Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 193 - Chương 193. Ta Liền Phải Tiến Đi! 1

Chương 193. Ta liền phải tiến đi! 1 Chương 193. Ta liền phải tiến đi! 1

Buộc hội đồng thẩm phán gồm ba vị thẩm phán phải né tránh! Phán quyết không chỉ dựa trên việc giải thích luật, mà còn có rất nhiều yếu tố chủ quan và khách quan, tất cả đều cần thẩm phán tự mình xem xét và quyết định. Nên yêu cầu né tránh là cách tốt nhất.

Phải nói rằng, lần này, cách xử lý của Tô Bạch rất tốt! Đối mặt với những câu hỏi của Tô Bạch, ba vị thẩm phán trên kia chắc chắn đang cảm thấy vô cùng khó chịu.

La Đại Tường nhìn Tô Bạch trong phiên tòa, thầm nghĩ: "Chắc chắn sau phiên tòa này, vị trí của văn phòng luật sư Bạch Quân trong giới luật sư hình sự sẽ càng thêm vững chắc."

Trên bục cao…

Đối mặt với chất vấn của Tô Bạch, Chu Cường Thắng cau mày, trong lòng không khỏi oán trách Hà Huy. Cứ theo đúng trình tự mà làm không phải được rồi sao? Giải thích, chứng minh, nếu không chứng minh được thì tạm thời gác lại. Làm hòa hoãn trước không được sao?

Nhưng bây giờ ông đột nhiên nói bác bỏ yêu cầu né tránh là có ý gì? Trước kia quen xử lý những luật sư non trẻ, quen thói làm thẩm phán rồi… thuận miệng nói ra? Nhưng hôm nay tình huống như thế nào ông không biết sao?!

Chu Cường Thắng vô cùng oán trách Hà Huy. Trong tình huống này, nếu xử lý không tốt, sự nghiệp chính trị của oont ta xem như kết thúc!

Nói không chừng còn sẽ xuất hiện tình huống ngoài ý muốn! Đối với chất vấn của Tô Bạch, Chu Cường Thắng hoàn toàn không dám chính diện trả lời. Làm sao trả lời? Chẳng lẽ ông ta muốn đem quyền giải thích pháp luật, cái mũ lớn này, đội lên đầu mình, cài lên người chánh án thẩm phán sao? Khẳng định không thể nào! Câu nói này ông ta chỉ cần dám nói ra, lời là buổi sáng nói, người là buổi chiều bị điều tra, cơm tập thể là buổi tối ăn.

Trong tình huống này, Chu Cường Thắng hít sâu một hơi, chỉ có thể tiếp tục ba phải. "Người bị hại ủy thác luật sư, còn mời anh bình phục tâm tình của mình, hiện tại đang đàm luận vấn đề lảng tránh, chứ không phải chuyện khác. Luật sư người bị hại, mời chú ý bản thân phát ngôn tại phiên tòa thẩm vấn."

Tô Bạch: ???

Không phải, tôi đều hỏi như vậy rồi, ông còn để cho tôi chú ý phát ngôn? Phát ngôn của tôi có vấn đề sao? "Chánh án, tôi muốn xin hỏi, tôi đã nói sai điều luật nào? Nghi vấn là quyền lực mỗi pháp nhân cần phải có, đây cũng là nghĩa vụ cơ bản nhất để duy trì pháp luật. Chánh án, tôi không cảm thấy phát ngôn của tôi có bất kỳ vấn đề nào. Còn mời chánh án trả lời vấn đề tôi vừa mới hỏi thăm: bác bỏ đơn xin đổi người, là quyết định nghiên cứu của hội thẩm hay không? Về việc bác bỏ đơn xin bên chúng tôi, liệu có phù hợp cơ sở pháp lý hay không?"

Đầu lông mày Chu Cường Thắng càng nhíu chặt, trong lòng vạn phần bất đắc dĩ. Đây... điều lệ pháp luật ở đâu có ghi, chuyện này khẳng định không thể thừa nhận! Thừa nhận rồi, chính là bản thân chánh án trái pháp luật, không tuân thủ hệ thống né tránh. Không thừa nhận... nhưng vừa mới Hà Huy lại trực tiếp tiến hành bác bỏ. Có thể nói... phiên tòa thẩm vấn lần này, rất hỏng bét.

Chu Cường Thắng liếc mắt nhìn Trương Quảng Toàn. Trương Quảng Toàn lại tỏ vẻ một mặt mê mang. Chuyện này: thứ nhất là Hà Huy nói ra, thứ hai, tôi chỉ là thẩm phán, không phải chánh án, ông nói thì tính, không liên quan gì đến tôi! Không phải việc của mình đừng có quan tâm quá. Trương Quảng Toàn ra vẻ: Chuyện là hai người chọn lên, không sao cả với tôi ha, đừng kéo tôi vào. Luật sư bên nguyên cáo kia trên ghế kia mạnh mẽ như vậy, bất kể nói thế nào, chuyện này thành viên hội thẩm bọn tôi đều không chiếm pháp lý, tôi không muốn bị liên lụy..

Nhìn thấy Trương Quảng Toàn không có tỏ vẻ gì, Chu Cường Thắng lại đem ánh mắt hướng về phía Hà Huy. Hà Huy thật sự không ngờ Tô Bạch sẽ đối đầu cứng rắn như vậy, ông ta cũng không biết rõ cần phải làm sao, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Thấy thế, Chu Cường Thắng thở dài một hơi. Được nha, ba phải cũng không được rồi.

Cốc cốc cốc, tiếng gõ vang của búa pháp luật. "Tạm thời tiến vào tạm nghỉ!"

Tiếng nói vừa dứt, Chu Cường Thắng sốt ruột đứng lên, dẫn đầu rời đi ghế thẩm phán. Ngay sau đó, Hà Huy và Trương Quảng Toàn cũng đi theo rời khỏi ghế thẩm phán.

Tất cả mọi người trong phòng xử án đều lăng vài giây. ???? Này mới mở phiên tòa trong bao lâu? Có mười phút sao...? Khá lắm, còn chưa đến mười phút, chánh án trực tiếp tuyên bố tạm nghỉ! Mọi người:...???

Trầm mặc. Tình huống của phiên tòa này, có thể không thường thấy! Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung tại trên người Tô Bạch. Luật sư Tô này... trâu bò thật! Trực tiếp là thành viên hội thẩm tòa án thẩm vấn lâm vào trầm mặc. Còn chưa mở phiên tòa bao lâu, đã trực tiếp tuyên bố tạm nghỉ. Đây... chỉ có thể nói ba chữ, quá mạnh mẽ.

Đồng thời, điều này cũng khiến Tần An Hải và Vạn Ngọc Bình ngồi tại ghế người nhà bất an. Tô Bạch biểu hiện càng là cường thế, như vậy tỷ lệ thắng kiện liền sẽ càng lớn. Đối với bọn họ, càng ngày càng nguy hiểm. Vạn Ngọc Bình khẩn trương nhìn Tần An Hải: "Lần phiên tòa thẩm vấn này có lẽ sẽ xuất hiện vấn đề gì sao?"

Bình Luận (0)
Comment