Đại Lão Vạn Giới Đều Là Đồ Đệ Của Ta

Chương 1 - Nhà Giàu Nhất Thế Giới Là Đồ Đệ Của Ta

Đại học Đông Hải.

Lạc Trường Thiên nở nụ cười mà ông lấy một bó hoa hồng, đi đến dưới ký túc xá của bạn gái anh là Tiết Lập Trinh, chờ đối phương xuống lầu.

Hôm nay là ngày kỉ niệm một năm ngày hai người yêu nhau.

Lạc Trường Thiên chuẩn bị cho bạn gái một sự lãng mạn lớn vào đêm nay.

Đúng lúc này, một chiếc xe thể thao Porsche mui trần màu trắng dừng ở trước mặt Lạc Trường Thiên.

Người lái xe mặc một bộ vest đắt tiền nhưng tướng mạo lại không bằng một phần năm vẻ trẻ tuổi, đẹp trai của Lạc Trường Thiên, ở tay lái phụ của cậu ta cũng để một bó hoa hồng, nhìn qua thì có vẻ đắt hơn rất nhiều so với bó hoa trong tay Lạc Trường Thiên.

Lạc Trường Thiên biết người này.

Chu Nhất Khiếu, cũng là sinh viên năm hai của đại học Đông Hải như Lạc Trường Thiên, hơn nữa còn là phú nhị đại nổi tiếng trong trường học, thường xuyên có thể trông thấy cậu ta lái mấy chiếc xe thể thao xa hoa đến trường học.

Nghe nói, người phụ nữ có thể xuất hiện ở ghế phụ của cậu ta thì hầu như chưa từng giống nhau.

Cũng không biết hôm nay là loại phụ nữ nào có thể bò lên giường của thằng nhóc này......

Lạc Trường Thiên suy nghĩ miên man.

Bỗng nhiên, điện thoại trong tay anh vang lên tiếng nhắc có tin nhắn.

Lấy ra vừa nhìn thì là bạn gái Tiết Lập Trinh gửi tin nhắn đến.

[Lạc Trường Thiên, em đã có bạn trai mới, chính là lái Porsche trước mặt anh, cho nên anh đi nhanh lên đi, nếu không bạn trai mới của em phát hiện thì không tốt.]

Vẻ mặt vốn tươi cười của Lạc Trường Thiên lập tức cứng lại sau khi thấy tin nhắn.

Qua một phút, Lạc Trường Thiên lại nhận được tin nhắn của Tiết Lập Trinh.

[Sao anh còn không đi nhanh lên...? Đi nhanh lên được không?]

[Vì sao?] Lạc Trường Thiên trả lời Tiết Lập Trinh.

Tiết Lập Trinh cũng lập tức nhắn lại [Vì sao anh còn không biết à? Anh là một kẻ nghèo hèn, không cho tôi được thứ tôi muốn, mà Chu Nhất Khiếu có rất nhiều tiền, anh ta có thể mua nhiều thứ cho tôi]

Thấy cái tin nhắn này, trong lúc nhất thời Lạc Trường Thiên sửng sốt, nội tâm ngũ vị trần tạp, nhắn lại.

[Còn nhớ rõ lúc chúng ta vừa mới bắt đầu, anh từng hỏi qua em một chuyện không?]

[Lúc ấy anh hỏi em, em nguyện ý trải qua cuộc sống bình đạm với anh hay muốn cuộc sống giàu sang, em nói với anh thích cuộc sống bình bình đạm đạm....]

[Nếu như em muốn cuộc sống giàu sang, em có thể nói cho anh biết..., mặc kệ anh muốn cuộc sống như thế nào thì anh cũng có thể cho em, thế nhưng tại sao em lại phải âm thầm tìm người khác như vậy chứ?]

Lạc Trường Thiên nói không ra cảm giác.

Rất nhanh, Tiết Lập Trinh cũng nhắn lại.

[Cho tôi cuộc sống mà tôi muốn? Một kẻ không cha không mẹ, không quyền không thế, không có cái gì như anh thì lấy cái gì để cho tôi cuộc sống tôi muốn? Anh có thể mua quần áo hàng hiệu cho tôi à? Anh có thể mua đủ thứ xa xỉ cho tôi à? Anh căn bản không thể!]

[Cuộc sống bình đạm? Ha ha! Năm đó tôi nói những lời kia là chỉ nói cho êm tai mà thôi, chẳng lẽ anh nghe không hiểu à? Anh căn bản cũng không hiểu tôi.]

Lạc Trường Thiên hít một hơi.

[Anh đúng là trẻ mồ côi nhưng không phải không quyền không thế..., em muốn giàu sang? Không có vấn đề, hoàn toàn có thể nói ra, Cố Sơn Hải là đồ đệ của anh, hơn nữa tất cả sản nghiệp của ông ta thì anh cũng có không ít cổ phần của công ty.]

Tiết Lập Trinh gửi lại hai chữ: ha ha!

Cố Sơn Hải là ai?

Người giàu có nhất trên thế giới!

Sản nghiệp của ông ta có bao nhiêu? Tài sản của ông ta có bao nhiêu? Trong lúc nhất thời thật đúng là nhiều không kể hết!

Nhưng hiện tại, Lạc Trường Thiên lại dám nói Cố Sơn Hải là đồ đệ của anh?

Hơn nữa, sản nghiệp của Cố Sơn Hải mà anh cũng có cổ phần?

Khoác lác thì cũng thôi đi, còn còn khoác lác chuyện không đâu như vậy, ai sẽ tin....

Lừa gạt quỷ à!

Sau khi Tiết Lập Trinh nhắn lại hai chữ "Ha ha" thì lập tức không nói hai lời, cứ thế kéo đen Lạc Trường Thiên, sau đó chậm rãi xuống lầu.

Cô ta cũng không muốn lại để cho Chu Nhất Khiếu đợi quá lâu, nếu tức với mình thì phải làm sao bây giờ?

Sau khi xuống lầu, không có gì bất ngờ xảy ra, Lạc Trường Thiên vẫn chưa đi.

Không nhìn anh, khuôn mặt của Tiết Lập Trinh tràn đầy ngọt ngào, cười tươi mà kéo ra cửa ở ghế phụ chiếc Porsche, ngồi lên.

"Thân ái, anh tốt với em quá! "

Ôm lấy bó hoa hồng ở ghế phụ, Tiết Lập Trinh hôn mạnh một cái lên mặt Chu Nhất Khiếu.

Lạc Trường Thiên nhìn cách ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, Tiết Lập Trinh một thân cao quý hàng hiệu, trong chớp mắt anh cảm thấy đối phương rất lạ lẫm.

Thì ra anh vẫn luôn nhìn lầm cô ta,

Lại trong nháy mắt này, Lạc Trường Thiên bỗng nhiên cũng thấy rõ ràng.

Thân là một người nắm giữ hệ thống xuyên việt, hà tất gì vì một người phụ nữ xảo trá đến cực điểm mà nghĩ không thông?

Không sai, Lạc Trường Thiên là một người xuyên việt.

Một năm trước, xuyên đến cái thế giới song song này, hơn nữa trên người còn nhiều thêm một cái gọi là "Sư tôn vạn giới".

Chỉ cần anh muốn, mỗi tháng đều có thể chỉ định một đại lão trong thế giới hiện tại để trở thành đồ đệ của anh.

Vì vậy, tháng đầu tiên đi đến thế giới này, nhà giàu nhất của thế giới này là Cố Sơn Hải lập tức đã trở thành đồ đệ của Lạc Trường Thiên.

Mà trong trí nhớ của Cố Sơn Hải, sở dĩ mình có thể có được địa vị ngày hôm nay, tất cả đều do Lạc Trường Thiên dạy bảo, cho nên ông ta cũng không keo kiệt mà nhượng nhiều cổ phần của công ty cho Lạc Trường Thiên.

Về sau, Lạc Trường Thiên quen biết Tiết Lập Trinh.

Cũng không nói ai theo đuổi ai, chính là nhìn hợp mắt, sau đó cũng rất tự nhiên mà bắt đầu quen nhau.

Lúc ấy Lạc Trường Thiên vẫn còn rất ngây thơ, không có trực tiếp bày ra tài lực của mình, chẳng qua là hỏi Tiết Lập Trinh muốn có cuộc sống ra sao.

Dùng thực lực của Lạc Trường Thiên, mặc kệ Tiết Lập Trinh muốn có cuộc sống như nào thì anh đều có thể thỏa mãn đối phương.

Nhưng Tiết Lập Trinh nói muốn có cuộc sống bình bình đạm đạm nên Lạc Trường Thiên cũng đáp ứng cô ta.

Thế nhưng lại không nghĩ tới cái gọi là bình bình đạm đạm cũng chỉ là một bên Lạc Trường Thiên cho rằng thế thôi.

Nhưng bây giờ tất cả cũng đã qua đi.

Hơn nữa, cũng may mắn là sớm biết được bộ mặt thật của Tiết Lập Trinh, nói cách khác...

Nghĩ vậy, Lạc Trường Thiên thậm chí còn nhẹ nhàng thở ra.

Tiện tay ném hoa hồng vào thùng rác bên cạnh, Lạc Trường Thiên chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này, Chu Nhất Khiếu đã khởi động xe bỗng nhiên khoác một cánh tay lên trên cửa xe, vẻ mặt trào phúng nhìn về phía Lạc Trường Thiên nói: "Thằng nhóc kia, vừa nãy cảm thấy nhìn quen mắt, hiện tại nghĩ ra chính là bạn trai lúc trước của Lập Trinh nhỉ, tên gì… Lạc Trường Thiên, đúng không?"

"Tôi nghe Lập Trinh nói, hai người quen nhau một năm, quá lắm cũng chỉ nắm tay, ngay cả hôn cũng không có hôn qua? Ha ha ha, cũng quá phế vật đi! Không phải là phương diện kia không được chứ, không lên nổi? "

Lạc Trường Thiên dừng bước, quay người, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Chu Nhất Khiếu, nói: "Nếu như tôi là cậu, lúc rời đi, tuyệt sẽ không nhiều lời như vậy."

"Như thế nào? Chẳng lẽ cậu còn muốn đánh tôi à? Ah đúng rồi, dù sao tôi cũng cướp mất bạn gái của cậu, cậu bị đội nón xanh, cho nên trong lòng tức giận cũng là bình thường, thế nhưng.... cậu dám đánh tôi à? "

Vẻ mặt của Chu Nhất Khiếu vừa kiêu ngạo lại như muốn ăn đòn, cười mỉm nhìn Lạc Trường Thiên.

"Có biết bố tôi là ai không? Có biết công ty nhà tôi to như thế nào? Có biết nhà tôi có bao nhiêu tiền không? "

Lạc Trường Thiên bỗng nhiên nở nụ cười: "Tôi thật không biết, vậy anh nói một chút bố của anh là ai, nhà của anh mở công ty gì, tôi xem anh có bao nhiêu lợi hại. "

Vốn Lạc Trường Thiên cũng không muốn phản ứng với tên này nhưng anh không để ý tới Chu Nhất Khiếu, Chu Nhất Khiếu lại đạp trên mũi mặt, nếu là anh không đáp lại thì thật không được.

"Khoa học kỹ thuật Kỳ Tường, từng nghe nói chưa? Công ty kia chính là bố tôi Chu Kỳ Tường sáng lập!"

Khoa học kỹ thuật Kỳ Tường, công ty kỹ thuật ở Đông Hải mà không công ty nào sánh được, giá trị lên đến hàng trăm tỷ trong nhà có một cái công ty như vậy, Chu Nhất Khiếu hoàn toàn có tư cách để vênh váo.

"Nói xong rồi à?" Lạc Trường Thiên hỏi.

Vẻ mặt Chu Khiếu Nhất đắc ý: "Nói xong rồi, hiện tại biết sợ rồi à? Nếu sợ thì mau dập đầu xin lỗi với tôi, sau đó nhanh cút xéo đi! "

Lạc Trường Thiên nhàn nhạt nói: "Anh đã nói xong, vậy đến phiên tôi, tôi có đồ đệ gọi là Cố Sơn Hải, đã nghe qua cái tên này chưa?"

Bình Luận (0)
Comment