Hừm... xem tình hình này, quả thực là muốn phá sản rồi!
Có khi đã đang đi làm thủ tục phá sản rồi!
Dựa theo kinh nghiệm của Tô Bạch, ông chủ bất động sản này rõ ràng là đang có ý đồ xấu. Chỉ là... thủ tục phá sản này có gì đó không đúng!
Nếu như đây là tranh chấp bất động sản bình thường, Tô Bạch sẽ đòi lại tiền cho người ủy thác hoặc là yêu cầu công ty bất động sản tiếp tục bàn giao căn hộ. Đây chắc chắn là một vụ kiện rất rắc rối.
Nhưng ông chủ bất động sản này lại chuẩn bị phá sản, mục đích rất rõ ràng là trốn nợ và chuyển dời tài sản một cách ác ý.
Dựa theo tình hình này mà nói... Tô Bạch không cần phải đợi giao tiếp với người ủy thác... Hắn đã có thể đoán được suy nghĩ của đối phương.
Nếu không có gì bất ngờ thì tại phiên tòa xét xử cứ đưa ra bằng chứng là được.
Tuy nhiên, Tô Bạch chưa biết rõ đối phương đã tiến hành đến bước nào của thủ tục phá sản.
Điều đầu tiên cần làm lúc này là ngăn chặn đối phương tiếp tục tiến hành thủ tục phá sản.
Sau khi hiểu rõ toàn bộ tình hình, Tô Bạch gọi điện cho Lý Tuyết Trân: "Em thông báo người ủy thác đến ký kết thư ủy thác đi."
"Hả...?" Lý Tuyết Trân hơi ngạc nhiên, "Luật sư Tô, chúng ta không phải hẹn vào ngày mai sao...? Là vì đối phương chuẩn bị phá sản nên anh rất vội sao?"
"Ừ, có chút vội... cần phải giải quyết càng sớm càng tốt."
"Vâng... em sẽ thông báo cho người ủy thác đến ký hợp đồng ủy thác."
Lý Tuyết Trân nhanh chóng liên lạc với Mã Thành.
Mã Thành cũng vô cùng sốt ruột khi nhận được tin tức, ông ta vội vã gọi Mã Hướng Chí:
"Đi đi đi... mau thu dọn đồ đạc đi, chúng ta đến Văn phòng luật sư Bạch Quân, Luật sư Tô đang tìm chúng ta."
Vẻ mặt Mã Hướng Chí có chút bối rối:
"Bố... chúng ta đến Văn phòng luật sư Bạch Quân làm gì... Không phải họ hẹn ngày mai sao? Hôm nay chúng ta đi làm gì?"
"Luật sư Tô nói rồi... Bảo chúng ta đến văn phòng một chuyến để ký thư ủy thác. Luật sư Tô muốn đưa ông chủ bất động sản kia vào tù..."
Mã Hướng Chí: ???
"Luật sư Tô thật sự nói vậy?!"
"Luật sư Tô thật sự nói muốn đưa ông chủ bất động sản khốn kiếp kia vào tù?!"
"Ai da! Con đừng quan tâm Luật sư Tô có thật sự nói vậy hay không. Con nhanh chóng đi theo bố, lái xe đưa bố qua đó. Nếu con không đưa bố qua, bố sẽ tự bắt xe qua!"
Mã Thành sốt ruột nói.
Mã Hướng Chí đành phải gật đầu: "Bố… bố đừng sốt ruột, con sẽ đưa bố qua."
......
Văn phòng luật sư Bạch Quân.
Trong văn phòng.
Mã Thành nhiệt tình nắm tay Tô Bạch:
"Luật sư Tô, cuối cùng tôi có thể gặp được cậu rồi... Luật sư Tô... cảm ơn cậu đã tiếp nhận ủy thác của chúng tôi..."
Đối mặt với sự nhiệt tình của Mã Thành, Tô Bạch cười cười, đưa tay ra hiệu ông ta ngồi xuống trước.
Đợi Mã Thành và Mã Hướng Chí ngồi xuống, Tô Bạch lấy ra một bản hợp đồng ủy thác tố tụng.
"Căn cứ vào miêu tả của hai người, nhìn chung tôi đã hiểu rõ được yêu cầu của hai người rồi."
"Hoặc là trả lại tiền nhà... hoặc là bàn giao căn hộ... yêu cầu của hai người là hai điều này phải không?"
"Đúng đúng... chúng tôi chỉ có hai yêu cầu này, không còn yêu cầu gì khác."
Mã Thành gật đầu, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:
"Luật sư Tô! Tôi còn muốn đưa ông chủ bất động sản chết tiệt kia vào tù!”
“Ông chủ bất động sản chó đẻ kia, mỗi ngày không làm được chuyện tốt gì mà chỉ làm ra những chuyện xấu xa! Gã mỗi ngày ăn sung mặc sướng còn chúng tôi thì mỗi ngày lại phải lo lắng chuyện này chuyện kia, còn phải trả tiền nhà. Chúng tôi phải trả khoản nợ tiền nhà này 30 năm!”
“Luật sư Tô, lương một tháng của tôi là 4500, tiền nhà một tháng là 5800! Tôi cảm thấy gã chính là đang lừa đảo tiền mồ hôi nước mắt của chúng tôi! Không đúng, gã chính là đang lừa đảo tiền của chúng tôi!”
“Đối với loại người này, phải dùng tội lừa đảo đưa gã vào tù! Phải giam gã mấy năm mới được!"
Đối mặt với sự phẫn nộ của Mã Thành, Tô Bạch cười nói:
"Chuyện đưa gã vào tù hay không thì để sau hẵng nói... Trước tiên chúng ta nói một chút chuyện khác đi. Về yêu cầu của hai người, tôi đã hiểu rõ rồi. Nếu như không có vấn đề gì, chúng ta ký kết hợp đồng ủy thác nhé.”
“Hiện tại Công ty Bất động sản Nam Kiến có thể đang tiến hành thủ tục phá sản, chúng ta phải nắm bắt thời gian, nếu không sẽ rất rắc rối."
"Mẹ kiếp, ông chủ bất động sản này còn đang tiến hành thủ tục phá sản?! Gã muốn làm gì?!"
Mã Thành đứng bật dậy, trong mắt hiện lên sự tức giận, tay ông ta đập mạnh xuống bàn.
"Gã lừa gạt tiền mồ hôi nước mắt của chúng tôi, rồi để lại cho chúng tôi một đống xi măng cốt thép. Hiện tại không thể ở mà làm gì cũng không được, đã vậy còn bắt chúng tôi gánh khoản nợ 30 năm. Bây giờ lại muốn phủi một cái là phá sản ư?!"
"Để gã gánh khoản nợ 30 năm thử xem! Gã còn muốn phủi một cái là chạy trốn cơ đấy? Suy nghĩ của gã cũng được lắm! Cùng lắm thì tôi liều mạng với gã!"
Tô Bạch có thể hiểu được sự phẫn nộ của Mã Thành.