"Nếu như việc thay đổi này không thành công, vậy thì vụ án này chắc chắn sẽ thua, chỉ cần có một chút thiên vị thôi là đủ!"
"Đúng vậy, tôi cảm thấy luật sư mà người bị hại này ủy thác có chút kích động... vẫn là quá trẻ, không ổn định như luật sư già dặn."
"?????"
"Bạn không biết luật sư này sao? Tôi xem qua không ít phiên tòa được phát sóng trực tiếp, thấy luật sư này vài lần, lần nào cũng đánh bại quan tòa."
"Nói quá trẻ rồi, tôi thấy là bạn quá bảo thủ rồi!"
"Đừng ồn, chúng ta tiếp tục xem!"
"..."
Tương tự, La Đại Tường cũng đang phát trực tiếp phiên tòa thẩm vấn này.
Anh không nghĩ tới, Tô Bạch có thể cứng rắn như vậy, bất quá như đã theo nếp sử dụng quyền lợi pháp luật, chất vấn tại tòa án, thỉnh cầu thay đổi, cũng là đang bảo vệ tôn nghiêm của pháp luật.
Cũng không có gì quá kì cục...
Chỉ là việc thay đổi này... quả thực cần phải đưa ra bằng chứng xác thực.
Bằng không, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến phán quyết cho người bị hại.
Anh chưa từng thảo luận vụ án này với Tô Bạch, không biết rõ tình huống cụ thể.
Nhưng trong lòng anh rất rõ ràng, dựa theo tính cách của Tô Bạch, như đã lựa chọn cứng rắn ngay từ đầu, vậy khẳng định là có cách nghĩ của riêng mình.
Sẽ không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn quá lớn.
Cứ tiếp tục xem...
La Đại Tường thầm nghĩ.
...
Trong phòng xử án.
Trên ghế thẩm phán, đối mặt với lời buộc tội của Tô Bạch, Hà Huy cau mày.
Không phải... cậu muốn thỉnh cầu thay đổi, được, đương nhiên không có vấn đề gì.
Vậy tại sao cậu không sớm đưa ra yêu cầu lúc thẩm phán công khai...?
Tại sao phải đợi đến phiên tòa thẩm vấn mới thỉnh cầu?
Hơn nữa phiên tòa này được phát trực tiếp, cả nước đều biết.
Hà Huy nghi ngờ Tô Bạch cố ý!
Cố ý đưa ra điểm này tại phiên tòa thẩm vấn!
Trên thực tế, Tô Bạch quả thực cố ý.
Mục đích, đương nhiên là để cho những kẻ sai phạm phải nhận những biện pháp trừng phạt của pháp luật.
...
Bầu không khí của phiên tòa có chút kỳ lạ, trên ghế thẩm phán.
Chu Cường Thắng hơi nhíu mày.
Lúc này mà để lộ ra vấn đề của thẩm phán, chẳng phải là đang vả vào mặt ông ta sao...
Chu Cường Thắng bình tĩnh mở miệng:
"Luật sư Tô Bạch, phía cậu trần thuật vấn đề thay đổi thẩm phán Hà Huy vì trái với quy định cấm chỉ, vậy phía cậu có chứng cứ cho thấy thẩm phán Hà Huy vi phạm không...?"
"Có, chủ tọa."
Tô Bạch chậm rãi mở miệng, sau đó đưa chứng cứ ghi âm cuộc trò chuyện cho nhân viên công tác bên cạnh.
Ghi âm trái pháp luật âm thầm xâm phạm quyền riêng tư của người khác, không thể coi như chứng cứ tại phiên tòa.
Nhưng ghi âm cuộc gọi bình thường có giá trị pháp lý, có thể coi như chứng cứ.
Sau khi Tô Bạch đệ trình chứng cứ ghi âm, chủ tọa Chu Cường Thắng xem xét kỹ nội dung trong chứng cứ.
Nội dung:
Hà Huy: "Bên cậu đã ủy thác cho công ty luật nào chưa?"
"Phiên tòa cần thiết phải ủy thác luật sư, nếu như bên cậu cần, có thể thỉnh cầu trợ giúp pháp lý, tòa án sẽ tiến hành an bài."
Chu Lôi nói gì không phải là vấn đề lớn. Tô Bạch đã nói với Chu Lôi rằng đoạn ghi âm này không phải là bằng chứng xác thực, mà chỉ là một cách để hỏi ý kiến Chu Lôi.
Điểm mấu chốt là vấn đề thay đổi.
Hà Huy có thể sử dụng quyền yêu cầu thay đổi, tuy nhiên không có bằng chứng cụ thể nào cho thấy Hà Huy trực tiếp đề nghị Chu Lôi chọn luật sư và công ty luật nào.
Mặc dù không có bằng chứng trực tiếp, luật sư ủy thác vẫn có quyền nghi ngờ. Tương tự, phía bên kia cũng không có bằng chứng cụ thể nào chứng minh họ không có ý định đó.
Chỉ cần điểm này là đủ.
Chu Cường Thắng sau khi xem xét bằng chứng do Tô Bạch cung cấp, đã chuyển nó cho Hà Huy. Sắc mặt Hà Huy không mấy dễ chịu, nhìn về phía Tô Bạch, lên tiếng:
"Nhật ký cuộc gọi này chỉ đơn giản là tôi hỏi thăm Chu Lôi đã ủy thác cho công ty luật nào chưa, nếu chưa, tòa án có thể sắp xếp."
"Hơn nữa, căn cứ vào nội dung ghi âm, không có bằng chứng nào cho thấy tôi đã đề cử luật sư và công ty luật cho bị cáo."
"Bản chất của việc này là tôi muốn bị cáo hiểu rõ hơn về tình hình thẩm vấn của tòa án, cùng với lời nhắc nhở thiện chí."
"Yêu cầu thay đổi bị bác bỏ, phiên tòa tiếp tục."
Tô Bạch: ???
Cứng rắn thật đấy!
Nhưng mà bác bỏ hay không thì liên quan gì đến ông chứ...?
"Tôi xin hỏi thẩm phán, tại sao lại hỏi bị cáo của tôi về việc đã ủy thác luật sư hay chưa?"
"Khi tôi nộp đơn kiện, phía trên cần phải ghi rõ công ty luật và luật sư được ủy thác, phải không?"
"Chẳng lẽ thẩm phán không chú ý hoặc không nhìn thấy sao?"
"Xin hỏi thẩm phán Hà, ông có bằng chứng nào cho thấy xuất phát điểm của ông là thiện chí, chứ không phải muốn bị cáo của tôi đổi luật sư và công ty luật đại diện?"
"Cuối cùng, và cũng là điểm quan trọng nhất, thẩm phán Hà dựa vào điều gì để bác bỏ yêu cầu của tôi?!"
"Căn cứ vào tố tụng hình sự, chương trình lảng tránh, điều 31, việc lảng tránh của thẩm phán, kiểm sát viên, điều tra viên, lần lượt do viện trưởng, viện kiểm sát, và người phụ trách cơ quan công an quyết định."