Chương 1971: Ta có một dự cảm (2)
- Ngươi không làm ra quyết đoán thì để bản tọa thay ngươi làm...
Thân hình của Thái Ách Ma Chủ nhập trong ma tức tạo ra một vùng loạn thế, phóng thẳng về phía Lang Gia Các chủ.
Bây giờ Lang Gia Các chủ đang bị vây nhốt, không có ai dám mạo muội ra tay, lúc này tam đại Tiên Tôn cùng với ông lão khô gầy bên trong Thiên Ma quân chỉ một thoáng đã biết rõ dụng ý của Thái Ách Ma Chủ, tâm thần kinh hãi, nhất thời không lo nổi cho Lang Gia Các chủ nữa, vội vã quay người sang đan dệt thần thông ngăn cách thiên địa, chỉ muốn ngăn cản Thái Ách Ma Chủ đang tới gần Lang Gia Các chủ.
Thái Ách Ma Chủ giận như điên, thân hình biến ảo như hóa thiên địa này thành ma địa của riêng hắn, hắn trong lúc tuyệt vọng đã phát huy ra sức mạnh vượt xa tưởng tượng của mọi người, cho dù là tam đại Tiên Tôn lúc này cũng không có cách nào ngay lập tức hạn chế được hắn.
Còn Đông Hoàng Đạo chủ có tu vi cao nhất cố tình lúc này chỉ đứng từ xa nhìn, dường như không dám ra tay.
Trong lúc hỗn loạn, Thái Ách Ma Chủ mạnh mẽ tiếp cận, lại được đại quân Thần tộc giúp đỡ, hiển nhiên đã càng lúc càng đến gần Lang Gia Các chủ. Trong ma tức cũng hiện ra ánh mắt uy nghiêm đáng sợ của hắn, mang theo ý nguyện mãnh liệt, ma tức hóa thành bàn tay lớn chụp lên đại ấn màu đen trên đỉnh đầu của Lang Gia Các chủ, lại giống như một ma đầu biến hóa vô cùng, ở thời khắc cuối cùng liền duỗi ma trảo của hắn ra...
- Không có cách nào...
Trên mặt của Đông Hoàng Đạo chủ lóe qua một sự sầu muộn.
Nhìn Thái Ách Ma Chủ hung cuồng khủng bố, bàn tay phía sau lưng hắn chậm rãi nắm thành nắm đấm.
Khực khực khực
Tình cảnh quái quỷ xuất hiện, trên nắm đấm của hắn lấy nó làm trung tâm, hư không xung quanh bỗng nhiên bị phá nát thành từng mảnh như một mặt băng đổ nát, từng mảnh lan tràn ra xung quanh, lúc sức mạnh của hắn tăng lên, vùng thế giới này dường như trở nên cực kỳ yếu ớt, cho dù hắn vẫn chưa thực sự ra tay, chỉ mới nắm chặt nắm đấm, thiên địa đã xuất hiện hình ảnh đổ nát rồi.
Nhận ra được sự thay đổi của thiên địa xung quanh, Đông Hoàng Đạo chủ hơi do dự.
Nhưng nhìn Thái Ách Ma Chủ khí cơ hung cuồng, hắn chỉ có thể kiên định tâm niệm, tiếp tục tăng sức mạnh lên.
Thiên địa càng đổ nát ác liệt hơn...
Tâm ý của Đông Hoàng Đạo chủ dần lạnh...
...
...
- Bốp...
Nhưng đúng vào lúc này, không đợi Đông Hoàng Đạo chủ thật sự ra tay, bên trong đất trời bỗng nhiên có một vệt sáng màu xám xẹt qua.
Huyết quang xuất hiện cực kỳ đột ngột, cũng cực kỳ ngắn ngủi.
Chỉ trong một nháy mắt, huyết quang xuất hiện sau đó lại biến mất, nhưng thiên địa lại như bị định trụ.
Không trung đang phun trào ma tức vô tận bỗng nhiên dừng lại, sau đó chậm rãi biến mất.
Đại quân Thần tộc vô tận bỗng nhiên như vang lên gì đó, từ trên xuống dưới khuôn mặt đều tỏ ra sợ hãi, bao gồm cả ba vị thánh chủ Thần tộc, tất cả mọi người đều từ tư thế công kích biến thành tư thế phòng thủ từng li từng tí...
Dường như thứ gì đó mà bọn họ sợ hãi đang bỗng nhiên xuất hiện trước người họ.
- Vốn chỉ là một việc nhỏ đơn giản như vậy lại bị các ngươi biến thành thật phiền toái...
Dường như đọng lại trong hư không, chậm rãi vang lên giọng nói của một người.
Sau khi giọng nói này vang lên, ma tức đầy trời đầy đất ầm ầm sụp đỏ, như khói đen tan đi, trong làn khói đen đó xuất hiện một người nam tử mặc áo bào đen, trong tay cầm một thanh huyết đao. Người này có khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ, không nhìn ra bao nhiêu tuổi, hai bên tóc mai đều đã hoa râm nhưng khuôn mặt lại như gang đúc, không chút biểm cảm, cũng không có một nếp nhăn nào, bóng loáng như ngọc.
Hắn không biết là mới xuất hiện hay là đã sớm ẩn thân ở nơi này, bây giờ mới chậm rãi xuất hiện, trong tay cầm theo một cái đầu hai mắt trừng trừng, chính là Thái Ách Ma Chủ, đường đường là đại năng Ma địa, bây giờ lại bị hắn tùy tiện cầm trong tay như thế.
Mấu chốt nhất chính là sắc mặt của hắn khí định thần nhàn, cũng như mới làm một việc nhỏ không đáng kể vật.
Chỉ có điều đao trong tay hắn khí cơ tăng vọt, huyết quang lóe lên chiếu sáng hư không xung quanh, giống như đang cười lớn.
- Lại là...
Nhìn thấy một vị cao nhân như vậy xuất hiện, chúng tiên đạo đệ tử xung quanh trong lòng giật thót, không thể hưng phấn nổi.
Không chỉ có bọn họ, cao thủ khắp nơi cũng không hưng phấn nổi, trái tim lạnh đi.
Ở cách đó không xa, trên mặt mấy đại Tiên Tôn cũng đều mang thần sắc phức tạp.
Thái Ách Ma Chủ chung quy cũng phải chết, chỉ là không ngờ tới lại chết trong tay người này!
- Ngươi đã đến rồi!
Đông Hoàng Đạo chủ nhìn về phía người này rồi nhẹ nhàng thở dài, bất đắc dĩ nở nụ cười.
Nắm đấm sau lưng rốt cục cũng chậm rãi lỏng ra.
Hư không xung quanh bị phá nát từng mảnh cũng biến mất theo sức mạnh kia, bắt đầu chậm rãi trở lại bình thường.
- Tu vi ngươi càng cao thì càng vô dụng!
Nam tử ôm huyết đao châm biếm nhìn Đông Hoàng Đạo chủ, hắn có thể cảm giác được sự thay đổi của hư không phía sau Đông Hoàng đạo chủ, cũng có thể cảm nhận được sức mạnh kia, nhưng hắn vẫn rất coi thường, rất kiêu ngạo, như đang nhìn một tên rác rưởi!
Đại khái thế gian cũng chỉ có hắn dám nhìn Đông Hoàng Đạo chủ như thế.
Còn Đông Hoàng đạo chủ nghe lời này cũng chỉ cười gượng một tiếng, không phản bác.