Chương 993: Cảm Thấy Khó Chịu, Đêm Không Ngủ Được
Xác định người đã mất ý thức, hàng xóm bèn dẫn một người đàn ông cường tráng tới mà trói người lại, khiêng lên xe chở đi ngay trong đêm.
Mà Hầu Tương Cầm thì trốn trong bóng tối nhìn thấy rõ ràng toàn bộ chuyện này.
Sau khi người bị dẫn đi, Hầu Tương Cầm nhận được mười vạn tệ, coi như là bổ sung vào khoản tiền tiết kiệm đã bị Hầu Tương Lan tiêu hết trong khoảng thời gian này.
Nhìn thấy số dư trong tài khoản ngân hàng, Hầu Tương Cầm cuối cùng cũng có tự tin hơn, cảm giác khoản tiền này đều lào của mình rồi.
Tiền đã là của mình, đứa con cũng biến thành của mình.
Nghĩ đến số tiền này đều là do mẹ của đứa trẻ này đổi được, Hàu Tương Cầm cũng không vội xử lý Vệ Miên ngay.
Sau khi không cần phải đố kỵ nữa, tâm cảnh của mụ ta đã bình tĩnh hơn rất nhiều, thả chậm nhịp sống, nuôi lớn đứa trẻ kia trong tiểu viện nhỏ này.
Thế nhưng, cảnh tượng bình yên mà mụ ta nghĩ đến trên thực tế lại không hề bình yên.
Ngày nào Hầu Hạ Lan ở bên ngoài cũng gây chuyện lung tung, quyến rũ tận mấy tên du côn không có công ăn việc làm ổn định, bọn họ cũng không biết Hầu Tương Lan đã bị người bán mất mà chỉ thấy khó hiểu vì tại sao suốt một thời gian dài lại không thấy bà ta đâu.
Vì thế, bọn họ một đường tìm đến tiểu viện và nhìn thấy Hầu Tương Cầm đang ở bên trong chơi với đứa trẻ.
Hai người trông giống nhau như đúc, mà lúc này Hầu Tương Cầm chỉ mới hơn hai mươi, còn chưa sinh nở nên mềm mại và xinh đẹp lắm.
Mụ ta nhìn thấy có người lao vào đương nhiên cũng sợ hết hồn, đối phương nhìn thấy mụ ta giả bộ không quen biết mình mà còn tưởng mụ ta đang diễn kịch gì, thế là dứt khoát phối hợp diễn một màn cưỡng mua cưỡng bán.
Thậm chí bản thân còn cảm thấy chưa đã mà gọi cả mấy anh em đi cùng lên.
Từ đó về sau, mấy tên lưu manh này thường xuyên tới nhà, cơn ác mộng của Hầu Tương Cầm cũng mới bắt đầu.
Cũng chính vào thời điểm đó, mụ ta mới biết hóa ra từ lúc hai cô gái trẻ bọn họ đến nơi này chưa được bao lâu là đã bị tên buôn người ở đây nhìn trúng, gia đình đối phương có người làm ở cục cảnh sát nên rất nhiều tội ác đã bị che đậy.
Mà Hầu Tương Lan đã phát hiện ra một điểm này, ngày nào ra ngoài tìm bọn họ cũng là vì muốn tìm được một chỗ dựa ở đây.
Nếu như có thể bám vào được người có quyền lên tiếng ở chỗ này, hoặc là trở thành tình nhân của đối phương, không quan tâm có thể được bao lâu nhưng ít nhất sống ở chỗ này cũng có thể tốt hơn được không ít.
Tối thiểu là mấy tên lưu manh du côn sẽ không dám tới đây, còn có mấy tên độc thân xấu xí nữa, cũng sẽ không dám lảng vảng trước mặt bà ta.
Đáng tiếc, Hầu Tương Lan hoàn toàn không ngờ mình lại có một ngày bị chính em gái ruột bán.
Sau khi Hầu Tương Cầm biết chuyện chỉ cảm thấy mình đúng là súc sinh, chị gái vì cuộc sống tốt đẹp sau này của hai người họ mà đánh đổi nhiều như thế, nhưng mụ ta lại vì đố kỵ mà không nhìn thấy gì cả.
Cộng thêm ánh mắt của hàng xóm nhìn mình cũng càng ngày càng không đúng, Hầu Tương Cầm cảm thấy chỗ này càng lúc càng nguy hiểm.
Sau đó, vào một buổi tối hôm ấy, mụ ta đi nhờ xe tải qua đường tốt bụng mà trốn khỏi thị trấn nhỏ đó.
Nghĩ đến những đánh đổi ngày xưa của chị gái, Hầu Tương Cầm ôm chặt Vệ Miên trong lòng.
Cho dù mụ ta có hối hận đến thế nào thì cũng không có khả năng chuộc được chị về, Hầu Tương Lan chắc chắn đã biết mình ra tay rồi, nếu đối phương quay về, hai người ngoại trừ trở mặt ra thì cũng không còn bất cứ khả năng nào nữa.
Nhưng vì trong lòng áy náy với Hầu Tương Lan cho nên Hầu Tương Cầm quyết định sẽ nuôi lớn đứa trẻ, hơn nữa còn coi cô thành con gái ruột của mình mà nuôi.
Về phần số tiền của Hầu Tương Lan, tạm thời cô ta vẫn không dám động vào, dự định đợi sau này tìm được một nơi thích hợp để ổn định trước đã, rồi tiêu sau cũng chưa muộn.
Đáng tiếc, vận mệnh cũng không bỏ qua cho mụ ta như thế, bởi vì lúc này người nhà họ Cầm đã tìm tới, muốn bắt người về để đổi sính lễ.
Nhìn thấy Hầu Tương Cầm đã sinh con, người nhà họ Hầu vô cùng chán ghét, muốn ném đứa trẻ đi, nhưng Hầu Tương Cầm sống chết không chịu.
Mới đầu là mụ ta muốn trở về nhưng có một lần tình cờ nghe được ông anh họ bắt mình về nhà nói, mẹ muốn gả mụ ta cho thằng ngốc của gia đình giàu có tại thôn bên cạnh, gia đình đó bằng lòng bỏ ra sính lễ tận năm mươi vạn.