Chương 1966: Ba vết roi (1)
- Nếu đã như thế, vậy cũng không cần nói nhiều!
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đối mặt với Lang Gia Các chủ, thật lâu sau mới thấp giọng nói.
Hai người bọn họ nói chuyện với nhau rất đơn giản, không hề tức giận.
Những lời nói ra đều rất đơn giản, nhưng những thứ khác lại chỉ ở trong lòng.
Đối với hai người họ, khoảng cách ba ngàn năm dường như không là gì, từ khi ba ngàn năm trước Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mang người tới đánh Lang Gia Các, và chuyện Bạch Du Nhiên tự mình mang thủ cấp của cha ra ngoài, loại nhân quả này cũng đã được định ra.
Cho dù là ba ngàn năm nay không ai trong hai người bọn họ đề cập qua chuyện này, nhưng cũng không ai quên...
Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên hiển nhiên không phải nhất thời nổi lên ý niệm, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không có lựa chọn nào khác.
Trên thực tế, sở dĩ nói những lời này cũng là bởi vì có sự tồn tại của một người khác, không thể không cố gắng thuyết phục.
Nhưng đã không khuyên nổi, như vậy chỉ có một biện pháp.
Một khí thế vô hình bắt đầu gào thét bên trong không trung, sóng ngầm cuồn cuộn, cả khoảng trời không dường như vì thế mà trở nên xơ xác!
Không biết có bao nhiêu người đã nhận ra khí thế trên người Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, sắc mặt biến đổi, chậm rãi lui lại!
Hắn là người đứng đầu Tiên đạo Thập Tôn, hoàn toàn xứng danh người đứng đầu Thiên Nguyên.
Trong ba ngàn năm nay Đạo chủ Đông Hoàng Sơn xứng đáng trở thành thần thoại ở Thiên Nguyên, cho dù là ba ngàn năm trước, thời điểm Thiên Nguyên sinh tử tồn vong hắn bước vào cảnh giới Đại Thừa, giữ gìn Ma Biên, cho Thiên Nguyên có cơ hội thở dốc, hay là trong đại chiến cùng Ma Ngẫu và Thần tộc, hắn nhiều lần định càn khôn, đạo định thiên hạ, hay sau đó hắn cưỡng ép mở lại Côn Lôn Sơn, tụ tập vô số sĩ tử có tri thức trong thiên hạ, cũng nhau thôi diễn phương pháp hoá giải ma tức đều là chuyện công đức vô biên, đều khiến cái tên người đứng đầu Thiên Nguyên thêm vững vàng.
Đương nhiên không cần phải nói về tu vi của hắn.
Bên trong Tiên đạo Thập Tôn không ai không có tu vi thông thiên, đứng ở đỉnh cao thế gian.
Nhưng hắn là người đứng đầu Thiên Nguyên lại thần kỳ hơn, ba ngàn năm trước hắn là người đầu tiên bước vào cảnh giới Đại Thừa, sau đó cũng điểm hoá rất nhiều tu sĩ Đại Thừa, về sau lại có lời đồn nói hắn dốc lòng tu luyện cũng đã sớm đột phá cảnh giới Đại Thừa, chỉ là cảnh giới phía sau Đại Thừa thật sự quá huyền ảo, không phải là thứ tu sĩ bình thường có thể phỏng đoán.
Dạng người này là tồn tại vô địch.
Mà bây giờ hắn lại động sát cơ, thiên địa xung quanh gió nổi mây vần theo sát cơ của hắn.
Không ai biết thời điểm hắn xuất thủ sẽ kích phát ra dạng dị biến gì!
Mà đón nhận sát ý của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, tu sĩ xung quanh đều mang vẻ mặt hoảng sợ, lặng yên thối lui rời xa khu vực này.
Thậm chí lúc này các Tiên đạo Chí Tôn như Bạch Hồ Kiếm Thủ, Nữ đế Cửu Trọng Thiên cũng ngưng thần xem xét.
Thế nhưng Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên đối diện thừa nhận sát ý này lại biểu hiện rất nhẹ nhàng, loại nhẹ nhõm này cũng có ý nghĩa trên một phương diện nào đó, tâm tình hoàn toàn ngược lại với nỗi kinh hoảng khi tự tay nâng thủ cấp của cha mình ra bên ngoài Lang Gia Các ba ngàn năm trước, khi đó lòng hắn có bao nhiêu sợ hãi cùng phẫn nộ, bây giờ lại thong dong và lãnh đạm bấy nhiêu...
- Huyền Thiên Trản trong tay người là mẫu khí!
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nhìn Bạch Du Nhiên, thanh âm nặng nề vang lên:
- Chỉ có luyện hoá vùng Ma địa này, Huyền Thiên Trản mới có thể trưởng thành, trở thành tiên bảo có thể khắc chế ma tức thật sự, cho nên tất cả mọi người, bao gồm cả ngươi đều cho rằng phá huỷ Huyền Thiên Trản này liền phá huỷ tâm huyết của Côn Lôn Sơn, nhưng đây vốn chính là mồi nhử dẫn dụ ngươi xuất thủ, ngay từ đầu Huyền Thiên Trản đã được luyện thành hai ngọn, cho nên ngươi huỷ chiếc này cũng vô ích, Ma địa vẫn sẽ bị tiêu diệt, ma tức vẫn sẽ tiêu tán, Lang Gia Các cũng sẽ biến mất!
Sắc mặt hắn lạnh nhạt nói ra.
Hắn thân là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, người đứng đầu thế gian đương nhiên sẽ không để ý tới Lang Gia Các.
Có lẽ không ai trong thế gian nghi ngờ Lang Gia Các chủ, nhưng hắn vẫn sẽ luôn chuẩn bị cho chuyện này.
Có lẽ đúng như hắn nói, đơn giản chỉ vì Lang Gia Các chủ là học trò của người kia, cho nên hắn vẫn luôn dễ dàng tha thứ tới hiện giờ.
Đương nhiên dễ dàng tha thứ không có nghĩa là hắn không chuẩn bị.
Lần này Lang Gia Các chủ thừa dịp Ma địa sắp bị diệt đưa ra một kế hoạch, đầu tiên là tiết lộ kế hoạch công phạt Tiên đạo, sau khi Huyền Thiên Trản được đưa ra liền đoạt vào trong tay, đương nhiên là vì huỷ đi tâm huyết của Côn Lôn Sơn, thời cơ này ngược lại không sai, chỉ là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đã sớm có chuẩn bị, không thể nào không lưu lại hậu chiêu, ít nhất Huyền Thiên Trản này không phải là duy nhất.
- Ta đương nhiên biết ngươi đã sớm chuẩn bị!
Nghe lời của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên dường như cũng không cảm thấy bất ngờ.
Hắn thậm chí không hề nhúc nhích, cười nhạt:
- Có điều lần này ta không để lại đường lui cho mình!
Ngừng một chút hắn mọi nhẹ nhàng giải thích:
- Là không để thế gian này có đường lui!
Lúc hắn nói tới đây, đạo quyển hắc sắc phía sau hắn càng trở nên chân thực, càng thêm rộng rãi, chậm rãi mở rộng giống như muốn che khuất toàn bộ Ma địa, dường như đạo quyển hắc sắc còn nồng đậm hơn so với ma trức tràn ngập xung quanh...