Chương 1962: Đệ tử hắn (1)
Cuối cùng hắn nhìn về ngọn đèn giữa không trung.
Sau đó khẽ gật đầu một cái, tự nói:
- Đúng lúc rồi.
Lời vừa dứt, bỗng nhiên hắn nhấc bước lên trời.
Trang phục trên người bay phần phật, mênh mông cuồn cuộn, nhấc lên đạo uẩn vô tận, thân hình của hắn, một bước bước lên trời cao, chu vi căn bản không ai có thể ngăn cản hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đi tới trước Huyền Thiên Trản, sau đó nắm xuống.
Lúc này, không ai nghe được hắn trầm thấp tự nói:
- Người như vậy, thật vô vị!
- Hắn đang làm gì?
Vốn chúng tu tập trung chú ý đến bốn tôn đại chiến với Ma Chủ, đột nhiên nhìn thấy Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên bước chân lên trời cao, đưa tay chụp lấy Huyền Thiên Trản.
Chuyện này phát sinh đột ngột không kịp chuẩn bị, dù là bên trong hay bên ngoài, tu sĩ khắp nơi và Thần tộc, nhất thời ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn hắn. Còn có rất nhiều người, phản ứng theo bản năng, chỉ cho rằng Lang Gia Các chủ vì chưởng ngự Huyền Thiên Trản, khiến ma tức càng tan rã nhanh hơn.
Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên phi thân đi về phía Huyền Thiên Trản, tay áo lớn phiêu phiêu, năm ngón tay mở ra nhẹ nhàng kéo Huyền Thiên Trản, trên bàn tay lớn có đạo uẩn quấn quanh, tựa thật như ảo ảnh, kích động một vòng xoáy khổng lồ, đủ để bao dung hết thẩy, chỉ là một trảo nhẹ nhàng như vậy cũng thấy rõ tu vi hắn phi phàm, có thể chưởng ngự càn khôn.
- Coong!
Nhưng khi một chưởng này của hắn chộp tới, bỗng nhiên Huyền Thiên Trản sinh ra một loại phản ứng nào đó.
Bên trên cây đèn, ánh sáng trắng mãnh liệt, như suối tuôn trào, rung động thật mạnh như muốn hất bàn tay của hắn ra.
Xung quanh hư không chấn động run rẩy, Hắc Ám ma tức vô tận như cuồng triều trào lên, không biết có bao nhiêu ma tức trong ma vật ổn định, đều bị sức mạnh này rung động xé nát, hóa thành mãnh vụn không còn chút máu.
Vừa là dị bảo tâm huyết được chúng tu Côn Luân Sơn ngàn năm tham diễn ra, đương nhiên cũng có uy năng của nó.
Huyền Thiên Trản lẻ loi bay đến giữa không trung, không ai chưởng ngự, nhưng chính nó cũng có thần uy cực kỳ khủng bố, phàm là sức mạnh nào đó tiếp cận, bản thân nó cũng có thể kích động sức mạnh ma tức.
Dịch Lâu chủ Ban Phi Diên tế nó giữa không trung, mà không cầm trong tay, cũng vì nguyên nhân này.
Mà luyện dị bảo thành dáng dấp như vậy, nguyên nhân ban đầu cũng là đề phòng Ma Chủ sẽ liều lĩnh đánh nát nó.
- Các ngươi cũng chỉ có thể luyện nó đến trình độ như thế này...
Thế nhưng Lang Gia Các chủ ý thức được thay đổi của Huyền Thiên Trản, sắc mặt không hề lay động.
Giống như phản ứng của Huyền Thiên Trản sớm nằm trong dự liệu của hắn, năm ngón tay mở ra như trước, bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy.
Mỗi một chấn động là một đạo phù ấn, năm ngón tay trước sau vẽ ra mấy ngàn đạo phù ấn, mỗi một đạo phù ấn đều lưu trên ngón tay, từ xa nhìn lại, có thể nhìn thấy trong tay hắn lập tức xuất hiện thần quang vô số đạo phù ấn, đan dệt lẫn nhau, ảnh hưởng pháp tắc thiên địa, làm cho năm ngón tay của hắn như xuất hiện một vùng hư không vô tận, sức mạnh Huyền Thiên Trản đều đưa vào bên trong vùng hư không đó.
Mà bàn tay của hắn, lại thừa dịp sức mạnh Huyền Thiên Trản bị dẫn ra, liền nắm lấy.
- Phập...
Hắn nắm chặt Huyền Thiên Trản, một chiếc dị bảo vang lên vù vù, tựa như muốn từ tay hắn bay đi.
Nhưng lực đạo của năm ngón tay hắn vô cùng lớn, miễn cưỡng mặt ngoài dị bảo nặn ra ấn ký năm ngón tay.
Huyền Thiên Trản không thể chạy thoát, bị hắn nắm trong tay.
- Ngươi... Ngươi...
Từ xa nhìn tình cảnh này, Dịch Lâu chủ Ban Phi Diên vô cùng tức giận, hét lớn một tiếng.
Nếu là người khác, đương nhiên không thể dễ dàng nắm lấy Huyền Thiên Trản, nhưng Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên thì có thể.
Bởi vì quá trình tham diễn luyện chế Huyền Thiên Trản này, Lang Gia Các đã giúp chăm sóc rất lớn, nên cũng hiểu rõ rất nhiều nội tình.
Ầm ầm ầm!
Một khắc sau, trên Huyền Thiên Trản buông xuống bạch quang, bỗng nhiên nhanh chóng thu về, tất cả quy về bên trong Huyền Thiên Trản, mà ma tức xung quanh vốn đã ổn định, cũng đột nhiên lần thứ hai mất đi khống chế, thế so với vừa nãy càng thêm mãnh liệt, như bị định trong nước biển ở giữa không trung, bây giờ rơi xuống, bản thân sức mạnh cũng rất khủng bố, tạo nên cơn sóng thần...
Vô tận ma vật, lại đạt được tự do, lập tức phân tán bốn phía chạy trốn.
Những đệ tử Tiên đạo canh giữ bên ngoài, chém giết những ma vật trốn ra, đột nhiên bị ma tức xung kích khiến trận hình đại biến, có rất nhiều đệ tử không chuẩn bị cho tình huống này, bị ma tức xung kích đến ho ra máu.
- Ha ha, cuối cùng ngươi cũng ra tay rồi.
Ma Chủ bị tứ đại Tiên Tôn bức đến chết vào lúc này rống ra một tiếng hưng phấn, ma tức không còn ổn định, sức lực trên người hắn cũng tăng mạnh, tứ đại Tiên Tôn cũng không nghĩ tới sẽ có dị biến này, lúc ra tay hơi chậm, hắn nắm được cơ hội, thân hình biến hóa, tan vào trong ma tức, vội vã chạy về phía bắc, ẩn bên trong ma tức đắc ý cười to.
- Chuyện gì thế này?
Bên trong hoàn toàn bị loạn, vô số người ánh mắt cấp bách, nhìn lão nhân trong không trung.
Lúc này Lang Gia Các chủ một thân áo bào trắng, tay cầm Huyền Thiên Trản, mặt không hề cảm xúc, chậm rãi nhìn bốn phương.
Ma địa vốn bị ép vào tuyệt địa, chỉ còn con đường chết, đột nhiên lại chuyển biến tốt.