…
Tô Bạch đại khái đã nắm được vụ án.
Về cơ bản, vụ án này thuộc dạng tử vong trong quá trình chấp pháp, hay nói cách khác là chết trong quá trình giam giữ.
Người nhà của đương sự vì không nắm rõ tình hình cụ thể nên họ chỉ có thể thuật lại sơ lược quá trình.
Vẫn cần phải chờ đến khi vụ án được chính thức thụ lý, phía cơ quan Pháp Chấp và Kiểm Sát tiến hành thu thập tài liệu, chứng cứ tương ứng thì mới có thể biết được tình hình thực tế.
Sau khi nhận vụ án và trao đổi thông tin chi tiết với người ủy thác, Tô Bạch cùng Lý Tuyết Trân đến Quảng Đông.
…
Tới Quảng Đông, hai người liền đến văn phòng luật sư Trí Viễn.
Đây cũng chính là văn phòng luật nơi sư tỷ của Lý Tuyết Trân - Vương Tư Nguyên đang làm việc.
Vương Tư Nguyên cao khoảng 1m65, khuôn mặt hơi tròn trịa, có mái tóc ngắn gọn gàng, cô mặc một bộ âu phục quần dài theo tiêu chuẩn của một luật sư.
Vương Tư Nguyên nhìn Tô Bạch, rồi lại nhìn Lý Tuyết Trân, cô mỉm cười lộ ra hai lúm đồng tiền: "Luật sư Tô muốn uống trà hay cà phê?"
"Trà."
"Còn Tuyết Trân?"
"Sư tỷ, em cũng giống với luật sư Tô."
"Ừ."
Vương Tư Nguyên cười gật đầu, pha hai tách trà.
Sau khi đặt trà lên bàn, cô đưa cho Tô Bạch và Lý Tuyết Trân rồi ngồi xuống, nói:
"Vụ án này là do thầy tôi ủy thác nên tôi sẽ không dài dòng nữa, chúng ta vào thẳng vấn đề đi."
"Vụ án này có liên quan đến ngành tư pháp của Quảng Đông."
"Người ủy thác đã tìm đến văn phòng luật của chúng tôi, một luật sư bình thường đã tiếp nhận vụ án mà không hề hay biết về tình hình."
"Sau khi biết chuyện thì đã muộn. Để tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của văn phòng luật, chúng tôi muốn tìm một luật sư ngoài tỉnh đến giải quyết vụ án này."
"Tôi đã tìm đến thầy, nhưng thầy lại giới thiệu luật sư Tô."
"Tuy tôi không chuyên về mảng luật hình sự, nhưng danh tiếng của luật sư Tô đã vang xa đến Quảng Đông. Thỉnh thoảng tôi vẫn hay xem được những video tranh tụng của luật sư Tô trên mạng."
"Luật sư Tô... Tài liệu chi tiết và tình hình vụ án đều đã được gửi cho anh."
"Luật sư Tô nghĩ sao về vụ án này?"
Tô Bạch mỉm cười: "Thực ra, vụ án này đến nay vẫn chưa được thụ lý chính thức, có thể nói là ngay cả chứng cứ cơ bản nhất cũng chưa có."
"Nhân viên tư pháp có liên quan đến cái chết của đương sự cần phải bị điều tra."
"Nhưng điều quan trọng là phải xem xét chứng cứ trực tiếp dẫn đến cái chết là gì, cần xác định xem vết thương và tổn hại có phải là do cố ý gây thương tích cùng phạm tội sơ suất hay không."
Vương Tư Nguyên gật đầu đồng tình với những gì Tô Bạch vừa nói: "Luật sư Tô nói đúng."
"Mấy điểm này quả thực là mấu chốt nhất. Căn cứ vào tình hình hiện tại, việc thu thập chứng cứ thực sự rất khó khăn."
"Nếu muốn thu thập chứng cứ thì sẽ ảnh hưởng đến nhiều vấn đề, không biết là luật sư Tô có biện pháp gì ổn không?"
Tô Bạch hơi cau mày: "Trong vụ án này, việc giám định pháp y là quan trọng nhất."
"Báo cáo giám định pháp y có chưa?"
Vương Tư Nguyên lộ ra vẻ mặt khó xử: "Pháp y vẫn chưa tiến hành giám định. Hiện tại thi thể đang ở nhà xác của bệnh viện."
"Những người không liên quan đều không được phép tiếp cận."
"Câu trả lời của nhân viên trại giam là: Đương sự chết vì đau tim đột ngột. Họ cần phải chịu trách nhiệm nhưng không hề có hành vi phạm tội."
Đau tim đột ngột?
Người tử vong là một chàng trai khỏe mạnh mới 24 tuổi, vừa đi làm chưa bao lâu, đã qua kiểm tra sức khỏe, người nhà cũng chưa từng nghe nói anh ta bị bệnh tim.
Chết vì đau tim đột ngột, đây không phải là nói nhảm sao?
Tô Bạch nhíu mày: "Vậy thì bây giờ cần phải yêu cầu pháp y tiến hành giám định, sau đó mới chính thức thụ lý vụ án."
"Trước tiên phải có được báo cáo giám định pháp y."
"Còn việc cơ quan liên quan không cho tiếp cận thi thể để tiến hành giám định pháp y, lấy lý do đau tim đột ngột để ngụy tạo cái chết của đương sự thì cũng dễ giải quyết thôi."
Nói xong, Tô Bạch nhìn Lý Tuyết Trân.
Lý Tuyết Trân lập tức hiểu ý, lấy điện thoại ra tìm kiếm trong danh bạ.
Năm phút sau.
Lý Tuyết Trân ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Luật sư Tô, xong rồi."
Vương Tư Nguyên nghi hoặc nhìn hai người, Tô Bạch mỉm cười giải thích:
"Trước đây tôi đã xử lý nhiều vụ án có ảnh hưởng lớn nên cũng đã đăng ký một số tài khoản mạng xã hội."
"Danh tiếng trên mấy tài khoản này cũng khá tốt."
Vương Tư Nguyên: ???
Chơi kiểu này cũng được sao?
Tô Bạch mỉm cười, đây là do bất đắc dĩ nên mới làm vậy.
Đôi khi sẽ phải đối mặt với những trường hợp ngành tư pháp làm việc thiếu trách nhiệm.
Chỉ khi nâng cao sự tập trung của dư luận thì mới có thể khiến cho các cơ quan liên quan coi trọng vấn đề và đẩy nhanh tiến độ giải quyết.
Tuy nhiên, điểm này…
Vài ngày sau, Vương Tư Nguyên đã phải tán dương Tô Bạch sau khi chứng kiến độ phổ biến nhanh chóng của sự việc khi được giới truyền thông lên tiếng.
Sự việc lập tức thu hút được sự chú ý.
Đồng thời, vụ án cũng được các cơ quan liên quan ở Quảng Đông để ý, họ đã thông báo cho các đơn vị liên quan phối hợp với pháp y để đưa ra báo cáo giám định.
…
Trong văn phòng.
Vương Tư Nguyên mỉm cười: "Luật sư Tô, tôi không thể không cảm thán, việc giới truyền thông lên tiếng thực sự có tác dụng giám sát tư pháp rất tốt."
Tô Bạch gật đầu.
Mặc dù hệ thống tư pháp ở thế giới này tương đối hoàn thiện nhưng đôi khi vẫn xảy ra một số tình huống bất cập.
Việc sử dụng truyền thông để giám sát phía tư pháp có thể nâng cao hiệu quả liên quan một cách đáng kể.
Giám định pháp y đã được thông qua, Tô Bạch và Vương Tư Nguyên, với tư cách là luật sư đại diện, cùng đến hiện trường khám nghiệm tử thi.
Đồng hành cùng họ còn có người nhà của đương sự.
Nạn nhân là nam giới, tên Lâm Đống, gia đình có bố mẹ và một em gái khoảng 15-16 tuổi.
Lâm Quan Hành - bố của Lâm Đống đã gặp Tô Bạch trước đó.
Lúc chuẩn bị đi khám nghiệm tử thi, Tô Bạch đã hỏi ý kiến của Lâm Quan Hành.
Bởi vì hắn biết, người nhà khi đối mặt với người thân đã khuất, đặc biệt là khi chứng kiến cảnh tượng thương tâm thì rất dễ rơi vào trạng thái kích động.
Tuy nhiên, Lâm Quan Hành và gia đình vẫn kiên quyết muốn đến, họ muốn tận mắt chứng kiến con trai mình trước khi chết đã phải chịu đựng những gì cũng như là đã bị đối xử như thế nào mà dẫn đến cái chết.
…
Tại nhà xác.
Pháp y đang tiến hành giám định, nhóm của Tô Bạch đứng chờ bên ngoài.
Chẳng bao lâu sau.
Pháp y sau khi hoàn thành việc giám định sơ bộ thì bước ra ngoài.
Thi thể đã được kiểm tra xong, người nhà có thể vào quan sát.
Tô Bạch nhìn thi thể, có thể thấy rõ ràng lưng của Lâm Đống xuất hiện những mảng bầm tím lớn, trên vai có vết thương do vật sắc nhọn gây ra.
Pháp y nói: "Theo kết quả giám định sơ bộ thì nạn nhân tử vong do bị đánh bằng hung khí cùn, không phải do đau tim đột ngột."
"Còn về báo cáo giám định chi tiết thì vẫn cần thêm thời gian mới có thể hoàn thành."
Sau khi thông báo ngắn gọn về nguyên nhân cái chết của Lâm Đống, pháp y rời khỏi hiện trường.
Chỉ còn lại nhóm của Tô Bạch và gia đình Lâm Đống.
Gia đình Lâm Đống khi nhìn thấy người thân của mình - Lâm Đống với khuôn mặt tái nhợt và những vết thương lớn trên người, họ đã hoàn toàn suy sụp…
May mắn thay, mẹ của Lâm Đống đã nhanh chóng che mắt người em gái, tất cả đều khóc không thành tiếng.
Họ không thể tưởng tượng nổi Lâm Đống đã phải chịu đựng những gì trước khi chết.
…
Một tiếng sau.
Nhóm của Lâm Quan Hành và Tô Bạch rời khỏi hiện trường khám nghiệm tử thi để trở về công ty luật Trí Viễn.
Trong văn phòng.
Lâm Quan Hành sắc mặt tái nhợt, Vương Tư Nguyên đưa cho ông một cốc nước.
Sau khi nhận cốc nước, Lâm Quan Hành nói lời cảm ơn rồi chậm rãi ngẩng đầu nhìn Tô Bạch và Vương Tư Nguyên.
"Luật sư Tô... Luật sư Vương."
"Vụ án này có thể chính thức thụ lý được không?"
"Có thể khiến kẻ đã sát hại con trai tôi phải trả giá thích đáng không?"
…
Vương Tư Nguyên im lặng, vụ án này là do cô và Tô Bạch cùng nhận ủy thác.
Nhưng luật sư được chia thành nhiều loại, Tô Bạch là luật sư tranh tụng tại tòa án, cô là luật sư "hậu cần".
Nói một cách đơn giản, cô có nhiệm vụ liên hệ với các cơ quan liên quan để tìm hiểu tình hình.
Là một luật sư địa phương, cô khó có thể trực tiếp can thiệp vào việc tranh tụng vụ án này.
Vì vậy nên cô đã giao vấn đề này cho Tô Bạch.
Đối mặt với câu hỏi của Lâm Quan Hành, Tô Bạch im lặng vài giây:
"Vụ án này có liên quan đến bộ phận tư pháp và bộ phận quản lý giam giữ."
"Trước tiên, vụ án này cần phải được chính thức thụ lý."
"Đồng thời, tôi cho rằng chúng ta nên khởi kiện bộ phận chấp pháp."
"Họ cần phải chịu trách nhiệm tương ứng về cái chết của Lâm Đống."
Vương Tư Nguyên: ???
Khởi kiện bộ phận chấp pháp á?
"Luật sư Tô... Vụ án này mới chỉ bắt đầu, vẫn chưa được điều tra rõ ràng mà chúng ta đã tiến hành khởi kiện bộ phận chấp pháp như vậy sao?"
Tô Bạch mỉm cười: "Cho dù nguyên nhân là gì, việc phía chấp pháp phải chịu trách nhiệm là điều không thể chối cãi."
Trong vụ án này, phía chấp pháp ngay từ đầu đã có nghĩa vụ trông coi đối với nhân viên quản lý giam giữ.
Nhân viên quản lý giam giữ gây ra cái chết thì khởi kiện họ có vấn đề gì không?
Hoàn toàn không có vấn đề gì hết.
Vương Tư Nguyên ban đầu còn lo lắng. Cô sợ rằng vụ án này sẽ gây ra sóng gió quá lớn, khó mà có thể kết thúc êm đẹp.