Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 420 - Chương 420. Tử Hình?! 2

Chương 420. Tử hình?! 2 Chương 420. Tử hình?! 2

Sau khi hít một hơi thật sâu, Tô Bạch chậm rãi nói:

“Đừng quá lo lắng... Về đơn tố tụng chị đưa ra, văn phòng luật sư Bạch Quân chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức."

"Mong chị sẽ tin tưởng vào năng lực nghiệp vụ của văn phòng luật sư Bạch Quân."

"Cảm ơn... Tôi đã xem qua những vụ án mà luật sư Tô từng xử lý trên mạng, tôi tin tưởng vào năng lực nghiệp vụ của văn phòng luật sư Bạch Quân."

“Ừm."

Mọi người tiếp tục ở lại văn phòng khoảng nửa tiếng.

Sau khi Tô Bạch chỉnh lý xong thư uỷ thác và các tài liệu chứng minh khác, hắn vẫy tay chào tạm biệt La Đại Tường rồi dẫn Lý Tuyết Trân đi gặp đương sự và thu thập thêm tài liệu liên quan từ cơ quan chấp pháp.

Hiện tại.

Đương sự Trần Bân đang bị giam giữ tại trại tạm giam Tú Thủy.

Sau khi trình bày đầy đủ giấy tờ với nhân viên trại tạm giam, Tô Bạch và Lý Tuyết Trân kiên nhẫn chờ đợi lịch hẹn gặp mặt.

Trần Bân là nghi phạm trong vụ án hình sự nghiêm trọng, khiến cho hai người chết và ba người bị thương nặng.

Quy trình hẹn gặp cần phải được kiểm tra, đối chiếu kỹ lưỡng thì mới có thể sắp xếp lịch hẹn.

Sau khi chờ đợi gần một tiếng đồng hồ tại trại tạm giam, Tô Bạch và Lý Tuyết Trân được nhân viên dẫn đến phòng tiếp kiến.

"Nghi phạm cần một khoảng thời gian nhất định để chuẩn bị, ước chừng thì mười phút nữa mới có thể đến. Hai người hãy đợi một lát."

“Được, cảm ơn..."

Tô Bạch mỉm cười gật đầu, hắn kiên nhẫn chờ đợi cùng Lý Tuyết Trân trong phòng tiếp kiến.

Lúc này, Lý Tuyết Trân đột nhiên lên tiếng: "Luật sư Tô..."

"Vụ án của chúng ta... Hình như gần đây đang gây xôn xao dư luận trên mạng..."

"Hơn nữa, em còn nghe nói trên mạng có một số tin đồn."

"Tin đồn gì?"

"Chính là phía Pháp chấp lúc đó... và cả những người kia."

"Khụ khụ..."

Tô Bạch ho khan hai tiếng, vội vàng ngắt lời Lý Tuyết Trân: "Thôi, đợi chúng ta hỏi thăm xong tình huống cụ thể từ đương sự rồi hẵng kể."

"Bây giờ đừng nói nữa."

"Ừm."

"Vâng, luật sư Tô."

Lý Tuyết Trân ngoan ngoãn gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Mười phút nhanh chóng trôi qua, các nhân viên của trại tạm giam áp giải một người đàn ông cao khoảng 1 mét 75 vào phòng tiếp kiến.

Sau khi Trần Bân bước vào phòng tiếp kiến, nhân viên trại tạm giam nghiêm túc nhắc nhở: "Xin hãy nhớ là không được vi phạm quy định trong trại tạm giam."

Nói xong, anh ta liền xoay người rời khỏi phòng tiếp kiến.

Khác với những nghi phạm cố ý giết người mà Tô Bạch từng gặp trước đây.

Vẻ mặt của Trần Bân không hề tiều tụy, nó mang lại đầy sự thờ ơ. Kể cả sau khi nhìn thấy Tô Bạch, anh ta cũng không hề ngạc nhiên hay vui mừng.

Trong ánh mắt anh ta chỉ có sự trống rỗng, như thể không hề quan tâm đến chuyện của bản thân.

Tô Bạch mỉm cười, đưa hợp đồng ủy thác cho Trần Bân: "Tôi là luật sư uỷ thác của anh, Tô Bạch."

"Đây là hợp đồng ủy thác mẹ anh đã ký, cùng một số tài liệu liên quan."

"Anh có thể xem qua trước, sau đó chúng ta sẽ trao đổi chi tiết về vụ án. Tôi muốn hiểu rõ hơn về tình huống lúc đó."

Trần Bân gật đầu nhạt, anh ta liếc nhìn hợp đồng ủy thác rồi nói: "Tôi đã giết hai người, tôi biết mình chắc chắn sẽ bị kết án tử hình."

"Những chuyện khác đều không cần nói nữa... Tôi chỉ muốn gặp mẹ, có được không?"

"Tôi đã bảo vệ mẹ khỏi việc bị đám người cặn bã đó làm nhục. Dù có chết, tôi cũng không cho rằng mình làm gì sai."

"Tôi chỉ muốn gặp mẹ để nhắc nhở bà ấy giữ gìn sức khỏe."

"Có được không?"

Giết người thì đền mạng?

Còn phải xem xét tình huống cụ thể…

Tô Bạch mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên là được, nhưng trước tiên anh cần phải sửa lại một câu."

"Anh đã giết người, đó là sự thật. Nhưng trên pháp luật, người ta thường sẽ quan tâm đến quá trình và tình huống đặc biệt chứ không xét kết quả."

"Cho nên chưa chắc là anh đã bị kết án tử hình."

"Chưa chắc là bị kết án tử hình ư?"

Trong mắt Trần Bân lóe lên một tia hy vọng:

"Thật sao? Anh không lừa tôi chứ?"

"Ừm, gần như là vậy."

"Chỉ cần anh hợp tác thì sẽ có cơ hội thôi."

Tô Bạch mỉm cười nhìn Trần Bân, mặc dù Trần Bân đã chuẩn bị tâm lý cho bản án của mình, nhưng ai mà muốn chết chứ?

Khi hắn nói rằng vụ án này có thể không bị kết án tử hình, hy vọng sống đã nhen nhóm trong lòng Trần Bân.

Anh ta đồng ý hợp tác.

"Được... Tôi đồng ý hợp tác."

"Vậy tôi sẽ hỏi anh một việc..."

"Được... Anh cứ hỏi đi..."

Nửa tiếng sau, Tô Bạch mang theo tài liệu lời khai của Trần Bân rời khỏi trại tạm giam.

Sau khi ra khỏi trại tạm giam, Tô Bạch hít một hơi thật sâu, nghiêng đầu nhìn Lý Tuyết Trân.

Hắn xoa xoa mi tâm.

Vụ án này quả thực có những khó khăn nhất định, nhưng không phải là không có cơ hội.

Chủ động cầm dao khiến hai người tử vong... ba người bị thương nặng…

Khác với vụ án của Tề Phong trước đó.

Sau khi cầm lời khai của Trần Bân, Tô Bạch đến đơn vị điều tra liên quan. Hắn nhờ vào mối quan hệ của La Đại Tường tại Bắc Đô để lấy các tài liệu liên quan theo quy trình chính quy.

Đến tối.

Bình Luận (0)
Comment