Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 319 - Chương 319. Tôi Không Tin 3

Chương 319. Tôi không tin 3 Chương 319. Tôi không tin 3

Nói chi cũng chỉ là cố ý trốn nợ, chẳng lẽ còn có thể đưa hắn vào tù sao?

Hắn không tin.

Mặt khác, sau khi nghe xong yêu cầu khởi kiện của nguyên cáo, Từ Chí Cường rất đau đầu.

Nếu như vụ án này thật sự để cho nguyên cáo thắng kiện.

Thì thật sự xong đời rồi…

Đối với Tô Bạch, điểm mấu chốt của vụ án này nằm ở đâu?

Đó chắc chắn phải là bên ngân hàng!

Ngân hàng cần phải chịu trách nhiệm liên quan đến tòa nhà chưa hoàn thiện!

Công ty hữu hạn bất động sản Nam Kiến không có tiền?

Không vấn đề gì cả!

Nếu anh không có tiền, vậy tôi để cho ngân hàng chịu trách nhiệm chính là được đúng không?

Ngân hàng là của anh nên làm sao mà có thể nói anh không có tiền được, đúng chứ?

Không có tiền thì anh còn mở ngân hàng làm gì!

Hơn nữa, nếu như anh thật sự không muốn bỏ ra số tiền này, thế cũng được. Vậy khoản vay trước kia, lợi tức, tiền phạt, tiền phí tổn các kiểu…

Tôi không trả, có vấn đề gì không?!

Còn việc xử lý ông chủ bất động sản Nam Kiến... thì quá dễ dàng…

Trả tiền thì xong việc.

Không trả thì vào tù.

Dựa theo quy định luật hình sự, phạt tù cũng chỉ dưới năm năm.

Tô Bạch cân nhắc mức hình phạt cụ thể rồi tính toán.

Đại khái là khoảng ba năm.

Chậc chậc…

Nhóm người này chỉ biết nghĩ cách để cho người mua nhà gánh chịu trách nhiệm, tại sao vậy nhỉ?

Lũ người này cũng cần phải gánh chịu trách nhiệm tương ứng. Không thể để cho tiền mồ hôi nước mắt của những người mua nhà trôi theo dòng nước cùng những hậu quả mà người yếu thế như họ phải gánh chịu.

Nếu không, pháp luật quy định điều lệ giám sát nhiều như vậy để làm gì?

Ý nghĩa của pháp luật chính là bảo vệ những người yếu thế và bị xâm hại.

Sau khi Tô Bạch trình bày toàn bộ đơn xin tố tụng.

Hiện trường phiên tòa vẫn im ắng... Những người xem livestream bên ngoài phiên tòa vô cùng căng thẳng.

Đặc biệt là Vương Võ.

Là người phụ trách của ngân hàng Nam Đô, gã không hi vọng phải nhìn thấy bất kỳ vấn đề nào phát sinh trong phiên tòa này.

Bởi vì…

Nếu có vấn đề gì thì gã, với tư cách là người phụ trách của ngân hàng Nam Đô... sẽ không thể chạy thoát!

Hơn nữa…

Việc đó cũng sẽ gây ra tổn thất khó có thể vãn hồi cho ngân hàng Nam Đô!...

Trên ghế thẩm phán, Chu Hoà xem qua tài liệu rồi hơi ngẩng đầu nhìn Tô Bạch.

Là Chánh án của Tòa án Nhân dân Tối cao, Chu Hoà có sự hiểu biết nhất định về vụ án này.

Hơn nữa, bản thân ông cũng nhận định rằng vụ án này thuộc loại vụ án phức tạp điển hình.

Bởi vì vụ án này liên quan đến một vấn đề then chốt.

Phải xét xem lỗi của bên thứ ba - phía ngân hàng có nghiêm trọng hay không, cùng với việc tòa nhà bị bỏ hoang có liên quan mật thiết đến việc cho vay bay không.

Từ yêu cầu cuối cùng của toàn bộ vụ án mà nói, đây mới là nội dung trọng điểm của vụ án.

Đối với vụ án mà đã có sự hiểu biết rõ ràng thì vấn đề tiếp theo chính là xem đôi bên bào chữa như thế nào tại phiên tòa.

Cộc cộc cộc!

Tiếng búa gõ vang lên.

"Luật sư đại diện phía nguyên cáo đã trình bày xong..."

"Tiếp theo, xin mời luật sư đại diện phía bị cáo của công ty hữu hạn bất động sản Nam Kiến phát biểu."

"Vâng, thưa Chánh án."

Vương Giang Dương là luật sư chuyên về tranh chấp bất động sản. Ông ta từng giúp Diệp Chính Hoan thắng rất nhiều vụ án.

Trong đó, tỷ lệ thắng kiện là rất cao.

Trong trường hợp bình thường, nếu không có vấn đề gì quá lớn thì họ đều có thể thắng kiện.

Phiên tòa lần này… Đối phương rõ ràng đang muốn lợi dụng việc ngân hàng vi phạm thao tác để cho ngân hàng gánh chịu trách nhiệm.

Đối với yêu cầu khởi kiện phía bất động sản Nam Kiến, họ yêu cầu bồi thường tổn thất... Căn cứ theo yêu cầu trong hợp đồng, đó cũng không phải là lỗi gì lớn.

Phản bác từ khía cạnh này, khiến cho đơn xin tố tụng của đối phương bị bác bỏ sẽ là vô nghĩa. Đồng thời, pháp luật chắc chắn sẽ không ủng hộ loại tình huống như vậy.

Hơn nữa…

Việc công ty hữu hạn bất động sản Nam Kiến không hề thông báo cho chủ nợ, điều này cũng không có vấn đề gì.

Bởi vì công ty hữu hạn bất động sản Nam Kiến thật sự không hề thông báo cho chủ nợ.

Thực tế, Vương Giang Dương biết rõ đối phương đang nghĩ gì.

Họ muốn tố cáo công ty bất động sản Nam Kiến cố tình trốn nợ.

Đây là vấn đề mấu chốt nhất.

Và cả vấn đề về số tiền bồi thường.

Nhưng số tiền bồi thường này, Tô Bạch hiển nhiên đã tính toán rất kỹ.

Sẽ không có ý kiến phản bác quá lớn.

"Nếu như có biện hộ, chỉ cần biện hộ cho việc ác ý trốn nợ là được."

Vương Giang Dương thầm nghĩ. Sau khi xác định xong vấn đề chính cho lời bào chữa, ông ta liền nhìn về phía bục thẩm phán.

"Thưa Chánh án."

"Đối với việc nguyên cáo lên án phía chúng tôi ác ý trốn nợ, phía chúng tôi xin phản bác."

"Dựa theo định nghĩa của pháp luật, công ty cố tình trốn nợ là việc các cổ đông công ty, người kiểm soát hoặc nhân viên quản lý khác làm vậy để thu lợi bất chính."

Bình Luận (0)
Comment