Chương 1964: Đi con đường đó! (1)
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn không nhìn về phía khác, tay áo lớn buông xuống, ánh mắt chỉ nhìn về phía Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên, tiếng nói không hề lay động, nhưng đáy mắt lại khó nén vẻ thất vọng.
- Ngươi là học trò của hắn, tại sao lại đưa ra lựa chọn như vậy?
Dạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không quá ngạc nhiên, Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
Lang Gia Các chủ chỉ cười, nói:
- Ta không chỉ là học trò của hắn, ta còn là con trai của phụ thân ta.
- Ba ngàn năm qua đi, ngươi vẫn không hề quên!
Người đứng đầu thế gian Đạo chủ Đông Hoàng sơn nghe Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên nói vây, mày nhíu chặt, hắn chậm rãi đi về trước, giọng nói bình tĩnh lại mang theo chút bất đắc dĩ.
- Chuyện cổ nhân đã thành quá khứ, vì sao chỉ mỗi ngươi không thể buông bỏ? Hiện giờ đã đi qua một kiếp, Ma địa tàn sát bừa bãi ba ngàn năm, chung quy cũng tới thời điểm thanh trừ sạch sẽ, vào lúc then chốt ngươi lại đưa ra lựa chọn như vậy, chẳng lẽ thật sự vì thù hận ba ngàn năm trước của phụ thân ngươi mà không tiếc mọi thứ trở thành kẻ địch với thế gian?
Nghe Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nói, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Trong mắt chúng tu Tiên đạo, Lang Gia Các là một trong những nơi có thanh danh tốt, bên trong có rất nhiều điển tịch, từ trước tới nay Lang Gia Các vô cùng hào phóng, không biết có bao nhiêu tu sĩ xuất thân tán tu nhận ân huệ của Lang Gia Các. Hơn nữa một chuyện tham diễn hóa giải đại kiếp nạn ở Côn Lôn Sơn và đại chiến với Ma địa và Thần tộc, Lang Gia Các cũng xuất lực rất nhiều, không thẹn với cái tên Thánh địa.
Đây cũng là lý do vì sao từ trước tới nay không ai nghi ngờ vị Lang Gia Các chủ này.
Thậm chí tới bây giờ rất nhiều tu sĩ không thể hiểu vì sao Lang Gia Các chủ đức hạnh thế này lại biến hóa như thế.
Chỉ có một vài tu sĩ lớn tuổi còn nhớ rõ chuyện xảy ra trước Lang Gia Các ngàn năm trước.
Còn nhớ rõ lúc ấy suýt chút Lang Gia Các bị tiêu diệt hoàn toàn, cùng chuyện Lang Gia Các chủ thế hệ trước bị bắt tự sát tạ tội…
Lúc ấy đầu của Lang Gia Các chủ kia do Các chủ hiện giờ tự mình mang ra.
Mà người suất lĩnh nhiều tu sĩ tiến đánh Lang Gia Các chính là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn hiện giờ.
...
- Ngươi cho rằng ta và ngươi là vì thù riêng?
Lời nói Đạo chủ Đông Hoàng Sơn vô cùng thành khẩn, nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên bỗng nhiên ngẩng đầu mỉa mai nhìn hắn.
- Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi là vì không thể quên chuyện phụ thân bị các ngươi bức tử, cho nên mới muốn tới trả thù thiên hạ?
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trầm mặc không nói, nhưng mày lại nhíu chặt.
Những tu sĩ khác cũng cũng có chút khó hiểu với lời nói của Lang Gia Các chủ.
Ngoại trừ trả thù thiên hạ còn có thể vì cái gì?
- Cả phụ thân và tiên sinh của ta đều là người không bao giờ ngã xuống!
Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên bỗng nhiên nở nụ cười, hắn đã già như vậy, nhưng khi cười lại giống như đứa nhỏ mang theo vẻ sùng bái với trưởng bối, thậm chí có chút kiêu ngạo:
- Cho nên ta cũng không hẹp hòi như vậy, ta quả thật đã mưu tính rất lâu đối với chuyện ta phải làm bây giờ, ẩn nhẫn đã lâu, mất ba ngàn năm nhưng cũng không phải vì muốn đi trả thù người nào...
Ánh mắt hắn đảo qua Đạo chủ Đông Hoàng Sơn và chúng tu khắp nơi, lại nhìn qua núi sông vô tận phía xa.
- Chuyện ta phải làm không phải trả thù thiên hạ mà là cứu vớt thiên hạ!
Hắn vô cùng thản nhiên nói ra những lời này.
Xung quanh lập tức xuất hiện ánh mắt kinh ngạc, mỗi một ánh mắt đều tràn ngập khó hiểu.
- Các ngươi diễn hóa ra Huyền Thiên Trản, các ngươi muốn giết Ma địa, cho nên các ngươi liền cảm thấy đã có thể chống lại đại kiếp nạn?
Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên nhẹ giọng nói, ánh mắt nhìn Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mang theo chút mỉa mai, thanh âm cũng trở nên nặng nề.
- Đừng lừa mình dối người nữa!
Khi nói chuyện bỗng nhiên hắn nâng tay lên, trong tay của hắn nắm giữ Huyền Thiên Trản kia, năm ngón tay hắn bóp xuống. Huyền Thiên Trản vang lên tiếng vù vù, từng sợi bạch quang tràn ra ngoài, cực kỳ quỷ dị.
- Các ngươi luyện ra một thứ đồ chơi thế này đã dõng dạc nói mình đã có thể hóa giải đại kiếp nạn sao?
Trong mắt Lang Gia Các chủ là sự chế giễu, giống như đang cười nhạo cả thiên hạ.
- Đại kiếp nạn đã tồn tại vô số năm, vô số người tài ba đều muốn hóa giải đại kiếp nạn, nhưng kết quả thế nào? Vài người các ngươi trốn ở Côn Lôn Sơn thôi diễn ngàn năm liền cho rằng mình có thể hóa giải đại kiếp nạn? Vậy nhóm các ngươi xem những người khác là cái gì? Ha ha, ta biết trong tay các ngươi có điển tịch Tiên đạo do tiên sinh của ta đưa, lại tìm được rất nhiều linh cảm từ trên đó, chỉ là...ngay cả thiên đạo cũng đã bị ma tức tiêu diệt…
- Cái gọi là phương pháp hóa giải của các ngươi đáng giá mấy đồng?
……
Sắc mặt Đạo chủ Đông Hoàng sơn có chút lạnh lùng.
Tam đại Thần Vương Thần tộc và mấy vị cao nhân Tiên Tôn của Thiên Nguyên cũng có sắc mặt khó coi.
Hiện giờ đại đa số tu sĩ Thiên Nguyên chỉ biết việc của nhân gian.
Bọn họ chỉ biết nhân gian cứ ba ngàn năm lại xuất hiện đại kiếp nạn, nhiều nhất chỉ biết đại kiếp nạn này buông xuống có liên quan tới Thần tộc.