Chương 1029: Kiểm Tra
Thi thể nữ chắc hẳn đã bị ngâm trong nước rất lâu rồi, làn da đã trắng ởn và trương lên.
Chỗ vết thương ở tứ chi đã bị cá trong nước gặm cắn không còn ra hình thù gì, nhưng cho dù là vậy vẫn có thể nhìn ra được vết cắt rất chỉnh tề, trông giống bị một thứ vô cùng sắc bén gì đó chặt phập phát đứt luôn.
Đồng Siêu Cường sợ đến mức mặt mày trắng bệch, anh ta cũng đã từng nhìn thấy xác chết khi ông nội qua đời rồi, hơn nữa, xác chết của người tử vong bình thường đều khô quắt và vàng vọt, còn người trước mặt thì lại trương phình.
Trước mắt nhìn thấy một màn này ở vùng ngoại ô hoang dã, sự đả kích đối với anh ta thật sự rất lớn.
Chủ yếu nhất là quá đáng sợ.
Anh ta vội vội vàng vàng lôi điện thoại ra định báo cảnh sát nhưng vừa mới ấn số xong đang định gọi thì đột nhiên nhìn thấy trên cổ thi thể nữ có một vật gì đó sáng loáng chợt lóe lên.
Động tác của Đồng Siêu Cường dừng lại.
Anh ta nuốt nước miếng, sau khi cổ vũ bản thân một lúc anh ta mới run rẩy thò tay tới, kéo cái cổ bị mái tóc che phủ do gợn sóng bập bềnh kia tới.
Anh ta gạt tóc ra, ngay lập tức trông thấy sợi dây chuyền vàng thô to trên cổ của thi thể nữ này.
Kiểu dáng lưu hành từ vài năm trước, có những hạt châu vàng được xâu lại với nhau, bây giờ kiểu dáng này đã khá hiếm thấy rồi, cũng rất ít người đeo nó.
Nhưng Đồng Siêu Cường lại biết quá rõ nguyên liệu làm loại dây chuyền này.
Bởi vì hồi anh ta kết hôn đang lưu hành loại dây chuyền này, hồi đó còn mua cho vợ một chiếc, cũng phải gần bảy mươi gam.
Mà sợi dây chuyền trên cổ thi thể nữ trước mặt trông còn chắc chắn hơn sợi dây kia của anh ta, phỏng chừng cũng phải tám đến chín mươi gam.
Dựa theo giá vàng hiện giờ thì sợi dây chuyền này phải hơn bốn vạn.
Đồng Siêu Cường nhìn thật kỹ vào cái cổ bị kéo gần của thi thể nữ, gần như nắm chắc chín mươi phần trăm sợi dây chuyền này chính là vàng thật.
Nếu là như thế, có thể nhìn ba đến bốn mươi vạn lướt qua trước mặt mình mà lại không nhặt, vậy có khác gì thằng ngu đâu.
Anh ta liếc mắt nhìn xung quanh, xác nhận gần đó thật sự không có người, lúc này, người vừa rồi cách mình khoảng trăm mét vừa rồi cũng không biết đã đi đâu.
Có cơ hội tốt như thế, Đồng Siêu Cường không hề do dự mà gạt tóc của thi thể nữ ra, sau đó nhanh tay nhanh chân tháo sợi dây chuyền xuống.
Làm xong tất cả những việc này, anh ta lại ngẩng đầu kiểm tra xung quanh với vẻ cảnh giác, nhưng tay lại hơi dùng lực đẩy thi thể nữ kia xuống nước.
Dù sao cũng không phải mình giết người, vốn đã là một thứ trôi trong nước, bây giờ cũng chỉ để cô ta tiếp tục trôi mà thôi.
Trong lòng Đồng Siêu Cường không có lấy một tí áy náy và chột dạ gì cả, chỉ coi như mình đi câu cá nhặt được một sợi dây chuyền vàng, chứ chưa từng thấy một thi thể nào hết.
Nhìn cái thứ màu đỏ kia tiếp tục trôi xuống hạ du thuận theo dòng chảy, Đồng Siêu Cường ngấm ngầm xây dựng tâm lý cho mình.
Vừa rồi anh ta chỉ đang trộn mồi chứ không nhìn đi đâu hết, cũng chẳng trông thấy gì hết.
Sau khi nhiều lần xây dựng tâm lý cho mình như thế, Đồng Siêu Cương cũng thật sự tin vào điều đó, thậm chí anh ta còn chủ động thay đổi ký ức, cảm thấy mình chưa từng gặp thi thể nữ kia.
Qua hơn một tiếng đồng hồ, mấy người bạn hẹn đi câu cá kia lần lượt đến bên bờ sông. Lúc này, Đồng Siêu Cường dã dùng quen chiếc cần câu mới, trải qua chuyện vừa rồi nhưng anh ta chẳng chịu một chút ảnh hưởng nào hết, vẫn khoe khoang với các bạn câu cá của mình về chiếc cần câu mới một cách vô cùng vui vẻ.
Đợi sau khi mỗi người đều thử dùng nó một lần và đều nói chiếc cầu câu mới của anh ta vừa bền vừa hữu dụng, bày tỏ suy nghĩ ngưỡng mộ của mình xong, bọn họ mới bắt đầu chính thức câu cá.
Đồng Siêu Cường cảm thấy hôm nay chắc chắn là ngày may mắn của mình, mới sáng sớm qua đây trước nhặt được một sợi dây chuyền vàng cũng thôi đi, mà thu hoạch cá hôm nay cũng vô cùng khả quan.
Đợi đến buổi chiều kết thúc, Đồng Siêu Cường tổng cộng câu được sáu con cá to trên dưới hai cân rưỡi, còn có một con cá nhỏ to bằng lòng bàn tay.
Nghĩ đến ở nhà không ăn hết nhiều như thế nên anh ta dứt khoát chia cho cô bảy dì tám, sau đó mới vui vẻ trở về nhà.