Đây chẳng phải là một tình huống rất thường gặp hay sao?
Người bình thường đều có khả năng sẽ gặp phải loại chuyện này.
Cho nên sau khi vụ án này được đưa tin trên mạng, mức độ chú ý là rất lớn.
Các lượt phát sóng trên mạng xã hội đã thu hút được hơn hàng trăm triệu lượt xem.
Sau khi Tô Bạch trả lời La Đại Tường, hắn đã cố ý lên mạng để xem xét một chút nội dung tìm kiếm liên quan đến vụ án này.
Vụ án này nổi lên từ vài tháng trước.
Tuy nhiên…
Hiện tại nó vẫn có một mức độ chú ý nhất định.
Có không ít tin tức xuất hiện với những tiêu đề tương tự:
[Việc phản kháng lại khi mẹ ruột bị nhục mạ có nên bị pháp luật trừng phạt hay không?]
[Tình và pháp luật, nên lựa chọn bên nào?]
[Người thân và hình phạt, nên lựa chọn như thế nào? Tòa án sẽ đưa ra phán quyết gì?]
Bên dưới tiêu đề là nội dung có liên quan đến vụ án.
Chỉ là cái tính "tiểu tiện" của giới truyền thông này, Tô Bạch lại chẳng quá hiểu đi.
Diễn biến của vụ án chỉ được miêu tả đại khái trên tin tức, chi tiết bên trong không hề được nói rõ.
Thế nhưng khu vực bình luận lại có hai luồng ý kiến trái chiều.
Một bên cho rằng: Pháp luật lớn hơn tình cảm, cần phải thực hiện sự công bằng trong pháp luật. Dù có là phán quyết như thế nào thì tuyệt đối cũng không được dung túng.
Một bên khác lại cho rằng: Tình cảm lớn hơn pháp luật, pháp luật được tạo ra là để duy trì sự công bằng.Việc chịu trách nhiệm trước pháp luật do cảm xúc bộc phát cần được xem xét giảm nhẹ hoặc miễn trừ.
Hai luồng quan điểm, tranh luận kịch liệt.
Tô Bạch rời khỏi trang tìm kiếm, khẽ nhíu mày.
Cái gì gọi là tình cảm lớn hơn pháp luật, pháp luật lớn hơn tình cảm?
Chúng ta thông qua góc độ của pháp luật để phân tích được không?
Xoa xoa mi tâm, Tô Bạch khẽ mỉm cười.
Xem ra vụ án này không chỉ hot mà nó còn có thể thúc đẩy sự phát triển của pháp trị lên một tầm cao mới.
Nếu xử lý tốt thì có khi còn được chọn vào danh sách mười vụ án lớn đã thúc đẩy pháp trị của năm cũng không chừng.
Còn nếu xử lý không tốt… Chà, không thể nào mà xử lý không tốt được.
Sau khi Tô Bạch trả lời, La Đại Tường bên kia cũng yên tâm hơn không ít.
Anh cười nói với Tô Bạch:
"Được. Luật sư Tô nhận vụ án rồi thì sau này tôi giao lại cho luật sư Tô xử lý nhé."
"Phải phiền anh rồi…"
"Không có gì đâu…"
Tô Bạch cười đáp lại một câu rồi gọi Lý Tuyết Trân đến.
Trong khoảng thời gian này Lý Tuyết Trân luôn bận rộn với việc chạy đi chạy lại giữa trường học và văn phòng luật.
Bởi vì sắp đến lễ tốt nghiệp…
Không bao lâu nữa là tốt nghiệp rồi nên trong khoảng thời gian này cô rất bận rộn với việc học ở trường.
Những việc phải xử lý ở văn phòng luật tuy không nhiều nhưng phần lớn đều cần một khoảng thời gian nhất định.
Lý Tuyết Trân thường xuyên bận đến tận khuya, tới sáng sớm hôm sau cô lại dậy đến văn phòng luật làm việc.
"Luật sư Tô… Anh tìm em?"
Mang theo hai quầng thâm mắt, gương mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết Trân ủ rũ.
"Ừ…"
Tô Bạch nhìn thấy thì cười gật đầu, sau đó hắn đưa thông tin vụ án mà La Đại Tường đã gửi cho Lý Tuyết Trân.
"Đó là vụ án mà văn phòng luật chúng ta vừa tiếp nhận…"
"Em xem kỹ đi…"
"À đúng rồi, dạo này em có bận không?"
"Nếu như bận thì em có thể tạm thời ưu tiên việc học ở trường. Văn phòng luật có thể cho em nghỉ phép."
Sau khi Lý Tuyết Trân đọc lướt qua thông tin vụ án, gương mặt nhỏ nhắn đang ủ rũ chợt bừng sáng.
"Luật sư Tô!"
"Em có thể làm được, em có thể đảm nhận vụ án này. Em nhất định sẽ tham gia!"
Thấy thế, Tô Bạch cười: "Ừ, anh có nói là sẽ không cho em tham gia đâu, chỉ là dạo này em thực sự rất bận. Em sắp phải bảo vệ luận văn tốt nghiệp rồi còn gì? Vài ngày nữa là tới rồi nhỉ?"
"Vậy nên văn phòng luật mới cho em nghỉ phép mấy ngày đấy, em nghỉ ngơi cho khỏe."
"Luật sư Tô, vụ án này em muốn tham gia, em không cần nghỉ ngơi đâu."
Lý Tuyết Trân vội vàng lên tiếng.
Tô Bạch cười nói: "Anh không nói là sẽ không cho em tham gia, vẫn còn một khoảng thời gian nữa thì mới đến vụ án này, không cần phải vội."
"Vậy… Em cảm ơn luật sư Tô!"
Trên mặt Lý Tuyết Trân tràn đầy ý cười.
Khoảng thời gian này chạy đi chạy lại giữa văn phòng luật và trường học, cộng thêm việc phải vội vàng hoàn thành các loại luận văn tốt nghiệp, thực sự là có chút bận rộn không xuể.
Ừm!
Quả nhiên luật sư Tô vẫn luôn quan tâm đến mình, thật tốt mà…
Luôn nghĩ đến mình khi xử lý vụ án, còn cân nhắc xem mình có cần nghỉ ngơi hay không.
Thấy được sự quan tâm của luật sư Tô dành cho mình cùng với việc chủ động cho cô nghỉ ngơi mấy ngày, Lý Tuyết Trân thầm nghĩ.
Trong lòng ấm áp, trên mặt lộ rõ sự vui vẻ.
Hô…
Sắp tốt nghiệp rồi…
Hiện tại chỉ còn một chút nữa là đạt được mục tiêu…
Đợi đến khi thực tập hết một năm, mình sẽ có thể trở thành nhân viên chính thức rồi!
Luật sư Tô đã hứa rằng đến lúc đó sẽ cho mình một phụ tá…