Chương 1075: Khác Biệt
Đối với người bình thường như ông cụ sẽ không cảm giác được điểm khác thường, nhưng Sở Chính là người của Chính Nhất Phái, cảm giác đối với âm khí mạnh hơn người bình thường không biết bao nhiêu lần.
Ngay từ lần đầu nhìn thấy miếng vảy đó là Sở Chính đã bị âm khí tản ra từ trên thứ đó làm cho kinh ngạc.
Nếu con trăn đã thành tinh vậy cũng không thể có âm khí được chứ! Lại còn là âm khí mạnh như vậy nữa.
Vệ Miên không nói gì mà đi qua đó, trực tiếp cầm chồng vảy kia lên.
Sắc mặt của Sở Chính chợt thay đổi, định đi lên giành lấy nhưng vừa mới lại gần đã phát hiện ra Vệ Miên không bị làm sao cả.
Đôi mắt của ông ta nhìn chằm chằm vào Vệ Miên, chỉ sợ mình chăm sóc không chu toàn khiến cho một hậu bối ưu tú như thế xảy ra chuyện gì đó.
Vệ Miên hiểu ý của ông ta bèn ngẩng đầu mỉm cười với ông ta một cái, sau đó lại tiếp tục cúi mắt quan sát miếng vảy trong tay.
"Đây không phải vảy của con trăn!"
Toàn thân con trăn được lớp vảy kiên cố bao phủ, dưới tình huống bình thường, mấy miếng vảy này đều bóng loáng và chặt chẽ, ôm chặt trên cơ thể của con trăn.
Vảy ở phần bụng và đuôi trăn sẽ to rộng hơn bình thường, để lộ rõ hình dạng của miếng vảy là hình thoi hoặc tam giác, hơn nữa, thường thì mấy miếng vảy này sẽ hiện ra hoa văn và màu sắc thay đổi một cách rất rõ ràng.
Kiếp trước khi Vệ Miên đi theo sư phụ đã từng nhìn thấy con trăn thành tinh rồi, hồi đó con trăn kia đã có đạo hạnh hơn nghìn năm, cho dù là như thế thì vảy của chúng cũng không đến mức như thứ trước mắt này.
Cô nhìn miếng vảy trong tay, nó hiện ra một màu đen bán trong suốt, hơn nữa dần dần màu sắc ở đỉnh sẽ hơi nhạt đi, mà màu sắc ở phần đuôi lại đậm hơn rất nhiều.
Tuy rằng miếng vảy này cũng là hình thoi nhưng bên trên rõ ràng có chỗ lồi lên rất kiên cố, dùng dùng tay sờ thử mà còn có thể cảm giác được sự sắc bén.
Đây không phải vảy mà loài rắn có thể sở hữu, ngược lại giống...
Vệ Miên nhíu chặt mày, cô quan sát cẩn thận từng miếng vảy trong tay, rất nhanh, tầm nhìn của cô đã bị miếng nằm bên dưới cùng thu hút.
Dựa theo lời mà ông cụ nọ mới nói thì miếng này được đặt trên bàn sớm nhất, cũng chính là miếng vảy đầu tiên mà bọn họ nhặt được, cụ thể hơn là nhặt được ở gần nơi ông Vương bị nghiền thành thịt nát.
Vệ Miên quan sát kỹ càng miếng vảy đó, nó quả thật có vài điểm khác biệt nho nhỏ so với mấy miếng bên trên kia, ví dụ như màu sắc nhạt hơn mấy miếng kia một chút, đặc biệt là màu đen ở phần cuối của miếng vảy, lúc này cũng không đen thuần mà có cảm giác hơi đen.
Nhưng miếng vảy này lại mang nặng âm khí nhất trong số toàn bộ các miếng vảy, ông cụ nọ vừa mới nói miếng vảy này đã rớt xuống khỏi người cái thứ kia được một khoảng thời gian rồi, nhưng đến bây giờ vẫn còn âm khí nặng nề như thế.
Có thể thấy miếng vảy này rơi xuống khỏi người một loại linh vật nào đó có thực lực lớn mạnh hơn cả người còn toàn là âm khí.
Vệ Miên có thể nghĩ đến vậy hiển nhiên Sở Chính cũng có thể nghĩ ra, cho nên lúc này, sắc mặt của ông ta hơi nghi ngờ.
Sở Chính cầm lấy miếng vảy rồi lật xem một lúc lâu, sau đó đưa ra một kết luận giống với Vệ Miên: "Đây không phải vảy của con trăn!"
Trong lòng ông ta có một suy đoán nhưng không có bằng chứng cụ thể thì vẫn đừng nên nói ra thì hơn.
Hơn nữa, mỗi lần cái thứ mà ông ta nghĩ đến kia xuất hiện đều sẽ kèm theo lũ lụt, cứ cảm thấy nó không nên xuất hiện trên hòn đảo nhỏ như vậy.
Nghĩ ngợi một lúc, Sở Chính ép ra một sợi linh khí tinh thuần từ trong cơ thể mình rồi từ từ nhập vào trong miếng vảy thuận theo hoa văn bên trên nó.
Gần như cùng một lúc linh khí chui vào miếng vảy, âm khí xung quanh bùng lên, âm sát khí nồng đậm lập tức tản ra từ trên miếng vảy cuồn cuộn không dứt, từ đường không lớn chỉ trong chớp mắt đã hoàn toàn bị nhấn chìm.
Trong đầu tất cả mọi người đồng thời xuất hiện một ảo giác.
Một con giao long màu đen mặc sức bơi lội giữa núi sông, nó đi qua nơi nào là bọt nước ở đó bắn văng tung tóe.
Hắc giao ngoi lên lặn xuống trong nước, tốc độ của nó cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã bơi đi hơn nghìn mét thuận theo dòng chảy, đợi khi nó cuối cùng cũng đến một mặt sông rộng lớn thì đột nhiên trên bầu trời giáng xuống một tia sét khổng lồ, bổ thẳng vào đầu nó.