Chương 1958: Huyền Thiên Trản (1)
...
...
- Lão quỷ này, quả nhiên vẫn không có can đảm ra tay!
Chúng tu phía dưới đều đã phát hiện ý đồ của Ma Chủ, mấy vị cao nhân kia thì càng không cần phải nói.
Nhưng ngoài dự đoán mọi người, bọn họ cũng không tỏ vẻ kinh ngạc, chỉ lắc đầu thở dài, như cảm thấy mất mát vì không thể xem Đạo chủ Đông Hoàng Sơn giao thủ với Ma Chủ.
- Sớm nằm trong dự liệu!
Khương Thánh Nhân Tiên Minh lắc đầu, hiển nhiên ma tức xung quanh đã mất khống chế, bắt đầu tản đi, biết Ma Chủ đã rút định tử đi khỏi vùng Ma địa, không giống Ma Tức Hồ trước kia, trước đây Tiên Minh cũng dựa vào định tử ổn định ma tức, nhưng bây giờ, khi Ma Chủ xuất hiện, chính hắn cũng đã thành định tử, mà ma tức vô tận liền tụ tán tùy tâm.
- Như vậy cũng tốt, đúng lúc có thể thử uy lực của kiện pháp bảo kia.
Nữ đế Cửu Trùng Thiên lười biếng nói, ngón tay nhẹ nhàng gảy gảy bạch ngọc, không biết vô tình hay cố ý, quay đầu liếc mắt nhìn lên.
Phía nam dường như mơ hồ có đạo uẩn cuộn trào.
Vẻ mặt Khương Thánh Nhân Tiên Minh cũng trở nên hơi cảm khái, trầm thán nói:
- Trên một kiếp nguyên, Thiên Khiển Côn Luân Sơn, đã làm mất đi bao nhiêu hi vọng, nhưng một kiếp nguyên này, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đặc cách người có kiến thức trong thiên hạ hội tụ ở Côn Luân Sơn, tiêu hao hết vô số tâm huyết, thôi diễn phương pháp hóa giải ma tức, cũng không biết tự tin của hắn có từ đâu, lại nhận định Thiên Khiển sẽ không hàng lâm, càng không nghĩ tới chính là...
- Hắn lại thật sự có đoạt được...
Gió to hoành lên, tình cảnh vô cùng bi thảm.
Sau khi Ma Chủ rút định tử của chùm ma tức này đi, toàn bộ Ma địa tựa như sóng cuốn mây trào.
Vốn khu vực ma tức bị cầm cố, vào lúc này bỗng nhiên mất khống chế, đan xen va chạm, không biết hình thành bao nhiêu hắc khí khủng khiếp, tiếng phần phật thổi qua, bên trong gió to có vô số ma vật bị cuốn lên, thân bất do kỷ, ma tức phân tán ra khắp bốn phía, toàn bộ chiến trường đột nhiên xuất hiện cuồng phong, trở nên vô cùng hỗn loạn.
Bên trong chiến trường này, cho dù vô số tu sĩ Tiên đạo, vào lúc này cũng cực kỳ gian nan, những người tu vi thấp căn bản không ổn định được thân hình, ngay cả những chiếc pháp chu cũng đều bị cuồng phong phá nát, tiếng kêu vang vọng.
- Ha ha, các ngươi muốn tiêu diệt Ma địa của chúng ta, ta cũng để Thiên Nguyên các ngươi không có ngày mai...
Tiếng nói Ma Chủ vang vọng trên bầu trời, như giữa cõi U Minh.
Ai cũng không biết hắn ở chỗ nào, lại càng không biết hắn trông ở nơi nào trong ma tức vô tận..
Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận đã chuẩn bị xong, vì nguyên nhân nào đó đã bị Ma địa nhìn thấu, đồng thời đánh vỡ, vì thế bây giờ Tiên đạo mạnh hơn, cũng không cách nào khống chế ma vật, thì lần vây quét này sẽ thất bại, những ma vật sẽ trốn về bốn phương tám hướng, Ma Chủ cũng ẩn nấp, đợi đến lúc đại kiếp nạn hàng lâm, khiến thiên hạ loạn lạc.
Nghĩ như vậy, mọi người vô cùng lo lắng.
Ngay vào lúc này, phía nam trong hư không, mơ hồ có gợn sóng đạo uẩn truyền tới.
Lúc đầu nó giống như một tia sáng mờ nhạt, về sau giống như một tấm lụa trắng, mà đạo uẩn kia càng lúc càng mở rộng, như một đám mây mở ra, che đậy cả bầu trời rộng lớn.
Trong khói đen tràn ngập sẽ xuất đạo uẩn thế này khiến mọi người ngẩn ra.
Mọi người đều tập trung nhìn phía nam bầu trời.
- Thiên Nguyên có chuyện quan trọng hơn để làm, không rảnh chơi trò chơi cùng các ngươi.
Bên trong một tia bạch quang, tiếng nói bình thản vang lên.
Đệ tử Tiên đạo có tu vi nhìn sáng chỉ có thể nhìn thấy khắp nơi hoàn toàn trắng xoá, căn bản nhìn không rõ ràng, còn những người tu vi cao có thể nhìn thấy, bên trong một tia bạch quang, có một người đàn ông trung niên trên người mặc quái bào, trong tay hắn cầm một chiếc đèn dầu bằng đồng, chậm rãi đạp lên hư không mà đến. Người này vóc người thon gầy, khuôn mặt thanh tú, hai mắt sâu không đáy, một thân đạo uẩn quấn quanh người, bất luận đi tới nơi nào, cũng giống như trung tâm thiên địa, thậm chí nói bản thân hắn chính là thiên địa.
Mà ngọn đèn trong tay hắn lại lan ra ánh sáng trắng xóa.
Không giống những đèn bình thường, ánh đèn này như thực chất, từng sợi từng sợi, từ từ triển khai trên không trung.
- Vị kia là Dịch Lâu chủ?
Có người nhận ra người trung niên tay cầm ngọn đèn, ánh mắt lập tức trở nên vui mừng vô cùng.
Dịch Lâu chủ Ban Phi Diên, thủ tọa Ngọc Hư Cung Côn Luân Sơn.
Một ngàn năm trước, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tuyên bố tiên chiến, phải tìm cao nhân thế gian, tái tụ Côn Luân Sơn, thôi diễn phương pháp hóa giải ma tức, thế lực Tiên đạo khắp nơi hầu hết vẫn phản đối, bởi vì khi trải qua hai kiếp người, đều đã quên chuyện xảy ra trên một kiếp nguyên. Lúc đó vì hội tụ vô số cao nhân ở Côn Luân Sơn, nỗ lực thôi diễn phương pháp hóa giải vĩnh viễn đại kiếp nạn mới gặp Thiên Khiển.
Khó khăn trên một kiếp nguyên có liên quan đến dã tâm.
Mà một kiếp nguyên này, Ma địa vẫn còn tồn tại, Thần tộc chưa diệt, là cuộc chiến khốc liệt nhất, dù Tiên đạo đầu nhập tất cả sức mạnh, cũng chưa chắc có được chiến công trong cuộc hỗn chiến này. Lúc này Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bỏ ra bao nhiêu công sức, vùi đầu vào thôi diễn thế cục to lớn, dù là ai nhìn vào cũng cảm thấy hành vi này cực kỳ ngu xuẩn.