Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 488 - Chương 488: Nửa Bước Kim Đan (1)

Chương 488: Nửa Bước Kim Đan (1)
"Điện hạ à. . ."

Môn chủ Cự Giao môn cầm danh sách không ngừng kêu khổ: "Tất cả những thứ như Ngọc Triện Hỏa Phù, Linh Văn Ngọc Điêu, trận kỳ, gạch chịu lửa đều là dùng để bày trận ta còn có thể hiểu được, thế nhưng những thứ như Kỳ Đàm Âm Thủy Thạch, tam giai Hỏa Thú cốt gì đó mua để làm cái gì chứ?"

Tiểu hoàng tử nghe vậy, chỉ nghiêng mặt tỏ vẻ khinh thường nhìn hắn: "Ngươi cảm thấy ngươi còn hiểu rõ hơn so với tiên sinh nhà ta phải không?"

Môn chủ Cự Giao môn lập tức tỏ ra xấu hổ, ngượng ngùng nói không ra lời.

Ngược lại Lý trưởng lão đang đi ngang qua nghe vậy bỗng nhiên vui sướng nở nụ cười. . .

Tiểu hoàng tử gọi là Tổ Điện Ô Trì quốc, thay vì gọi là Tổ Điện còn không bằng gọi là Hoàng Lăng.

Đó chính là nơi chôn cất lịch đại quốc chủ Ô Trì quốc. Nơi này được nhắc đến như là một khu vực cực kỳ ẩn bí, ngoại trừ quốc chủ đương nhiệm không ai biết được vị trí của nó; ngay cả đám tượng sư, tượng công xây Tổ Điện, khi lão Hoàng qua đời đều sẽ giết chết táng theo để tránh Tổ Điện bị tiết lộ ra ngoài. Đây cũng là nơi tiểu hoàng tử chưa từng bước chân vào, nên dĩ nhiên cũng không thể biết được. Thế nhưng trước đó hắn là được cực kỳ sủng ái, cũng không biết hắn đã âm thầm trộm ra bí đồ Tổ Điện từ lúc nào, theo hắn nói là định làm quen sớm một chút, không nghĩ tới hiện tại thật sự có đất dụng võ.

"Ta rất thông minh phải không, cái này gọi là phòng ngừa chu đáo. . ."

Đưa bí đồ cho Phương Nguyên quan sát, tiểu hoàng tử tỏ ra rất đắc ý nói.

Phương Nguyên bất đắc dĩ trả lời: "Ta thấy cái này gọi là hố cha còn chính xác hơn một chút. . ."

Dẫn theo người ngoài đi đào mộ tổ nhà mình, sai lầm này để cho phụ vương mình gánh chịu, tiểu hoàng tử này làm việc nhìn như thế nào cũng không đáng tin cậy chút nào. Phương Nguyên nhất thời nghĩ mãi mà không rõ, đến tột cùng hắn muốn tìm thứ gì đối phó với Yêu phi chứ? Thế nhưng nhìn bộ dáng hắn tràn đầy lòng tin, Phương Nguyên cũng không hỏi, mà tiểu hoàng tử rõ ràng cũng có vẻ như không muốn nói ra bí mật cuối cùng này!

Mà tới một bước này, mọi công tác chuẩn bị xuất thủ của Phương Nguyên cũng đã được làm thỏa đáng.

Hai khối Thiên Ngoại Lôi Thạch trong tay tiểu hoàng tử chuẩn bị dùng để luyện chế pháp bảo Lôi hệ, đương nhiên cũng thuộc về Phương Nguyên trước, lấy đó làm tiền đặt cọc. Nhưng tiểu hoàng tử đáp ứng sau khi tiến vào Tổ Điện sẽ còn lấy thêm ba khối Lôi Thạch cho Phương Nguyên nữa, đây cũng chính là tất cả thù lao.

Cái giá này đối với Phương Nguyên mà nói đã không tính là thấp.

Hắn đã chính thức bắt đầu tu luyện cảnh giới Trúc Cơ. Sau khi luyện hóa khối Lôi Thạch thứ nhất, tu vi của hắn cũng đã đạt đến Trúc Cơ tầng hai, nhưng cảnh giới Trúc Cơ cũng giống như cảnh giới Luyện Khí, càng về sau càng cần nhiều tài nguyên. Năm khối Thiên Ngoại Lôi Thạch tiểu hoàng tử hứa hẹn này, có lẽ vẫn chưa đủ lấy để hắn trực tiếp tu luyện tới cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong, nhưng cũng đã đủ ứng phó một thời gian!

Mà ngoại trừ có đầy đủ tài nguyên Lôi Đạo, Phương Nguyên còn cần tài nguyên Ngũ Hành mới có thể luyện ra Tứ Tướng Lôi Linh.

Ngũ Hành tài nguyên này cũng có một vấn đề lớn.

Tu luyện Chu Tước Lôi Linh, hắn là lấy nham tương dưới lòng đất, cái này ngược lại đơn giản. Mà Bạch Hổ Lôi Linh, hắn cũng trực tiếp lấy Ma Ấn Kiếm làm vật dẫn, xem như giải quyết vấn đề này. Thế nhưng các loại tài nguyên khác muốn tìm được lại rất gian nan, bây giờ cũng không có đầu mối, chỉ có thể từ từ suy nghĩ biện pháp.

Bất kể nói thế nào, tài nguyên Ngũ Hành mặc dù khan hiếm, nhưng cũng không hiếm bằng tài nguyên Lôi Đạo.

Cứ như vậy ba năm ngày liền trôi qua, đại bộ phận vật liệu cần thiết để phá trận Phương Nguyên đều đã chuẩn bị đầy đủ. Tiểu hoàng tử cũng âm thầm lập mưu qua mắt những người khác, cùng xuất phát với Phương Nguyên. Mặc dù tên Dạ hộ pháp Yêu phi phái tới giám thị đã chết, nhưng hắn cũng không chắc chắn trong số những thị thiếp bên cạnh còn có người của Yêu phi an bài hay không, nên dĩ nhiên phải hành sự cẩn thận. Càng quan trọng hơn là, nếu như những người này biết mục đích của hắn là muốn đi đào mộ tổ nhà mình, thì cho dù không phải người của Yêu phi cũng sẽ liều mạng ngăn cản hắn. . .

"Quyết định như vậy đi, trước đó ta nói rằng đi ra ngoài du ngoạn, đến Nguyệt Nha lĩnh liền dựng hành cung nghỉ ngơi, chờ đến đêm khuya chúng ta lại từ nơi đó chạy đi. Lúc đó ta đã lưu lại một phong thư, nói là đi làm chút chuyện, mấy ngày nữa sẽ trở về, bảo các hạ nhân không cần phải lo lắng. . ."

Tiểu hoàng tử kể lại hết thảy chuyện mình đã an bài thỏa đáng cho Phương Nguyên nghe, Phương Nguyên cũng không có ý kiến gì khác, hết thảy đều tùy hắn.

Nhưng một ngày trước khi bọn hắn sắp lên đường, chợt có một chiếc pháp chu màu đỏ thẫm từ phương bắc lặng lẽ bay tới.

Pháp chu kia giống như một đám mây máu, chậm rãi hạ xuống phía trước Hỏa Vân lĩnh.

Sau đó, từ trên pháp chu bay xuống một nam tử mặc áo bào đỏ, trên mặt phết một lớp son phấn thật dày.

Trên đầu của hắn đội mão trắng, bên hông cắm phất trần. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hỏa Vân lĩnh lạnh giọng cười một tiếng, sau đó nhẹ nhàng khoát tay áo, dẫn theo mười tên hắc giáp thị vệ từ trên pháp chu nhảy xuống, bước nhanh lên núi, khí tức âm trầm mà có chỉnh tề.

"Triệu công công?"

Đám người thị thiếp đang phòng thủ trên Hỏa Vân sơn thấy vậy lập tức giật nảy cả mình, quỳ xuống hành lễ.

"Hừ!"

Tên Triệu công công kia chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm để ý tới ai trực tiếp bước nhanh lên núi. Gặp được tiểu hoàng tử cùng Phương Nguyên từ trong phòng đi ra đón mình, thái độ của hắn lập tức thay đổi hoàn toàn, kêu lên một tiếng “Ai nha" rồi lập tức quỳ xuống: "Tiện tỳ Triệu Nô Nhi, bái kiến điện hạ!"

Tiểu hoàng tử vừa thấy hắn lập tức biến sắc: "Ngươi tới đây làm cái gì?"

Tên Triệu Nô Nhi ngẩng đầu lên, vẻ mặt tràn đầy lo lắng, thì thà thì thầm mà nói: "Điện hạ, ngài không biết đâu nha, mấy ngày trước nghe nói ngài bị kẻ xấu bắt đi, trong cung đều lo lắng sắp hỏng rồi. Lữ phi thay bệ hạ phân ưu, đặc biệt phân phó lão nô chạy tới mang ngài trở về đó!"
Bình Luận (0)
Comment