Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè (Dịch Full)

Chương 382 - Chương 382: Đồng Ý

. Chương 382: Đồng Ý

Chương 382: Đồng Ý

Vậy chỉ có thể chứng minh, cho dù cô đã nhắc nhở thì kết cục vẫn không có gì thay đổi cả.

Lời hay khó khuyên được quỷ thích chết, cô cũng đã hết tình hết nghĩa rồi, chuyện còn lại sẽ đi theo chiều hướng nào cũng đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của cô nữa.

Lúc Vệ Miên và Tiêu Chí Minh rời đi thì các cảnh sát ở tầng sáu cũng đã đi, trước khi bọn họ đi còn giăng dây cảnh báo trước cửa nhà của bà cụ Thẩm, hơn nữa còn để lại hai viên cảnh sát trông coi hiện trường, tạm thời không cho phép bất cứ người nào tiến vào.

Vệ Miên thò đầu nhìn vào trong, lúc này, bà cụ Thẩm đang đứng trong phòng khách của nhà mình, cô vẫy tay, bà cụ cũng vẫy tay lại, dùng khẩu hình miệng nói với cô là đừng quên lời hẹn hôm thất đầu.

Vệ Miên ra dấu OK, không để ý đến ánh mắt kỳ quái của hai viên cảnh sát mà rời đi cùng Tiêu Chí Minh.

Vu Phụng Thần không tiễn hai người họ, lúc này, tâm trí của ông ta đều dồn hết lên lời nói ban nãy của Vệ Miên, vừa nghĩ đến cảnh một năm sau con gái sẽ vì chuyện như vậy mà rời bỏ bọn họ là trong lòng ông ta lại không khỏi thấy buồn bã.

"Mẹ nó này, bây giờ tôi sẽ đi hỏi bác sĩ tâm lý, nhất định phải tìm một vị bác sĩ tốt nhất để khám cho con gái mình, một người không được thì tìm hai người, hai người không được thì tìm ba người. Trong nước không được thì tìm ở nước ngoài, chắc chắn có thể tìm được một bác sĩ tâm lý giỏi."

Mà lúc này, Hách Tú Mai dường như không nghe thấy lời của ông ta mà chỉ mải che miệng khóc.

Vu Phụng Thần vuốt mặt, cầm điện thoại đi về phòng ngủ, không lâu sau bên trong đã truyền ra giọng của ông ta, nghe ra được là đang hỏi người nào đó có quen vị bác sĩ tâm lý nào đáng tin không.

Hách Tú Mai lau nước mắt trên mặt rồi lại hít thở sâu vài lần, bà ta soi gương nhìn trạng thái của mình, xác định ngoài đôi mắt hơi đỏ ra thì không nhìn ra được bất cứ dấu vết nào đã khóc, lúc này mới gõ cửa phòng con gái.

Đợi khi Nam Nam ra mở cửa lại nhìn thấy người mẹ đã rất nhiều ngày rồi không cho cô ta nổi một sắc mặt tốt đang nhìn cô ta và mỉm cười.

"Nam Nam, mẹ đồng ý cho con phẫu thuật thẩm mỹ nhưng chúng ta phải chọn một bệnh viện cấp ba có chất lượng, được không?"

Vu Nam Nam sững sờ.

Mà ở một bên khác, cuối cùng Vu Phụng Thần cũng đã hỏi thăm được một vị bác sĩ tâm lý đáng tin, đứa con nhà người thân của gia đình bạn ông ta mắc chứng trầm cảm cũng đã đến vị bác sĩ này chữa bệnh một khoảng thời gian, sau này không còn suy nghĩ coi nhẹ cuộc đời nữa, bây giờ sinh hoạt và học hành đều vô cùng tốt.

Người bạn kia còn an ủi ông ta, nói Vu Nam Nam đến đó hai, ba lần này chắc hẳn có thể thấy được hiệu quả ngay.

Vu Phụng Thần cúp máy với vẻ vui sướng và hân hoan vô cùng, nhưng đợi khi ông ta định chia sẻ tin tức này cho vợ thì lại trông thấy hai mẹ con đã giương cung bạt kiếm suốt mấy hôm nay đang ngồi với nhau, dùng laptop xem video với vẻ thân thiết.

Vừa xem còn vừa nói chuyện, trên gương mặt của hai người đều mang nụ cười, đã lâu rồi chưa hòa hợp như thế.

Vu Phụng Thần còn tưởng Hách Tú Mai làm vậy để chuẩn bị nói tin sẽ tìm bác sĩ tâm lý cho con gái và cô ta cũng không có ý định phản đối gì, xem ra Nam Nam cũng có thể hiểu được nỗi khổ của người làm cha làm mẹ như bọn họ rồi!

Nhưng đợi khi ông ta tới gần lại nghe được gì thế này?

"Bệnh viện này làm mũi khá giỏi, mẹ xem mấy video được chia sẻ trong tài khoản video của ông ta đi, phần lớn các ca đều là phẫu thuật tổng hợp về mũi, đến khi đó làm mũi có thể cân nhắc tới bệnh viện này. Con đã đọc giá được nhắc đến trong khu bình luận rồi, khoảng hơn mười vạn thôi!"

"Bệnh viện này chắc hẳn cũng không tồi, dù sao thì nó cũng rất nổi tiếng trên nền tảng video ngắn. Con thấy mấy người nổi tiếng trên mạng đều từng tới chỗ bọn họ làm nhưng con lại không thích thẩm mỹ của bác sĩ bên này cho lắm, mẹ nhìn độ cao này đi, trông còn hơi giả nữa chứ."

"Hình như chỗ này cũng không được tốt cho lắm, có điều, nghe nói xương cằm dưới của người đẹp cổ trang kia được bệnh viện bọn họ gọt cho đấy, cũng khá tự nhiên đi, trông không giống đã từng động dao kéo cho lắm."...

Bình Luận (0)
Comment