"Nhưng vấn đề hiện tại là ngân hàng Nam Đô đã giám sát không đúng chỗ... dẫn đến việc tài chính giám sát đã bị chuyển cho địa ốc Nam Kiến dù chưa đạt được thỏa thuận hợp đồng."
"Bất động sản Nam Kiến đã tham ô tài chính giám sát."
"Quan điểm của ngân hàng Nam Đô là cho dù họ có vi phạm sử dụng tiền vốn nhưng theo định nghĩa của pháp luật thì ngân hàng Nam Đô chỉ phải chịu trách nhiệm về vấn đề giám sát sai sót."
"Mà việc luật sư Tô vừa làm, chính là khiến cho trách nhiệm giám sát sai sót của ngân hàng Nam Đô và việc tòa nhà của bất động sản Nam Kiến bị bỏ hoang phát sinh quan hệ nhân quả."
"Mọi người hiểu rồi chứ...?"
"......"
"La lão sư, anh nói phức tạp quá... Tôi vẫn không rõ lắm, nhưng cũng hiểu ra rồi. Ngân hàng Nam Đô thật không biết xấu hổ."
"Cứ tưởng là hiểu, nhưng lại không thật sự hiểu. Anh có thể giải thích kỹ hơn một chút không…?"
"Khụ khụ... Tôi hiểu sơ sơ rồi. Đây hẳn là nói về việc phân chia trách nhiệm trên pháp luật đúng không...?"
"Vậy chẳng phải là đang nói lời cáo buộc của luật sư Tô vô hiệu ư...?"
Nhìn thấy những bình luận này, La Đại Tường mỉm cười: "
"Không phải... Mấu chốt của vấn đề này chính là việc ngân hàng Nam Đô vi phạm chuyển tài chính giám sát cho công ty bất động sản Nam Kiến có quan hệ nhân quả hay không."
"Vì vụ án này được Tòa án Nhân dân Tối cao xét xử nên chỉ khi Tòa án Nhân dân Tối cao cho rằng yêu cầu kháng cáo của nguyên cáo có lý do nhất định thì mới tiếp nhận."
"Hơn nữa, vấn đề trách nhiệm này rất mơ hồ. Có thể phán quyết là có, cũng có thể phán quyết là không. Cụ thể vẫn phải xem luật sư Tô phản bác và phủ nhận quan điểm của đối phương như thế nào."
"Lấy một ví dụ đơn giản nhất. Đương nhiên là tình huống trong ví dụ này không hoàn toàn giống với tình huống của ngân hàng đâu nhé."
"Giả sử có người đến ăn trộm đồ. Nếu muốn trộm đồ thì chắc chắn phải đi qua cánh cửa mà bạn đang canh gác. Nhưng nếu bạn mở cửa cho hắn vào, vậy có còn tính là kẻ trộm không?"
"Trong ví dụ này có một số chỗ không giống nhau, nhưng đại khái ý là như vậy. Nói thế này, mọi người có thể hiểu rõ chứ?"
"Hiểu rồi... Nói như vậy thì dễ hiểu hơn đó!"
"Cảm ơn La lão sư đã giải đáp. Hình như tôi hiểu rõ rồi."
"Ừ! Tiếp tục xem thôi!"
La Đại Tường giải thích xong, liền nhìn lại phiên tòa đang được phát sóng trực tiếp.
Trên bục thẩm phán.
Chu Hoà đã tóm tắt đơn giản phần trình bày của Vương Giang Dương và Từ Chí Cường.
Sau khi tóm tắt xong.
Cộc cộc cộc!
Tiếng búa gõ vang lên.
"Hiện tại, nguyên cáo đã tố tụng xong... Bước vào giai đoạn tiếp theo của phiên tòa, giai đoạn biện hộ."
"Hội thẩm đã tóm tắt phần trình bày của các bên tố tụng."
"Thứ nhất: Việc ngân hàng Nam Đô có quan hệ nhân quả trên pháp luật với việc dự án bất động sản của địa ốc Nam Kiến bị bỏ hoang hay không."
"Thứ hai: Việc bất động sản Nam Kiến phá sản có phải là hành cố tình ý trốn nợ hay không."
"Hội thẩm tóm tắt hai điểm này như vậy, các bên có phản đối không?"
Hai điểm này chính là mấu chốt chủ yếu của phiên tòa, các bên tố tụng đều hiểu rõ. Chu Hoà đã tóm tắt rất chính xác những điểm mấu chốt của vụ án này.
Tô Bạch: "Không phản đối."
Vương Giang Dương: "Không phản đối."
Từ Chí Cường: "Không phản đối."
Cộc!
"Các bên đều không phản đối. Vậy tiếp theo mời nguyên cáo trình bày về điểm thứ nhất."
"Vâng, thưa Chánh án."
Tô Bạch cúi đầu xem tài liệu, sau đó mở miệng.
Lý Tuyết Trân lấy ra một tờ tài liệu từ chồng tài liệu trước mặt, đưa cho hắn.
Tô Bạch bắt đầu trình bày về việc ngân hàng Nam Đô có quan hệ nhân quả với việc khu vườn Tú Thuỷ bị bỏ hoang hay không.
"Thưa Chánh án..."
"Trước khi bắt đầu trình bày, tôi muốn hỏi phía ngân hàng Nam Đô một số vấn đề."
Cộc!
"Cho phép. Nhưng nhớ kỹ, không được hỏi về những chuyện không liên quan quá nhiều."
"Vâng, thưa Chánh án."
Tô Bạch nhìn Từ Chí Cường, chậm rãi nói:
"Căn cứ vào điều tra và tính toán sơ bộ của phía chúng tôi cùng với những bằng chứng đã đệ trình, khu vườn Tú Thuỷ Nam Đô có tổng cộng khoảng 2500 hộ gia đình mua nhà."
"Trong yêu cầu mua nhà, công ty hữu hạn bất động sản Nam Kiến đã đề nghị cho vay tại ngân hàng Nam Đô."
"Đồng thời cung cấp một số tiện ích."
"Trong đó có khoảng 1630 hộ gia đình đã vay tiền tại ngân hàng Nam Đô..."
"Tổng số tiền cho vay lên tới khoảng 160 triệu tệ. Lợi nhuận phát sinh cũng lên tới hơn 100 triệu tệ..."
"Xin hỏi... Lợi nhuận cao như vậy có phải là nguyên nhân khiến cho ngân hàng Nam Đô các anh giám sát sai sót hay không...?"
Từ Chí Cường: ???
Lời này…
Là đang trực tiếp chụp mũ lên đầu bọn họ?!
Từ Chí Cường nhíu mày, lạnh lùng nói: "Không phải."
Sau khi nói xong, anh ta lập tức giơ tay lên:
"Thưa Chánh án, phía chúng tôi cho rằng vấn đề mà đại diện kiện tụng nguyên cáo đang hỏi không liên quan đến điểm tố tụng. Chúng tôi yêu cầu đối phương dừng câu hỏi."
Cộc!
Chu Hoà nghe xong lời Tô Bạch thì nhìn về phía hắn:
"Bác bỏ yêu cầu tố tụng của bị cáo ngân hàng Nam Đô."