Chương 2032: Muốn tu hành, trước tiên phải tu tâm (2)
Trải qua lễ rửa tội trong đạo thư, hắn thần kỳ trở nên trẻ trung hơn một vài, nhưng trên mặt lại mang theo tâm tình khiếp sợ, kinh ngạc, vui sướng, mê mang cùng do dự vô cùng phức tạp, điều này khiến Phương Nguyên hiểu rõ, cho dù là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không thể đi tới cuối cùng bên trong đạo thư của mình, hắn chỉ đi tới cửa thứ tám liền rời khỏi đạo thư, cho nên không thể đi tới bước cuối cùng...
- Ngươi đây là....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn phản ứng lại, nhìn chằm chằm Phương Nguyên.
- Cuốn đạo thư thứ ba....
Ánh mắt Phương Nguyên sáng ngời, dường như mang theo chút ý cười nhìn hắn, nhẹ nhàng giải thích:
- Từ lúc ở Thiên Nguyên, dưới sự trợ giúp của một vị tiền bối, ta đã thôi diễn ra hai cuốn đạo thư, vốn tưởng rằng có thể nhanh chóng thôi diễn ra cuốn thư ba, nhưng không ngờ lại mất thời gian dài như vậy, nhưng cũng may không lãng phí thời gian dài như thế, cuối cùng ta xem như đã thôi diễn ra được cuốn đạo thư thứ ba....
- Ba là cực hạn....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trầm mặc một lúc mới mang tâm tình phức tạp nói:
- Ngươi đã.... viết hết đại đạo sao?
Viết hết đại đạo là một hình dung vô cùng kinh người!
Mà Phương Nguyên chỉ cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Đại đạo là vô tận, nhưng không phải không thể chạm tới....
Không có giải thích dư thừa!
Hắn biết Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trải qua một lúc trong đạo thư đã hiểu được tâm ý của mình.
Thật lâu sau Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới thở dài nói:
- Trải qua Thần Lôi thứ nhất có thể đạt tới Trúc Cơ, hiểu được lý lẽ đại đạo thủ tâm, không tiến ắt lùi; trải qua Thần Lôi thứ hai có thể thành Tử Đan, lĩnh ngộ lý lẽ thiên địa biến hoá, vô cùng vô tận; trải qua Thần Lôi thứ ba có thể thành Chí Tôn Nguyên Anh, lĩnh ngộ lý lẽ trời đất tuy lớn, lòng người có thiếu, ý niệm không thể thay đổi; trải qua Thần Lôi thứ tư có thể Hóa Thần, lĩnh ngộ lý lẽ dùng thiếu luyện đủ, lấy không luyện có; trải qua Thần Lôi thứ năm có thể nhất niệm hóa Giới, cảnh giới Đại Thừa, lĩnh ngộ thiên địa sinh lợi tuyệt diệu...
- Trải qua Thần Lôi thứ sáu có thể lĩnh ngộ chưởng quản thế giới, phá sương mù thấy chân thật, trở nên siêu thoát; trải qua Thần Lôi thứ bảy giống như trải qua ba ngàn năm cô tịch, thân lâm vào Hắc Ám, mặc kệ vạn vật sinh diệt, tâm thần không thay đổi, là Bất Hủ; mà trải qua Thần Lôi thứ tám có thể lĩnh ngộ Chúa Tể các thiên, ngồi trên đỉnh đại lộ, nhìn thấy những thay đổi lớn lao, cái này là dạy người khác cơ hội đột phá Đế Cảnh, đúng không?
Hắn vừa nói vừa trở nên kích động, âm thanh có chút run rẩy.
Bởi vì tu vi của hắn đủ cao cho nên hắn biết chuyện này quan trọng thế nào.
Mà Phương Nguyên chỉ cười không nói, vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn không nhịn được lên tiếng hỏi:
- Thần Lôi thứ chín, đó là cảnh giới gì?
Phương Nguyên nhẹ nhàng trả lời.
- Cảnh giới của ta!
Ánh mắt Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có chút áy náy.
- Ngươi muốn truyền đạo thư này cho ai?
Phương Nguyên nhìn hắn, một lát sau mới nhẹ giọng nói:
- Thiên hạ!
- Ngươi.... ngươi đang cho người tu hành trong thiên hạ may mắn lớn nhất....
Thân hình Đạo chủ Đông Hoàng Sơn run rẩy, sau khi nói ra câu này liền trầm mặc trước mặt Phương Nguyên.
Có một câu hắn dường như đã nghĩ tới nhưng lại không nói ra.
Phương Nguyên nở nụ cười, không tiếp tục nhiều lời, bỗng nhiên đứng dậy bước ra ngoài.
Cửu Thiên Thập Địa từ lúc Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên chém ba Vương, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bước vào Thái Hoàng Thiên vẫn luôn chờ mong, bọn họ nghĩ sắp xuất hiện một trận đại chiến, nhưng không ngờ sau khi Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bước vào Thái Hoàng Thiên vẫn không hề có động tĩnh, mãi tới khi bọn họ chờ tới mức cổ hơi đau mới thấy một luồng kiếm quang xuất phát từ Thái Hoàng Thiên!
Ầm...
Lúc kiếm quang này xuất hiện, tất cả mọi người theo bản năng lui về phía sau từng bước.
Đối mặt với kiếm quang kia, tất cả mọi người đều sinh ra một chút hoảng loạn từ sâu trong nội tâm....
Nhưng bọn hắn không ngờ kiếm quang kia lại không hề chém về phía bất kỳ kẻ nào....
Một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời, bay tới chỗ cao nhất, sau đó chém xuống!
Một kiếm này chém nát Cửu Thiên Thập Địa!
Hoặc có thể nói chém nát thiên đạo hư vô mờ mịt.
Cho dù là đại đạo hay thiên đạo đều là thứ huyền diệu tới mức không thể hình dung chuẩn xác có tồn tại hay không, nhưng hiện giờ kiếm quang kia đã đạt tới cảnh giới này, kiếm quang rơi xuống liền thay đổi mọi thứ trong Cửu Thiên Thập Địa to lớn, thậm chí Cửu Thiên Thập Địa to lớn hơn cả ba mươi ba tầng trời này lại bị kiếm quang trảm vào căn nguyên.
Thời không thiên địa gần như ngừng lại, có một đạo lý nào đó chi phối vận chuyển của tất cả mọi thứ, bị chém ra một kẽ nứt.
Sau đó Phương Nguyên cầm đạo quyển trong tay, tiến vào trong kẽ nứt kia.
Một khắc này dường như có ý chí nào đó dung nhập vào thiên địa, bắt đầu vĩnh hằng nhìn xuống thế gian.
....
Đối với người tu hành Cửu Thiên Thập Địa, bọn họ thậm chí không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có một số tồn tại lâu đời của Thái Hoàng Thiên, cùng với Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới có thể nhìn thấy việc này xảy ra.
Mà lúc này hắn chỉ có thể nỉ non:
- Thay đổi, thiên đạo thay đổi.
- Con đường tu hành sẽ khác với lúc trước....
- Ngươi sửa đổi con đường tu hành, chiếu sáng phương hướng tu hành cho thế nhân, không nên tiếp tục mê muội....
- Nhưng ngươi cũng để lại tầng tầng khảo nghiệm tâm tính trên con đường này....