Chương 2030: Cải Thiên Dịch Đạo (2)
Nhưng Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên lại nghe hiểu, cho nên hắn nhẹ giọng mở miệng:
- Đây là nguyên nhân ngươi khuyên ta buông bỏ cố chấp?
- Đúng vậy!
Bào phục Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tung bay, mang theo chút tiêu sái, cười nói:
- Nếu cuối cùng vẫn không thể thay đổi, vì sao không mặc kệ?
Hắn xoay người nhìn khắp nơi, nhìn về phía Tiên quân chìm nổi bên trong Thập Cửu Thiên tràn ngập ma tức, cũng có vô số ánh mắt nhìn về phía hắn, hoặc là khẩn cầu, hoặc là dã tâm bừng bừng, đáy mắt hắn dường như có chút chán ghét, nhưng cuối cùng chỉ còn chút bất đắc dĩ nói:
- Lòng người không thể thay đổi, không thể áp chế, hôm nay ngươi chém chết ba Vương, ngày khác sẽ gặp mười Vương, thậm chí trăm Vương, giống như lúc trước Đế thị không thể ngăn cản đại kiếp nạn buông xuống, ngươi cũng không thể ngăn cản. Có lẽ cho dù là chúng ta cũng nên ton trọng lòng người, nếu đại đạo có quy luật của nó, chúng ta cần gì phải cưỡng bức áp chế, mở ra vạn thế thái bình, còn lại cứ mặt nhóm tiểu bối náo loạn.
Lời hắn nói ít nhiều khiến ánh mắt một số người sáng rực lên.
Cũng có vô số người chờ mong nhìn về phía Thái Hoàng Thiên, chỉ chờ vị ở Thái Hoàng Thiên kia biểu đạt ý kiến của hắn.
- Cuối cùng sau nhiều năm cũng có người có thể luận đạo!
Âm thanh ở Thái Hoàng Thiên chậm rãi vang lên, chúng tu không thấy mọi phát sinh ở Thái Hoàng Thiên, nhưng có thể cảm giác có ánh mắt xuyên thấu bích chướng thiên địa rơi xuống trên người họ, ánh mắt đầu tiên là nhìn về phía ba vị Tiên Vương nói:
- Những tiểu bối này tự cho là hiểu được sức mạnh Bất Hủ liền tìm hiểu đại đạo, nhưng bọn hắn không có tư cách!
Sau đó hắn lại nhìn về đám lão quái vật nói:
- Những kẻ mục nát này tự cho nắm trong tay thế sự như cờ liền có tư cách luận đạo, nhưng bọn chúng lại không có....
Cuối cùng ánh mắt kia nhìn về phía Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, dường như có chút vui mừng:
- Chỉ có ngươi miễn cưỡng có thể nói một vài lời.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nghe xong câu “tán thưởng” này, sắc mặt có chút khó khăn, cười khổ nói:
- Chỉ có thể nói là miễn cưỡng?
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên dường như có chút ý cười, trở nên có chút thoái mái nói:
- Lòng người không thể thay đổi là sự thật, nhưng một khi đã như vậy, chúng ta liền thuận theo tự nhiên, cái gì cũng không làm sao?
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cười khổ nói:
- Lại là giáo hóa kia.
Lúc hắn nói những lời này mang theo chút giễu cợt.
Giáo hóa tất nhiên có tác dụng đối với lòng người biến hoá, nhưng tác dụng như thế nào?
Lòng người chính là lòng người, cho dù là giáo hóa cũng chỉ thay đổi trên một mức độ nhất định mà thôi, lòng người yếu ớt, cho dù có được giáo hoá cũng sẽ dùng một hình thức khác biểu hiện ra ngoài, cho nên tới cảnh giới như họ, nói những lời này thật sự có chút dư thừa!
- Là đại đạo?
Âm thanh truyền xuống từ Thái Hoàng Thiên, người trong Cửu Thiên Thập Địa nghe được lời này đều ngẩn ra.
Ngay cả Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng mang sắc mặt trì trệ.
Lời nói của Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên đơn giản rõ ràng, thậm chí gần như nói trắng ra:
- Vũ trụ hồng hoang, ngân hà hoàn vũ đều có quy luật của chính nó, lòng người có như thế nào, thế sự có ra sao cũng chỉ ở trong quy luật này. Mà những quy luật này chính là đại đạo, nếu lòng người khó lý giải, vậy cần gì phải mở, chỉ cần thay đổi quy luật, lòng người sẽ đi về phía nên tới. Giống như đại kiếp nạn Thiên Nguyên ba ngàn năm một lần, lúc nhân gian tuyệt vọng nhất ngược lại sẽ sinh ra rất nhiều truyền thuyết anh hùng khiến người ta khâm phục....
Vô số tu sĩ ở Cửu Thiên Thập Địa nghe không hiểu lời nói này của Thái Hoàng Thiên.
Đại đa số người nghe được lời này đều mang vẻ mặt mờ mịt.
Chỉ có Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bỗng nhiên kinh hãi, cảm giác có gì đó đáng sợ:
- Ngươi muốn nói cái gì?
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên rất đơn giản:
- Nhân gian cần đại kiếp nạn!
........
Một khắc này Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có vô số lời muốn nói.
Không ai trong Cửu Thiên Thập Địa này có thể lý giải sự kinh hãi trong lòng hắn.
Nhưng khi vị ở Thái Hoàng Thiên kia nói ra lời này cũng không cho hắn.... thời gian nói chuyện!
- Vèo!
Kiếm quang vốn được ôn dưỡng bên trong Thập Cửu Thiên, lúc Đạo chủ Đông Hoàng Sơn xuất hiện liền thu lại địch ý, nhưng khoảnh khắc này kiếm quang lại bùng mạnh, nhát mắt chém về phía Thập Cửu Thiên. Kiếm quang kia vô cùng nhanh, ngay cả Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không kịp ngăn cản, hoặc là nói hắn căn bản không nghĩ tới ngăn cản, bởi vì hắn đang vội đi ngăn cản một số chuyện nghiêm trọng hơn....
Trên mặt ba người Thần Tiên Vương, Trung Cực Tiên Vương cùng Đông Hoàng Tiên Vương còn mang theo ý tứ vạn phần khó hiểu.
Lúc sau bọn họ liền thấy luồng kiếm quang kia bay ra, sau đó bay tới trên đầu bọn hắn.
Máu tươi phun ra khắp nơi, nhiễm đỏ cả những đám mây!
Mãi tới khi thiên địa xoay chuyển, cảnh sắc biến ảo bọn họ cũng không biết vì sao lại như vậy!
Đường đường là Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên, vì sao nhất định phải chém chết ba vai diễn nhỏ của mình?
Về phần nhóm lão quái vật dã tâm bừng bừng vào lúc này lại nơm nớp lo sợ, mất đi tất cả suy nghĩ trong đầu.
Bọn họ đang cầu nguyện kiếm quang kia không dừng ở trên đầu mình.
Ngược lại là vị lão bà ẩn cư ở Thập Cửu Thiên kia, lúc này trên mặt lại lộ ra chút chờ mong nhàn nhạt.
- Ngươi rốt cục muốn làm cái gì?