lên bầu trời, giống như một trận mưa sao băng nhắm vào trời cao.

Phần lớn sinh linh Vô Ưu Thiên căn bản không biết xảy ra chuyện gì, đều mơ màng ngẩng đầu nhìn.

Tại Thanh U Tông, có một tiểu cô nương thoạt nhìn ôn nhu đáng yêu, nâng cằm, ngồi trên bậc thang bạch ngọc.

Nàng ngẩng đầu nhìn sao băng đầy trời, cười hì hì nói:

- Không khó mà!

Vong Sầu Thiên tường hòa an tĩnh vốn đang bận rộn, xuất động trưởng lão Tiên Lão Điện, tiến vào Ly Hận Thiên trợ giúp kiểm tra thực hư việc thông đạo thiên ngoại. Đối với chuyện này, Vong Sầu Thiên vốn không cần nóng vội như vậy, cũng không tất yếu để bụng, nhưng thái độ khác thường, phái lượng lớn cao nhân, thậm chí không tiếc tâm phúc đắc lực trấn Tiên Lão Điện, đều bị hắn phái đi Ly Hận Thiên…

Về phần nguyên nhân…

Thông đạo thiên ngoại giữa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên bỗng nhiên xảy ra dị biến. Đối với Vong Sầu Thiên, thật là kinh hỉ ngoài ý muốn. Như vậy, Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên không thể hiệp binh, cơ hội Vong Sầu Thiên và Ly Hận Thiên liên thủ càng lớn. Cho nên hắn điều động binh qua trợ giúp Ly Hận Thiên, chẳng qua muốn nhìn xem, làm sao khiến thông đạo thiên ngoại này càng khó chữa trị!

Sau khi hắn an bài ổn thỏa, Thiên Chủ Vô Ưu bỗng nhiên hạ xuống Vong Sầu Thiên. Thiên Chủ Vong Sầu vẫn giống như trước, đối đãi nhiệt tình, mặt tươi cười, khiêm tốn đôn hậu, tự mình đi nghênh đón ở cuối thông đạo trời thiên ngoại… Nhưng hắn không nghĩ đến, mình lại nghênh đón một kiếm thẳng mặt của Thiên Chủ Vô Ưu.

Thiên Chủ tự ra tay, lực lượng dữ dội hùng hồn, khiến người ta không tưởng được, đây không chỉ là Thiên Chủ Vô Ưu ra tay mà còn hợp lại bảy thành lực Thần Sơn của Vô Ưu Thiên trong kiếm, rung động ầm vang, chấn động thiên địa, hung hăng vọt về trước.

- Ngươi muốn thế nào?

Ý cười trên mặt Thiên Chủ Vong Sầu nháy mắt hóa thành tức giận, vội vàng ngăn cản. Nhưng đối mặt với Thiên Chủ Vô Ưu đã sớm có tính toán, lại xuất kiếm bất kỳ, hắn bị kiếm này trảm thương.

Trong nháy mắt trong thức hải hiện lên ý niệm vô tận.

- Bản tôn đến đây, đồ diệt Vong Sầu Thiên!

Thiên Chủ Vô Ưu chỉ kiếm về phía Vô Uyên Khổ Hải, lành lạnh quát:

- Giết!

Phía sau hắn, thông đạo trong thiên ngoại, đại quân Vô Ưu Thiên giống hồng triều, cuồn cuộn mênh mông.

Cố ý đánh vô tình, có chuẩn bị đánh không chuẩn bị, đại quân Vô Ưu Thiên xông lên, lập tức chiếm thượng phong.

Hàng tỉ sinh linh Vô Ưu Thiên căn bản không biết vì sao xảy ra đại chiến này. Ba vùng thiên địa luôn cùng tiến cùng lùi với nhau, chưa từng xảy ra chuyện này. Nhất là dưới tình huống bình thường, ba vùng trời thiên ngoại căn bản không có chiến tranh gì đáng nói. Bởi vậy tuy có tiên quân, bình thường cũng sẽ có thao luyện, nhưng căn bản không có huyết khí. Không giống Vô Ưu Thiên, đã sớm chuẩn bị, Vong Sầu Thiên không hề phòng bị gì, thậm chí ngay cả ý niệm phản kích trong đầu cũng không có!

- Lão Vô Ưu, ngươi điên rồi, vậy mà dám khởi động chiến cuộc?

- Vận mệnh của vùng trời thiên ngoại đã bị ngươi đánh mất…

Đại loạn vô cùng trong Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vong Sầu vội vàng bỏ chạy.

Thân hắn hiện giờ đã trọng thương, chỉ có chạy trốn vào Vô Uyên Khổ Hải mới có hy vọng đấu một trận với Thiên Chủ Vô Ưu.

- Mưu tính của ngươi và Ly Hận, chẳng lẽ cho rằng ta không biết sao?

- Đạo lý tiên hạ thủ vi cường, bản tôn vẫn hiểu được!

Nhưng Thiên Chủ Vô Ưu tự nhiên cũng biết tính toán của hắn, một kiếm đánh lén đã đắc thủ, vội vàng chạy về phía Thiên Chủ Vong Sầu. Trên đường này, đạo pháp thần thông chư bàn đánh Thiên Chủ Vong Sầu trọng thương.

Hắn muốn để Thiên Chủ Vong Sầu cho dù chạy trở về Vô Uyên Khổ Hải cũng vô lực chiến đấu với mình!

Một chiêu lơ đễnh của Thiên Chủ Vong Sầu, thân chịu trọng thương, lại thấy Thiên Chủ Vô Ưu sát khí lẫm liệt đuổi theo sau lưng, giống như tâm ý đã quyết, vừa sợ vừa giận. Hắn nghe thấy câu nói của Thiên Chủ Vô Ưu, trong lòng kinh ngạc, trong lúc nhất thời, tự nhiên cũng không biết mưu tính Thiên Chủ Vô Ưu nói không giống mình nghĩ, huống chi, cho dù có biết, lúc này cũng không thể biện bác! Hắn chỉ có thể cắn chặt răng, trốn về Vô Uyên Khổ Hải, mượn lực tiên bảo thư sát Thiên Chủ Vô Ưu. Đồng thời cũng chờ mong nhân mã mình phái đi Ly Hận Thiên và viện binh của Ly Hận Thiên tiến đến.

Vô Ưu Thiên khởi động trận chiến, tội ác tày trời, Ly Hận Thiên không thể ngồi xem!

Ly Hận Thiên xác thực giống như Vong Sầu Thiên suy nghĩ, chạy đến trong thời gian ngắn nhất. Tới không chỉ có Thiên Chủ Ly Hận mà còn có đại quân Ly Hận Thiên và đại quân Vong Sầu Thiên. Vừa nhìn đã thấy khắp Vong Sầu Thiên đều là thương vong, chém giết, quan khiếu trọng yếu của chư bàn lại tổn hại hơn phân nữa.
Bình Luận (0)
Comment