Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè ( Dịch Full)

Chương 333 - Chương 333: Dọa Sợ Vợ

. Chương 333: Dọa Sợ Vợ

Chương 333: Dọa Sợ Vợ

"Anh nói anh đi, đã nhiều tuổi như thế rồi nhìn thấy con gái trẻ đẹp là không đi đường nổi, bộ anh quen biết người ta hay gì mà dám giao con cho người ta bế? Nếu Thần Thần bị người ta bế đi, nếu người ta không trả lại cho anh thì sao, anh chưa từng nghĩ đến mấy vấn đề đó à. Tôi nói cho anh biết, Trần Chính Cương, nếu Thần Thần có mệnh hệ gì thì tôi... tôi... tôi không muốn sống với anh nữa!"

Trần Chính Cương vừa thấy vợ nổi giận đã vội vàng ném thằng con trai qua một bên rồi đi tới dỗ.

"Ôi trời, em nhìn em đi, đã là thời đại nào rồi, đào đâu ra nhiều người xấu như thế, huống chi cô gái trẻ người ta cũng chỉ mới mười mấy tuổi thôi, có thể có lòng dạ xấu xa gì được chứ. Trong lúc anh lấy hàng cũng không có người nào khác, chỉ mới mười giây là đã lấy xong rồi."

Trên thực tế, cho dù có nhanh đến đâu cũng phải mất mấy phút nhưng bây giờ có thế nào cũng không thể thừa nhận được.

Tưởng Dao hoàn toàn không thèm để ý đến anh ta, chỉ nghĩ vừa rồi nếu như thật sự mất đứa con trai thì sợ rằng bà ta sẽ không chung sống nổi với Trần Chính Cương nữa, đừng thấy tối hôm nào đứa trẻ cũng la khóc khiến bà ta không thể nào ngủ ngon được nhưng nếu thật sự mất con, sợ rằng bà ta cũng có lòng muốn chết luôn quá.

Trần Chính Cương trái dỗ phải dỗ cũng không thấy vợ mình để ý đến mình, đang gấp đến mức sứt đầu mẻ trán thì đột nhiên liếc thấy đứa con trai út đang ở bên cạnh nhìn hai người với vẻ tò mò, hai mắt Trần Chính Cương chợt sáng ngời.

"Anh nói em nghe, hôm nay con trai chúng ta còn chủ động ôm chặt người ta không rời tay nữa kìa, bằng không, anh cũng không thể gửi con cho người ta được."

"Nó ôm người ta không rời tay á?" Tưởng Dao không thèm tin: "Anh thôi đi nhé, từ khi nào thằng bé này lại chịu để ý đến người khác hả?"

"Thật mà!" Trần Chính Cương sợ vợ không tin nên vội vàng bế con trai qua: "Thần Thần, con nói với mẹ đi, hôm nay ở bên ngoài con cho ai bế con?"

Khúc thịt nhỏ chớp đôi mắt to nhìn cha rồi lại nhìn mẹ, sau đó đáp với giọng mềm như bông: "Chị gái bế, chị gái trắng."

Trần Chính Cương gật mạnh đầu, vẻ mặt "em thấy chưa": "Là nó chủ động kêu người ta bé đấy nhé."

Lần này Tưởng Dao thật sự rất kinh ngạc, đứa con trai không thích gần người lạ này của bà ta lại chủ động cho một người bế cho nên cô ta cũng hơi tò mò về Vệ Miên.

"Cô gái đó ở tòa nhà số mấy, trông thế nào, em có quen không?"

Trần Chính Cương vỗ đùi một cái: "Đây cũng chính là chuyện anh muốn nói với em đây này, em có biết cô gái đó sông ở đâu không hả, dù có đoán đến chết thì em cũng không đoán ra được đâu."

Tưởng Dao liếc xéo anh ta rồi cởi bộ quần áo bẩn trên người đứa con trai xuống: "Chẳng qua cũng chỉ là một trong số mười nhà tòa nhà quanh đây thôi, cũng không thể sống được trong căn nhà lầu kia đâu!"

"Ô, vợ anh thông minh quá cơ, còn không phải ở đó thì ở đâu được nữa!"

Động tác trong tay Tưởng Dao lập tức dừng lại, bà ta quay đầu nhìn về phía Trần Chính Cương với vẻ khó tin: "Anh nói gì cơ, cô ta sống trong căn nhà lầu á?"

Trần Chính Cương gật đầu, nhìn bộ dáng kinh ngạc của vợ với vẻ hưởng thụ.

Ông ta đã nói rồi mà, đến mình còn sợ hết hồn thì thôi, còn có thể không dọa được vợ chắc?

Tưởng Dao nhìn vẻ mặt của chồng không giống như đang nói dối, trong lúc nhất thời trong lòng lại kinh ngạc và nghi ngờ. ...

Trần Chính Cương là người Cát tỉnh, sau khi kết hôn với Tưởng Dao mới thuận theo ý của cô ta đến thành phố Thanh Bình an cư lạc nghiệp, cho nên trong khoảng thời gian ngắn ông ta ở đây cũng không biết rõ thông tin đến vậy, nhưng bản thân Tưởng Dao lại lớn lên ở nơi này từ nhỏ, càng biết rõ chi tiết hơn về những lời đồn xung quanh khu vực đó.

Trần Chính Cương nói cô gái trẻ mà hôm nay Thần Thần đã ôm không rời tay đang sống trong căn nhà lầu đó khiến bà ta thật sự ngạc nhiên.

Nửa năm nay, căn nhà lầu đó không còn xảy ra một chuyện gì hết, lá gan của Tưởng Dao không tính là nhỏ nhưng cũng không chủ động đi qua bên đó, có điều, bà ta thấy người trong nhóm chat các hộ gia đình ở tiểu khu nói, hình như có một cô gái trẻ đang sống ở đó thật.

Rất nhiều người đều tò mò về người đang sống ở đấy, đó có thể là một cô gái trẻ như thế nào mới dám sống một mình trong căn nhà lầu đang bị ma ám chứ?

Bình Luận (0)
Comment