Chương 1973: Mang Đông Di qua (1)
- Nhìn dáng vẻ, ta không bằng cha của ta, cũng không bằng tiên sinh của ta!
Trên mặt hắn nở ý cười tự giễu, chậm rãi nói một câu.
Đông Hoàng Đạo chủ nghe xong lời này thì gật đầu, như là vô cùng tán đồng nói:
- Cha của ngươi sẽ không lưu thủ ở thời khắc sống còn, còn tiên sinh của ngươi từ ban đầu cũng sẽ không sinh ra suy nghĩ như vậy, vì lẽ đó ngươi xác thực là không bằng hai người bọn họ!
Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên dường như không muốn nói thêm vấn đề này, chỉ nhìn về phía Đông Hoàng Đạo chủ:
- Các ngươi sẽ làm gì ta?
Đông Hoàng Đạo chủ trầm mặc.
Vấn đề này cho dù là hắn cũng không có cách nào tùy tiện nói ra được.
Vốn chiến dịch này chính là liên hợp với Thần tộc để tiêu diệt Ma địa, sau đó tập kết sức mạnh chờ đại kiếp nạn giáng thế.
Nhưng bây giờ tuy Ma địa đã bị tiêu diệt, nhưng lại bị một mình Lang Gia Các chủ làm cho cục diện phức tạp hơn, Thần tộc vốn đã ký kết khế ước với Tiên đạo rồi lại ập lên phản công đầu, như vậy Thần tộc rốt cục có đáng giá để tín nhiệm không?
Bây giờ xác thực Ma địa đã bị diệt, như vậy tiếp theo rốt cục là toàn lực ra tay tiêu diệt Thần tộc, hay là làm chuyện gì khác?
Lang Gia Các chủ đại diện cho Lang Gia các, một trong bảy đại thánh địa.
Hắn làm ra chuyện như thế, Lang Gia các có phải cũng cần trả giá lớn hay không?
Nhưng đây dù sao đường đường cũng là một thánh địa, ảnh hưởng sâu xa, nếu thật sự tiêu diệt Lang Gia các, thế gian này há không phải sẽ loạn hơn sao?
Cục diện loạn như thế này, ai biết nên xử lý thế nào?
...
...
Đối với Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên lúc này có vẻ cực kỳ tự nhiên, thậm chí là hào hiệp.
Hắn bắt chéo hai tay đi ra từ trong đám người, mấy vị Tiên Tôn đều ở phía sau người hắn, thoạt nhìn như tùy tùng của hắn vậy.
Chậm rãi đi tới, hắn như đang suy tư, khi đi qua khu vực đại quân Thần tộc như rùa rụt cổ, ánh mắt của hắn nhàn nhạt nhìn lướt qua, có thể nhìn thấy sau khi được Đại Thiên La Kỳ che chở, ba vị Thánh nhân Thần tộc đang nhìn hắn với ánh mắt thất vọng và phẫn hận.
- Cục diện thật sự rất vương tay chân!
Không biết có phải là mới buông xuống một tảng đá lớn trong lòng hay không, biểu hiện của Lang Gia Các chủ vô cùng ung dung, cười tủm tỉm nói:
- Có tin Thần tộc hay không là một chuyện, có giết ta hay không lại là một chuyện, muốn tiêu diệt Thần tộc, không bỏ ra cái giá khổng lồ là không thể, thế nhưng lần thứ hai liên minh trong lòng đều có bóng đen, ta thì đơn giản thôi, cùng lắm thì dâng thủ cấp của ta ra tạ tội với thiên hạ, nhưng cơ nghiệp ba ngàn năm của Lang Gia các cũng có những người khác nữa, nếu ở lúc mấu chốt lại lục đục nội bộ thì vấn đề không nhỏ đâu!
Mấy vị Tiên Tôn liếc mắt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì.
Lang Gia Các chủ nói đương nhiên rất có đạo lý, nhưng có đạo lý thì có ích lợi gì?
Chuyện là do ngươi làm ra, bây giờ lại nói mát sao?
- Chuyện hỗn loạn này bất kể là ai trong các ngươi đều không dễ thu thập được!
Lang Gia Các chủ cũng không quan tâm bọn họ đang nghĩ như thế nào, tự mình tiếp tục nói, cười ung dung dường như đang nói một chuyện nhỏ vô cùng bình thường:
- Vì lẽ đó, vẫn là do ta xử lý cục diện này đi, hẳn là sẽ hoàn hảo hơn so với các ngươi!
Một câu này làm chư vị Tiên Tôn đều sửng sốt!
Ngươi xử lý?
Ngươi vốn là một người đang chờ bị xử lý có được không hả!
Đối mặt với đề nghị như đang nằm mơ giữa ban ngày như thế, biểu hiện của Đông Hoàng Đạo chủ cực kỳ bình tĩnh.
Hắn thậm chí còn hơi ngạc nhiên liếc mắt nhìn Lang Gia Các chủ, nói:
- Ngươi sẽ xử lý như thế nào?
- Ta không bằng phụ thân ta, cũng không bằng tiên sinh của ta, nhưng dù sao ta cũng là con trai của phụ thân, học sinh của tiên sinh!
Lang Gia Các chủ chỉ cười cười nuốt một hơi thở dài, nói:
- Vì lẽ đó ta hầu như cũng nên có chỗ bất phàm riêng, chuyện lần này là do ta mà thôi, nhưng nếu ta nghĩ tới giáo huấn của tiên sinh không ra khỏi bước cuối cùng, chuyện này dù sao cũng nên điều chỉnh cục diện này trở lại ban đầu rồi hẵng nói, ít nhiều gì điều này cũng có thể coi như ta đang tận tâm lực bù đắp chuyện ta làm ra đi!
Nghe hắn nói vậy, mấy vị Tiên Tôn đều cau mày.
Bọn họ cùng Lang Gia Các chủ chinh chiến trong ba ngàn năm, phối hợp không ít, ít nhiều cũng có chút giao tình, lại thêm Lang Gia Các chủ lại là học sinh của người kia, bởi vậy bọn họ dù thế nào cũng đều có chút chờ đợi với hắn. Nhưng việc đã đến nước này, đại họa dù sao cũng chưa đúc thành, chung quy mới gợi ra đại loạn, đến bước này Lang Gia Các chủ không biết hối cải mà còn nói nhiều như vậy, há lại không làm người ta lạnh lẽo trong lòng?
Luôn miệng nói muốn bù đắp, đến bước này rồi thì ngươi bù đắp thế nào?
Làm như nhận ra sự không vui của mọi người, Lang Gia Các chủ chỉ cười cười nhìn xung quanh, nói:
- Bây giờ Ma địa xác thực đã bị tiêu diệt, nhưng các ngươi có nghĩ tới không, những Ma tức này nên xử lý như thế nào, thật sự chỉ cần giữ lại bên trong Huyền Thiên Trản là xong sao?
Chúng Tiên Tôn nghe xong lời ấy thì hơi kinh ngạc.
Xử lý Ma tức như thế nào bọn họ dĩ nhiên đã nghĩ tới, nghĩ trong ba ngàn năm rồi.