Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè ( Dịch Full)

Chương 387 - Chương 387: Học Tỷ Năm Ba Định Nhảy Lầu

. Chương 387: Học Tỷ Năm Ba Định Nhảy Lầu

Chương 387: Học Tỷ Năm Ba Định Nhảy Lầu

Trong học kỳ này Hồ Diễm Diễm đã có bạn trai, đối phương là sinh viên khoa vật lý, cứ vừa đến ngày nghỉ cái là hai người họ lại ra ngoài hẹn hò, bình thường cũng toàn dính lấy nhau.

Bụng của Trần Viên thì càng ngày càng to, một khoảng thời gian trước cuối cùng cũng phải xin nghỉ với trường học, chỉ là cô ta với Lưu Tuấn Thần vẫn chưa kết hôn, hơn nữa, giữa hai người họ còn vì Trần Viên kiên trì muốn đẻ đứa con ra mà cãi nhau rất căng.

Vệ Miên còn chưa về đến ký túc xá đã nhìn thấy rất nhiều sinh viên lao ra khỏi tòa nhà ký túc, trên gương mặt của bọn họ có đủ loại biểu cảm, có kinh hoàng sợ hãi, có xem náo nhiệt, còn có cả lo lắng.

"Nhanh lên!"

"Chắc là vẫn chưa nhảy xuống đâu nhỉ?"

"Ai mà biết, nghe nói đội cứu hộ đã tới rồi!"

"Ôi trời ơi, cũng không biết vì chuyện gì, sao lại nghĩ quẩn như vậy chứ!"

"Ai mà biết được, đã nói với người hướng dẫn chưa?"

"Không biết, chắc là có người báo cảnh sát rồi!"

Vệ Miên hơi khó hiểu, từ trong vài ba lời nói của bọn họ có thể phân tích ra được hình như có người định nhảy lầu, trùng hợp lúc này có một gương mặt quen thuộc chạy ra khỏi tòa nhà ký túc xá, cô vội vàng cản người đó lại: "Đã xảy ra chuyện gì vậy? Bọn họ đang làm gì thế?"

Nữ sinh này tên là Tô Lan Lan, cùng một hội nhóm sinh viên với Vệ Miên.

Vẻ mặt của cô ta cũng kinh hồn bạt vía: "Nghe nói có một học tỷ năm ba định nhảy lầu, bây giờ đang ở trên sân thượng tòa nhà nghiên cứu khoa học, đội cứu hộ cũng tới luôn rồi!"

Vệ Miên vừa nghe thế cũng không quan tâm trong tay vẫn còn đang xách canh cay tê mà vội vàng cùng nữ sinh kia chạy đến tòa nhà nghiên cứu khoa học.

Từ đằng xa đã nhìn thấy xe của đội cứu họ đang đỗ bên dưới tòa nhà, xung quanh còn có không ít sinh viên.

Tòa nhà nghiên cứu khoa học cao bảy tầng, nếu nhảy từ trên này xuống, không chết thì cũng tàn tật.

Người vây xung quanh đều đang chỉ trỏ lên trên kia, Vệ Miên cũng ngẩng đầu, dựa vào thị lực siêu phàm của mình, quả nhiên trông thấy một nữ sinh tóc dài đang ngồi bên ngoài lan can sân thượng của tòa nhà nghiên cứu khoa học.

Hôm nay gió to, tóc của nữ sinh kia lại để xõa, lúc này tóc bị gió thổi đến giương nanh múa vuốt, từ xa nhìn qua trông giống như một con quái thú khổng lồ đang thử cắn nuốt cô ta.

Rất nhanh đã có người nói ra thân phận của nữ sinh đó.

"Là chị Phương Viên khoa triết học!"

"Đúng là chị ấy rồi! Chị Phương Viên có chuyện gì mà lại nghĩ quẩn như vậy chứ, chị ấy lớn lên xinh xắn, học lại giỏi, đến chị ấy còn định nhảy lầu vầy chẳng phải tôi cũng nên nhảy luôn hay sao?"

"Đúng đó, hơn nữa gia đình chị Phương Viên còn rất giàu có, nghe nói cha của chị ấy mở chuỗi khách sạn cơ mà! Chị ấy còn được tiến cử đến Anh quốc du học, qua tết là xuất phát rồi, sao lại định nhảy lầu vào đúng thời điểm này chứ?"

Vệ Miên đang cân nhắc không biết có nên lên trên đó xem thử hay không thì đột nhiên nghe thấy tiếng hô kinh hãi truyền tới.

"Á!"

Cô vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, vừa vặn trông thấy một màn nữ sinh kia rớt xuống, còn chưa kịp đợi tiếng hô của mọi người phát ra lại chỉ thấy trong góc xéo của sân thượng đột nhiên xuất hiện một nhân viên cứu hộ, một tay túm được nữ sinh sắp rơi xuống kia.

"Á!"

Xung quanh lại bùng phát tiếng hô kinh ngạc.

Một đám người nhìn chằm chằm vào động tác của hai người trên lầu, không biết nhân viên cứu hộ kia đã nói gì mà nữ sinh bắt đầu giãy giụa ác liệt. Lúc này, bên cạnh lại có hai nhân viên cứu hộ khác lao tới, ba người họ hợp lực kéo nữ sinh lên.

Người vây xem đều thở ra một tiếng thật dài, nhưng còn chưa đợi bọn họ kịp thở cho hết một hơi này thì lại thấy, chỉ trong nháy mắt này, một nhân viên cứu hộ trong số đó đột nhiên ngã từ trên sân thượng xuống.

Hai người còn lại, một người túm chặt nữ sinh định nhảy lầu, một người khác lập tức giơ tay bắt lấy anh ta, nhưng bàn tay lại chỉ sượt qua người đối phương.

Nhân viên cứu hộ giơ tay kéo người trợn trừng con mắt như muốn nứt ra.

"Lâm Huy!"

Trước đó bên dưới tòa nhà đã bày sẵn đệm khí cứu sinh rồi, nhưng khí vẫn chưa hoàn toàn được bơm vào hết, cái thứ này muốn đầy khí phải tốn rất nhiều sức, mất rất lâu mới có thể đầy được.

Mà bấy giờ, nhân viên cứu hộ kia đang xuống đúng chỗ không có đệm khí, dựa theo độ cao của tòa nhà bảy tầng này chắc chắn anh ta không chết thì cũng bị thương.

Bình Luận (0)
Comment