Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 770 - Chương 770: Thực Lực Không Đủ, Chính Là Tội (2)

Chương 770: Thực Lực Không Đủ, Chính Là Tội (2)
Nhưng đối với Phương Nguyên mà nói, hắn cố ý làm như vậy.

Đến đây, hắn nổi tiếng là vì dám đứng lên đòi lại công bằng cho chính mình, nếu như không viết đan phương ra, khó trách có người sẽ nghi ngờ mình động tay động chân lên cuộc thi, vậy thì không đường đường chính chính…

Thứ hai, hắn có thể cải tiến đan phương là nhớ năng lực của Thiên Diễn Thuật, không phải là bản lĩnh thật sự của mình, với tính tình của Phương Nguyên, hắn không cổ hủ đến mức không cần kỹ thuật thần kỳ như Thiên Diễn Thuật, nhưng cũng không muốn chiếm nó làm của riêng, hắn muốn đưa phương thuốc này cho thiên hạ, vì thứ đến từ bên ngoài, cuối cùng cũng phải trả cho thiên hạ…

... Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là đan phương này không có giá trị gì với hắn.

- Ai, xấu hổ a, xấu hổ, thay đổi đơn giản như vậy, lão phu luyện đan mấy trăm năm mà chưa từng nghĩ đến…

Cầu Long Chân Nhân nhìn lại toa thuốc này vô số lần, sắc mặt cũng thay đổi mấy lần, cuối cùng nhịn không được cười khổ, nói.

- Phương tiểu hữu, vì sao ngươi lại nghĩ đến chuyện cải tiến đan phương?

- Bởi vì từ lúc bắt đầu, ta không luyện đan vì luyện ra đan dược trong đan phương, mà là luyện đan vì cứu người, lúc luyện đan theo đuổi dược tính tốt hơn, thử nghiệm vài lần, vô tình có thu hoạch!

Sắc mặt Phương Nguyên bình tĩnh, hắn nhìn về phía Tử Tiêu động chủ, cười bói.

- Con đường đan đạo này, ta được Nguyễn Sư chỉ điểm rất nhiều, từ lúc bắt đầu, hắn đã nói với ta, đan sư luyện đan phải biết tiến bộ, không thể chỉ dựa vào người trước rồi làm theo, cần phải tìm hiểu rõ dược tính, nếu chỉ làm theo từng bước, vậy thì chỉ là hạng người rởm, cứ đi lên con đường cũ, vậy thì cả đời cũng không có chiến tích!

- Rào...

Vừa nghe những lời này, có vô số ánh mắt sùng bái nhìn về phía Tử Tiêu động chủ.

Tử Tiêu động chủ lập tức cảm thấy lúng túng, trong lòng thầm nghĩ.

- Ta chỉ tùy tiện nói một câu…

Nhưng lúc đón nhận nhiều ánh mắt hâm mộ sùng bái như thế, hắn nhanh chóng phản ứng lại, trên mặt vẫn bình tĩnh, Tử Tiêu động chủ nhẹ nhàng phất tay áo, cười ha ha nói.

- Con đường đan đạo vốn là như thế, Phương tiểu hữu, ngươi có thể nhớ kỹ lời của lão phu cũng là hiếm thấy!

Nghe hắn nói những lời này, nhiều ánh mắt vừa sợ hãi vừa ao ước nhìn về phía bọn họ.

Một người vừa bước lên đan đạo không lâu, một tu sĩ còn chưa có tên đan sư, đã có thể cải tiến đan phương, đây là dấu hiệu một đại đan sư xuất thế, mà vị đan sư trẻ tuổi này được Tử Tiêu động chủ chỉ điểm, vô hình hắn đã tăng danh vọng của Tử Tiêu động chủ lên một tầng cao mới.

Nhưng bọn họ lại không biết, bên ngoài Tử Tiêu động chủ nhẹ nhàng như mây gió, nhưng trong lòng thì hung hăng hút một ngụm khí lạnh…

Chỉ vì bản thân nảy lòng tham, trên đường chỉ điểm đồng đạo vài câu, không ngờ lại có chỗ tốt như thế?

- Người đâu…

Ngay lúc này, Cầu Long Chân Nhân không nhiều lời, hắn vỗ tay lên ghế vịn, nói.

- Phong đan dược lại, ta sẽ đưa về kho Tiên Minh, sau đó truyền bá rộng rãi đan phương này, đưa cho các vị đại đan sư xem, để cho người đời, mãi nhớ đan đạo sơ tâm...

Hứa chấp sự bên cạnh nghe rõ ràng, hắn nhanh chóng chạy ra sau điện, không cần tiểu đồng đi lấy, hắn tự mình bưng một chiếc hộp tím ra, đầu tiên hắn bỏ viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan vào trong một bình sứ nhỏ, phong ấn nó lại, hắn bỏ bình sứ vào hộp tím, đánh một tầng phong ấn lên phía trên, cuối cùng đưa cho Cầu Long Chân Nhân, để hắn đưa về Tiên Minh.

Mà người ở ngoài điện thấy cảnh tượng này, ánh mắt thay đổi hẳn.

Không biết bao nhiêu người lặng yên nhìn về phía Bạch Sơn Quân, ánh mắt cực kỳ quái dị.

Rõ ràng đó là một viên đan dược bị hắn loại bỏ, trộn lẫn trong đám phế đan, chuẩn bị đưa đi tiêu hủy, bây giờ lại lắc mình thay đổi, trở thành viên đan dược được phong tồn trong hộp gỗ tử đàn, đưa vào danh đan trong kho Tiên Minh Đan, thái độ trái ngược lúc đầu?

Lại nói, kỳ tài có thể luyện chế tứ chuyển bảo đan thành ngũ chuyển bảo đan suýt chút nữa thi rớt…

... Chuyện cười này cũng quá lớn rồi đó?

Mà lúc này, sắc mặt Bạch Sơn Quân lúc xanh lúc trắng, cho dù da mặt hắn không mỏng, nhưng bây giờ có chút không chịu nổi những ánh mắt đâm chọc từ xung quanh, hận không thể chui xuống kẽ đất.

- Việc đã đến nước này, ta chỉ có một câu muốn hỏi!

Đúng lúc này, bỗng nhiên Phương Nguyên nhẹ nhàng mở miệng.

- Một viên đan dược kia, có thể thông qua khảo hạch đan sư không?

- Rào...

Câu kia được nói ra, người trong sân lập tức xôn xao lên.

Không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn về phía Bạch Sơn Quân và Hứa chấp sự, bọn họ đợi ở đây nửa ngày trời, là vì muốn biết chuyện này sẽ được xử lý thế nào? Bây giờ sắp đến kết cục, tất nhiên ai cũng chờ mong…

- Ngươi… Một viên đan dược của ngươi, có lẽ thật sự lợi hại…

Hứa chấp sự cảm nhận ánh mắt mọi người xung quanh, hắn cảm thấy giống như mình nuốt phải một con ruồi, rõ ràng chuyện này không hề liên quan đến mình, vậy mà cũng bị liên lụy vào, ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Sơn Quân dần dần lạnh lẽo, mà Bạch Sơn Quân nhìn thấy nhiều người nhìn về phía mình như thế, nhịn không được đỏ mặt, hét lên.

- Lão phu chưa từng thấy, không phải là cố ý bỏ sót!

Nói ra những lời này, trong lòng hắn vẫn còn ấm ức, nhịn không được nói tiếp.
Bình Luận (0)
Comment