"Nói cách khác, mục đích chủ yếu mà người dùng sử dụng Động Bá là để lan truyền video đồi trụy."
"Vậy Động Bá dựa vào cái gì để tạo lợi nhuận?"
"Bọn họ dựa vào việc người dùng xem quảng cáo để tiến hành thu lợi nhuận."
"Hai bên dù không có quan hệ nhân quả trực tiếp, nhưng Động Bá là đang sử dụng phương thức gián tiếp – lợi dụng người dùng xem video đồi trụy để hấp dẫn người dùng rồi đưa lên quảng cáo, lấy việc này để đạt được lợi nhuận."
"Thế nên bên tôi cho rằng, trên điểm này, Động Bá là có mục đích kiếm lời dựa trên tâm lý của người dùng, lợi dụng người dùng đăng phát video đồi trụy. Hành vi kiếm lời bằng cách tiến hành đưa lên quảng cáo đều có quan hệ lợi nhuận gián tiếp dẫn đến kết quả trực tiếp."
"Theo ý kiến bên tôi thì nên phán định mối quan hệ giữa việc quảng cáo kiếm lời và truyền bá video đồi trụy của Động Bá."
"Thưa Chánh án, về điểm này, bên tôi đã nói xong rồi."
Nói trắng ra thì ý là Động Bá vì sao lại hấp dẫn người dùng như vậy?
Vì sao có nhiều người dùng như vậy?
Những người dùng kia là đang hướng về cái gì?
Chẳng phải là đang hướng đến việc có thể xem video đồi trụy hay sao!
Việc đưa lên quảng cáo thì cũng cần phải người xem mới có thể tạo ra lợi nhuận và lấy được thu nhập.
Như vậy, trên phương diện truyền bá video đồi trụy và kiếm lời, chẳng phải là cũng có quan hệ nhân quả gián tiếp ư?
Có quan hệ nhân quả gián tiếp rồi thì liền có thể tiến hành phán định Động Bá.
Phán định việc truyền bá video đồi trụy để kiếm lời.
Điểm này chính là điểm trọng tâm mà phía công tố muốn biểu đạt.
Thẩm Tường sau khi trần thuật thì hướng về phía Tô Bạch trên ghế phía bị cáo để nhìn một cái, biểu tình có phần nhẹ nhõm.
Cái này đã dứt điểm được anh chưa?
...
Tô Bạch chú ý đến vẻ mặt của Thẩm Tường. Thông qua biểu cảm của anh ta , hắn đại khái đoán ra đối phương trong lòng đang nghĩ gì, hắn hơi hơi cười cười, cũng không quá để ý nhiều.
Đập chết hắn?
Xem xem rồi sẽ biết ai đập ai thôi.
Trần thuật của Thẩm Tường quả thực có cơ sở pháp lý nhất định.
Trên phương diện hình sự, theo quan hệ nhân quả gián tiếp, đồng nghĩa với việc công ty kinh doanh phần mềm là để kiếm lời.
Mà phần mềm bị nghi ngờ phát tán video đồi trụy và là một trong những thủ đoạn kinh doanh của công ty, cho nên giữa hai bên tồn tại mối quan hệ tất yếu.
Đây chính là mạch suy nghĩ của Thẩm Tường.
Như đã phân tích trước đó, vụ kiện này nhằm vào Vương Bác thì cần phải đạt được năm điểm.
Về mục đích kiếm lời và nghi ngờ truyền bá video đồi trụy, Thẩm Tường đã trần thuật xong.
Mục đích kiếm lời chỉ là một phần trong số đó, trần thuật của Thẩm Tường đã có những lý lẽ nhất định.
Điều quan trọng là chánh án có chấp nhận phán định này hay không và có thừa nhận quan hệ nhân quả gián tiếp tương đương với quan hệ trực tiếp hay không.
Thình thịch!
Nghe xong trần thuật của Thẩm Tường, trên mặt Dương Diệu Đông hiện lên một tia vui mừng.
Quan hệ nhân quả gián tiếp mà Thẩm Tường đưa ra hoàn toàn có thể dùng để phán định đó là mục đích kiếm lời.
Điều này khiến tâm trạng ông ta cảm thấy tốt hơn hẳn.
Ít nhất thì đến lúc tuyên án, hình phạt có thể tăng thêm một chút.
Dù sao quyền hạn áp dụng các hình phạt hình sự nhẹ hơn hay nặng hơn đều thuộc về tòa án.
Chỉ cần không vi phạm điểm mấu chốt và giới hạn cao nhất của luật pháp là được.
Dương Diệu Đông nhìn về phía ghế bị cáo:
"Phía bị cáo đối với trần thuật của công tố viên có điểm nào muốn bổ sung hay không?"
"Có, thưa chánh án." Tô Bạch đáp.
"Nhưng trước đó, tôi muốn hỏi công tố viên một chút vấn đề."
Dương Diệu Đông hơi nhíu mày, hỏi một chút vấn đề?
"Luật sư bào chữa của bị cáo không thể tự mình trần thuật được sao?" Ông ta hỏi.
Đây là muốn đối đầu trực tiếp à?
Tô Bạch ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía ghế chánh án.
"Thưa chánh án, trong quá trình biện hộ, luật sư có quyền yêu cầu đặt câu hỏi, đưa ra vấn đề, thậm chí chất vấn, đây là quyền lợi pháp luật quy định."
"Vì vậy, tôi một lần nữa đưa ra yêu cầu."
"Yêu cầu được hỏi công tố viên một số vấn đề, xin chánh án cho phép."
Nghe Tô Bạch nói vậy, trong lòng Dương Diệu Đông có chút không vui, nhưng ông ta cũng không làm khó.
Trong lúc biện hộ, luật sư bào chữa của bị cáo được quyền đặt câu hỏi, đây là quyền lợi pháp luật quy định.
Hơn nữa, nguyên nhân chủ yếu khiến Dương Diệu Đông không làm khó là ông ta rất rõ ràng, quan hệ nhân quả gián tiếp này hoàn toàn có thể bị phán định là không phải mục đích kiếm lời.
Cho dù Tô Bạch có đưa ra quan điểm gì, nếu không đưa ra được chứng cứ pháp lý hoặc chứng cứ xác thực nào có thể ảnh hưởng thì kết quả vẫn là phải phán định. Đây là sự thật không thể thay đổi.
"Luật sư bào chữa của bị cáo có thể đặt câu hỏi."
Dương Diệu Đông nói với giọng điệu bình thản, không để lộ tâm trạng thay đổi.
"Vâng!"
Tô Bạch gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Tường.