Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 341 - Chương 341. Đến Rồi, Đến Rồi 1

Chương 341. Đến rồi, đến rồi 1 Chương 341. Đến rồi, đến rồi 1

"Ồ…"

"Cảm ơn Tuyết Trân."

"Không có gì đâu…"

Vương Khả Hân ôm cuốn sách luật hình sự với đôi mắt sáng rực.

Lý Tuyết Trân nhìn Khả Hân, tâm tình trở nên phức tạp. Một phần là vui mừng vì tìm được một người bạn cùng chí hướng, nhưng phần còn lại thì tràn ngập hoang mang.

Cô nàng đáng yêu này, sao đột nhiên lại lệch hướng rồi?

Rõ ràng là một cô gái đơn thuần, vì điều gì mà tự nhiên cảm thấy hứng thú với sách luật hình sự? Thế quái nào lại bất chợt đi lệch hướng như vậy?

À, đúng rồi!

Lý Tuyết Trân đột nhiên nhớ đến một vấn đề cực kỳ quan trọng. Đó là cuốn sách luật hình sự của cô, tại sao lại có nhiều chú thích đến vậy?

Chẳng lẽ… Cô cũng lệch hướng rồi sao?

Không, không, khẳng định là không phải! Cô không lệch hướng, tâm cô hướng chính nghĩa mà, đưa người vào vòng lao lý không phải là mục đích, đạt tới lý tưởng chính nghĩa mới là điểm đến sau cùng. Cô không phải là loại người muốn đưa người khác ra tòa án.

Ừ, đúng vậy!

Lý Tuyết Trân tự nhủ trong lòng, đồng thời hơi nghiêng đầu suy nghĩ. Vụ án tiếp theo nên đưa ai ra tòa đây?

Thôi kệ đi, tạm thời đã nhận được vụ án nào đâu!

Lý Tuyết Trân lắc đầu, cô lúc này mới chú ý tới màn hình điện thoại sáng lên.

Có hai tin nhắn mới…

Tin nhắn đầu tiên là của lão Lý: "Con gái ngoan, bố vừa mua một mảnh đất ở Nam Đô. Mà tiền tiêu vặt của con chắc cũng không còn đủ nhỉ? Đã vài tháng rồi, bố chuyển thêm cho con một ít nhé."

"Con kiểm tra xem đã nhận được chưa…"

Kèm theo đó là tin nhắn thông báo của ngân hàng. Lý Tuyết Trân nhìn thấy hai chữ số đầu tiên, cô cũng không đếm nổi có bao nhiêu con số 0.

Một, hai, ba… sáu!

Sau khi đếm xong, Lý Tuyết Trân vội vàng nhắn lại:

"Cảm ơn bố…"

"Nhưng bố à, con hiện tại đã có thể tự kiếm tiền rồi. Sau này bố không cần phải gửi tiền tiêu vặt cho con nữa đâu…"

"Bố thích đồng hồ mà đúng không? Con đã dùng tiền lương mấy tháng qua mua cho bố một cái đấy, con cũng mua cho mẹ một chiếc vòng tay nữa. Lần sau về nhà con sẽ đem cho bố mẹ…"

Tại Bắc Đô, khi vừa nhìn thấy tin nhắn của con gái thì trong lòng lão Ly liền tràn ngập ấm áp.

Con gái ngoan của ông! Bây giờ đã biết dùng tiền lương của mình để mua quà cho người nhà rồi!

Rất đáng! Thực sự là rất đáng!

"Con gái ngoan, bố cảm ơn quà của con. Nhưng tiền tiêu vặt vẫn cần phải có. Nếu như bình thường ra ngoài, con cứ tiêu thoải mái!"

"Mua đồng hồ và vòng tay chắc tốn kém lắm nhỉ? Chờ chút nữa bố lại chuyển thêm cho con một ít tiền tiêu vặt. Hãy nhớ kỹ, nhất định không được bạc đãi bản thân nhé."

"Vậy đi, vậy đi, trước tiên cứ như thế đã. Bố bận rồi…"

"Vâng, bố…"

Sau khi trả lời tin nhắn của lão Lý, Lý Tuyết Trân xem tin nhắn còn lại. Là từ cố vấn của cô, yêu cầu cô đến văn phòng một chuyến nhưng không nói rõ lý do.

Lý Tuyết Trân cất điện thoại, lái xe điện đến văn phòng của cố vấn.

"Cố vân… Cô tìm em…"

Cố vấn của Lý Tuyết Trân là một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, đeo kính gọng đen. Cô đã tốt nghiệp tại Đại học Pháp luật Nam Đô rồi tiếp tục học lên thạc sĩ, sau đó thì cô ở lại trường để làm cố vân.

Kể từ lễ tốt nghiệp đến nay, đây là lần đầu tiên Dương Ngọc Tiếu gặp lại Lý Tuyết Trân.

Dương Ngọc Tiếu cười noi: "Tuyết Trân, em đến rồi à… Mau ngồi đi."

Lý Tuyết Trân ngồi xuống ghế đối diện, mắt nhìn thẳng vào Dương Ngọc. Không hiểu sao nhưng Dương Ngọc luôn cảm thấy ánh mắt của Lý Tuyết Trân… có gì đó không đúng.

Cụ thể ở đâu thì cô cũng không nói rõ được.

Dường như là đã trưởng thành hơn so với vài tháng trước.

Dương Ngọc hít một hơi thật sâu, nhớ đến mục đích hôm nay tìm Lý Tuyết Trân. Cô cố gắng không nghĩ đến chuyện khác mà mỉm cười nói:

"Tuyết Trân,em đã hoàn thành bài luận văn gần đây chưa…?"

"Cố vấn… Em đã hoàn thành rồi ạ…"

"Xong rồi thì tốt. Hoàn thành luận văn rồi thì sau này cũng không còn gì phải lo lắng nữa, đến tháng 6 là có thể tốt nghiệp được rồi…"

"Lần này cô tìm em là vì cô nghe nói em đang thực tập tại văn phòng luật sư Bạch Quân…? Đã tham gia không ít vụ án lớn rồi?"

Nghe thấy vậy, mắt Lý Tuyết Trân sáng lên, tinh thần phấn chấn hẳn.

Cố vấn hỏi chuyện này để làm gì?

Chẳng lẽ mục đích của cô giống Khả Hân? Muốn tìm một người bạn nhỏ có cùng chí hướng?

Nhận thấy ánh mắt nóng rực của Lý Tuyết Trân, Dương Ngọc ho khan hai tiếng. Cô quyết định không vòng vo nữa, trực tiếp nói rõ mục đích:

"Tuyết Trân, là như thế này…"

"Trường mình dự định tổ chức một hoạt động vào thứ sáu tuần này, mọi người muốn mời một số đối tác hoặc cựu sinh viên của các văn phòng luật đến để nói chuyện về kiến thức pháp luật hoặc chia sẻ về lộ trình phát triển nghề nghiệp cho sinh viên năm nhât và năm hai, coi như là một buổi tổng kết."

"Cô có phụ trách một số lớp năm nhất nên muốn hỏi em xem có thể mời luật sư Tô Bạch đến trường mình một chuyến được không… Để cậu ấy phổ biến về pháp luật hoặc chia sẻ về việc phát triển văn phòng luật, đương nhiên là nói gì cũng được…"

Bình Luận (0)
Comment