Nói xong, cô cúp máy.
Nhìn vào điện thoại đã ngắt kết nối, Phùng Lập Kiên im lặng trong vài giây, có một cảm giác như chú thỏ trắng nhỏ của mình bị đem đi nuôi dưỡng nơi khác!
Lý Tuyết Trân là học trò cưng của ông, chuyện cô thực tập ở đâu ông đương nhiên biết rõ!
Lý Tuyết Trân muốn có tư duy độc lập, ông cũng hiểu rõ, nên ông mới ngầm đồng ý việc cô thực tập tại văn phòng luật sư Bạch Quân!
Chỉ là...
"Ài——”
Phùng Lập Kiên thở dài một hơi.
Chú thỏ trắng mà ông nuôi dưỡng, sao lại nhanh chóng...
…
Bắc Đô.
Phòng 502 ở khách sạn.
Sau khi hoàn thành tóm tắt các đặc điểm tính cách của Lâm Hữu Bình theo lời kể của Phùng Lập Kiên, Lý Tuyết Trân bước ra khỏi phòng và gõ cửa phòng 506.
Cửa mở.
"Luật sư Tô, đây là một số tài liệu về thẩm phán trưởng lần này, tất cả đều là những gì anh cần."
Tô Bạch nhận lấy tài liệu về Lâm Hữu Bình, lướt qua một lượt và đã có đánh giá trong lòng:
"Lần này em làm tốt lắm! Sau khi vụ án kết thúc, anh sẽ đặc biệt bồi thường chi phí thực tập cho em!"
"Sau khi hết thời gian thực tập, nếu em đủ điều kiện chuyển sang làm chính thức, em sẽ chuyển sang làm chính thức ngay lập tức!"
Câu cuối cùng, Tô Bạch không phải vẽ bánh vẽ, mà là nói nghiêm túc.
Trước lời hứa của Tô Bạch, tiểu phú bà Lý Tuyết Trân không thiếu tiền, hào hứng gật đầu lia lịa.
"Cảm ơn luật sư Tô, nhưng em muốn hỏi luật sư Tô, chi phí bồi thường thực tập là bao nhiêu..?"
Tô Bạch: ???
Không phải, em nói thật hả?!
Em không thiếu tiền, lúc đầu khi nguyên chủ đăng thông báo tuyển dụng miễn phí, em đã ùn ùn kéo đến.
Hỏi về chi phí bồi thường thực tập... Tô Bạch này thật sự chưa nghĩ đến.
Nhưng Lý Tuyết Trân đã hỏi, hắn cũng đã há miệng nói ra, không thể không trả lời:
"Theo mức lương thực tập bình thường của luật sư thực tập ở Nam Đô, sẽ được bồi thường chi phí thực tập!"
"Vâng, luật sư Tô..."
Lý Tuyết Trân nở nụ cười rạng rỡ.
Cô không thiếu tiền, nhưng tiền mình kiếm được và tiền gia đình cho không phải là một khái niệm.
Có chi phí thực tập đương nhiên là tốt.
Điều này cho thấy em đã bước ra bước đầu tiên độc lập và tự chủ!
…
Gần đến thời gian mở phiên tòa.
Vụ án Tề Phong cũng tạo nên một cơn sốt trên mạng xã hội.
Khi phiên tòa sơ thẩm vụ án Tề Phong diễn ra, trên mạng xã hội đã dấy lên tranh luận sôi nổi về việc liệu đây có phải là hành vi phòng vệ chính đáng hay cố ý giết người.
Dù sao…
Loại chuyện này tuỳ thời đều có khả năng xảy ra tại bên cạnh mình.
Đối mặt uy hiếp của người không quen, hơi có vô ý, lúc phản kích đối với đối phương tạo thành tổn thương nghiêm trọng, bị phán cố ý tổn thương người, hoặc là cố ý giết người, đó có thể xem như xong con bê rồi.
Người truyền thông, bắt lấy tâm lý đại chúng này.
Tại trên internet, nhấc lên tới một hồi âm thanh của dư luận.
Âm thanh dư luận phần lớn đều là hướng về Tề Phong.
Bởi vì đại nhập cảm của hầu hết mọi người, là bị bắt nạt, bản thân phản kích.
Đêm trước mở phiên toà.
Dưới video có lượt xem cao nhất, có một bình luận nhận được lượt thích lên tới một trăm nghìn.
[Nguyên nhân tại sao vụ án Tề Phong lại nhận được nhiều chú ý đến vậy, cuối cùng là vì Tề Phong đại biểu là tâm lý của đại chúng chúng ta.
Ai mong muốn mình bị bắt nạt mà không được phản kháng?
Nếu hành vi phản kháng bị quy kết là đánh nhau hoặc cố ý gây thương tích, vậy chúng ta có nên nhắm mắt làm ngơ nhìn bản thân bị bắt nạt, rồi sau đó mới dùng đến vũ khí pháp luật?
Công lý đến muộn liệu có phải là công lý mà chúng ta mong muốn?]
Đoạn bình luận này đã nhận được sự đồng tình rất lớn.
Số lượng bình luận bên dưới tăng lên nhanh chóng.
“Nói quá hay! Chúng ta chỉ mong muốn pháp luật bảo vệ chúng ta, chứ không phải bảo vệ những kẻ bắt nạt! Pháp luật nên trừng phạt những kẻ đó, chứ không phải những người yếu thế!”
“Đúng vậy! Công lý đến muộn liệu có phải là điều chúng ta mong muốn? Nói quá hay! Đối với người trong cuộc, tổn thương đã gây ra rồi, không gì có thể bù đắp được!”
“Chết tiệt! Nói quá đúng! Nói trúng tim đen của chúng ta!”
“Hu hu, rưng rưng nước mắt, định nghĩa về phòng vệ chính đáng trong pháp luật quá mơ hồ, thông thường khởi tố sẽ bị quy kết là cố ý gây thương tích hoặc đánh nhau, thực sự quá chán!”
……
Cùng lúc đó.
Phòng 506 khách sạn.
Tô Bạch nhìn nhận xét của mình luôn được đẩy lên đầu khu vực bình luận, lượng thích cũng đang tăng đều đặn, khóe miệng không khỏi nở một nụ cười.
Bình luận hot này là hắn nhắn.
Đương nhiên, làm như vậy tự nhiên có mục đích của hắn.
Trong gian phòng, Tô Bạch duỗi một giãn lưng, xem tài liệu toà án thẩm vấn trên bàn, thở dài một hơi.
Trước mắt, công tác chuẩn bị giai đoạn đầu đều đã hoàn thành rồi.
Chờ mở phiên toà thôi!
Thời gian rất nhanh, đến thời gian mở phiên toà.
Động tĩnh án kiện này trên internet còn lớn hơn ngân hàng Nam Đô.
Nếu như nói ngân hàng Nam Đô là dẫn tới bộ phận người ấn tượng không tốt đối với ngân hàng.