Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 632 - Chương 632. Bắt Nguồn Từ Đâu?

Chương 632. Bắt nguồn từ đâu? Chương 632. Bắt nguồn từ đâu?

"Bây giờ xin mời luật sư bào chữa trình bày về việc không có sự thật khách quan và bằng chứng khách quan, chứng minh Khương Vĩ vô tội."

Đối mặt với câu hỏi của Chánh án, Tô Bạch gật đầu:

"Vâng."

Sau khi sắp xếp lại tài liệu tố tụng.

Tô Bạch trong lòng hiểu rõ những vấn đề này mới là mấu chốt của phiên tòa.

Đối mặt với Chánh án, Tô Bạch bình tĩnh mở miệng:

"Thưa Chánh án..."

"Đối với phán quyết của phiên tòa sơ thẩm và phiên tòa thứ hai trước đó về việc kết tội thân chủ của tôi."

"Chúng tôi cho rằng không có sự thật khách quan và bằng chứng khách quan nào có thể chứng minh thân chủ của tôi phạm tội, chỉ là——"

"Trong bản án, việc kết tội thân chủ của tôi là dựa trên——"

"Đầu tiên là lời khai của ba nhân chứng."

"Từ lời khai của ba nhân chứng do cơ quan chấp pháp cung cấp và lời khai trực tiếp của ba nhân chứng tại phiên tòa thì có thể thấy rằng."

"Lời khai của ba nhân chứng chủ yếu là nhằm vào việc gia đình Khương Vĩ tương đối nghèo khó, thường xuyên qua lại với nạn nhân."

"Có thiện cảm nhất định với nạn nhân."

"Trước khi vụ án xảy ra, Khương Vĩ từng ra vào nhà của nạn nhân nên khá quen thuộc với tình hình trong nhà nạn nhân."

"Để tiết kiệm thời gian của phiên tòa, tôi sẽ không trình bày chi tiết từng lời khai."

"Tóm lại, từ lời khai của nhân chứng và phán quyết của các phiên tòa trước đó."

"Có thể thấy rằng lý do kết tội chỉ mới nêu được có một động cơ phạm tội!"

"Tất cả những phán quyết và kết luận trên đều chỉ dựa trên động cơ phạm tội và hướng phạm tội."

"Bởi vì không phát hiện dấu vết đột nhập trái phép tại hiện trường vụ án."

"Nên mới phán đoán là do người quen gây án."

"Vì vậy mà Khương Vĩ đã trở thành nghi phạm chính, dựa trên điều này mà bị kết tội."

"Từ những gì tôi vừa trình bày, có thể thấy rất rõ ràng rằng."

"Tất cả những phán quyết và kết luận trên đều không có bất kỳ sự thật khách quan nào."

"Tại sao tôi lại nói như vậy?"

"Bởi vì lời khai của nhân chứng chỉ có thể chứng minh là Khương Vĩ có quen biết nạn nhân và có quan hệ tốt."

"Còn lại tất cả chỉ là phỏng đoán, là miêu tả chủ quan."

"Chủ quan là gì?"

"Chủ quan là suy nghĩ cá nhân và quan điểm cá nhân không dựa trên sự thật khách quan."

"Hơn nữa, lời khai của những nhân chứng này không thể trực tiếp chứng minh Khương Vĩ phạm tội, nó chỉ có thể cho thấy rằng anh ta là nghi phạm."

"Nhưng nghi ngờ có đồng nghĩa với phạm tội sao?"

"Theo luật, định nghĩa của nghi ngờ là gì?"

"Theo định nghĩa, nó có nghĩa là dù cảm thấy nghi ngờ đối phương phạm tội thì cũng không thể làm căn cứ để chứng minh có tội."

"Dựa trên những gì đã nói ở trên, lời khai của nhân chứng không thể đưa ra bất kỳ phán quyết khách quan nào về hành vi phạm tội."

"Thứ hai, đây cũng là điểm mấu chốt của vụ án này."

"Khi xem xét và đối chiếu các bằng chứng trong hồ sơ vụ án."

"Chúng tôi phát hiện ra rằng hồ sơ vụ án có bằng chứng bất hợp pháp!"

"Bao gồm lời thú tội và chữ ký nhận tội của thân chủ tôi."

"Chúng tôi cũng đã tiến hành giám định. Kết quả giám định cho thấy lời thú tội và chữ ký nhận tội mà thân chủ tôi nộp lúc đó."

"Không phải là do thân chủ tôi ký."

"Nói cách khác, đó là bằng chứng giả mạo."

"Loại bằng chứng giả mạo này có thể được coi là bằng chứng để kết án sao?"

"Theo luật tố tụng hình sự của nước ta, việc tiếp nhận bằng chứng cần phải loại bỏ bằng chứng bất hợp pháp."

"Vì vậy nên bằng chứng bất hợp pháp không thể được coi là bằng chứng để kết án!"

"Dựa trên hai vấn đề trên."

"Thứ nhất: Không có sự thật khách quan và thứ hai: Chuỗi bằng chứng có chứa bằng chứng bất hợp pháp."

"Chúng tôi yêu cầu hủy bỏ phán quyết của phiên tòa sơ thẩm và phiên tòa thứ hai, trả lại sự trong sạch cho thân chủ tôi - Khương Vĩ tại phiên tòa phúc thẩm lần này!"

"Thưa Chánh án, trên đây là phần trình bày của tôi."

Tô Bạch cất tài liệu tố tụng, ngẩng đầu nhìn về phía bục thẩm phán.

Trên bục thẩm phán.

Sau khi nghe phần trình bày của Tô Bạch, Thẩm Dao ngay lập tức nhìn về phía Từ Ba ngồi ở ghế kiểm sát viên.

"Kiểm sát viên có điều tra gì về vụ án này, xin mời kiểm sát viên bắt đầu trình bày."

"Vâng, thưa Chánh án."

Từ Ba gật đầu.

Nói thật, phiên tòa này đến thời điểm hiện tại... Việc yêu cầu thay đổi kiểm sát viên lúc trước.

Từ Ba cũng không ngờ là lại gây ra nhiều chuyện như vậy.

Nhưng sau khi vượt qua được yêu cầu thay đổi kiểm sát viên thì tiếp theo chính là phần tranh luận tại tòa.

Vụ án này là do chính y đảm nhận khi còn là Viện trưởng của Viện Kiểm sát.

Bỏ qua những chuyện khác…

Đối với Từ Ba thì y cũng đã xác minh rất kỹ vụ án này.

Nghi phạm duy nhất còn sót lại là Khương Vĩ…

Hung thủ không phải là Khương Vĩ thì còn là ai vào đây nữa?

Tất nhiên, là một kiểm sát viên lâu năm.

Y cũng hiểu rất rõ về chi tiết của toàn bộ vụ án và phần trình bày của Tô Bạch.

Hai điểm mà Tô Bạch nêu ra chính là vấn đề lớn nhất của vụ án này.

Tuy nhiên, trong giai đoạn phúc thẩm, Từ Ba đã tìm thấy một số bằng chứng liên quan đến vụ án này.

Thêm vào đó, y còn là người đã khẳng định tội phạm.

Nhằm vào hai điểm mà Tô Bạch đưa ra, Từ Ba mở miệng phản bác:

"Đối với những tình huống mà luật sư bào chữa vừa trình bày."

"Chúng tôi không thể phản bác."

"Nhưng trong vụ án này... Khương Vĩ là nghi phạm duy nhất, hơn nữa còn có lời khai của nhân chứng."

"Ngoài ra thì luật sư bào chữa đã bỏ qua một vấn đề, đó chính là trong vụ án này..."

"Vào thời điểm xảy ra vụ án..."

"Lúc bấy giờ, Khương Vĩ đang ở đâu?"

"Theo lời khai của Khương Vĩ thì khi đó anh ta đã ra ngoài đi dạo."

"Nhưng không ai có thể chứng minh anh ta đã làm gì trong thời gian đi dạo."

"Trong khoảng thời gian này, nạn nhân đã bị sát hại, nhà bị trộm."

"Tại sao vụ án này lại kết tội Khương Vĩ là hung thủ?"

"Bởi vì vụ án này lúc đó có quá nhiều sự trùng hợp. Khương Vĩ hoàn toàn có thời gian để gây án, hơn nữa anh ta cũng không thể chứng minh bản thân đã làm gì trong thời gian gây án."

"Điều quan trọng nhất là tại hiện trường, chúng tôi đã phát hiện được quần áo của Khương Vĩ."

"Đây cũng là điểm mấu chốt để kết tội."

"Về việc lời thú tội và chữ ký có chứa bằng chứng bất hợp pháp."

"Hai bằng chứng bất hợp pháp này, trong một số trường hợp nhất định thì cũng không thể chứng minh được Khương Vĩ là vô tội."

"Chỉ có thể nói rằng quy trình tố tụng có sai sót."

"Hơn nữa, phán quyết của vụ án này không chỉ dựa trên lời khai của nhân chứng."

"Tôi muốn hỏi luật sư bào chữa. Về việc quần áo được tìm thấy tại hiện trường và việc Khương Vĩ không thể chứng minh bản thân đã làm gì vào thời điểm xảy ra vụ án."

"Vấn đề này, luật sư bào chữa sẽ giải thích như thế nào?"

Giải thích như thế nào á?

Đối với câu hỏi mà kiểm sát viên đưa ra, Tô Bạch hoàn toàn không muốn trả lời.

Giải thích cái gì cơ?

Vấn đề quần áo được tìm thấy tại hiện trường, Tô Bạch đã chú ý đến từ trước.

Hắn đã hỏi Khương Vĩ, anh ta không phủ nhận vấn đề này.

Nhưng điều đó cũng không giải thích được lý do tại sao quần áo lại ở đó.

Nhưng quần áo được tìm thấy tại hiện trường thì có thể chứng minh được điều gì?

Nếu muốn chứng minh Khương Vĩ cướp tài sản, cưỡng hiếp và sát hại nạn nhân.

Thì bằng chứng trự tiếp nhất là gì?

Bằng chứng trực tiếp nhất chính là DNA lưu lại sau khi quan hệ tình dục.

Cùng với hung khí và dấu vân tay.

Tuy nhiên, trong vụ án này, hung khí được sử dụng là con dao phay trong nhà nạn nhân.

Vì vậy nên chỉ có thể xác minh thông qua DNA và dấu vân tay.

Nhưng vào 13 năm trước, bằng chứng tại hiện trường khi đó đã không được bảo quản tốt.

Dẫn đến việc thiếu sót trong thu thập bằng chứng.

Việc tìm thấy quần áo tại hiện trường được coi là bằng chứng trực tiếp sao?

Tô Bạch trực tiếp hỏi ngược lại: "Hai vấn đề mà kiểm sát viên vừa nêu ra có phải là bằng chứng trực tiếp không?"

"Việc tìm thấy quần áo tại hiện trường và việc không thể chứng minh bản thân đã làm gì vào thời điểm xảy ra vụ án có thể chứng minh được điều gì?"

"Chẳng phải cũng chỉ có thể nói rằng Khương Vĩ là nghi phạm hay sao?"

"Tôi muốn hỏi kiểm sát viên, trong những quan điểm mà ông vừa trình bày."

"Phải chăng là chỉ cần nghi ngờ thì đã có thể kết tội được rồi sao?!"

"Hay nói cách khác, kiểm sát viên có nghĩ rằng chính quan điểm này của ông rất dễ dẫn đến oan sai không?"

Phiên tòa này, Tô Bạch dường như đã nhìn thấu.

Trong suy nghĩ của kiểm sát viên, cho dù không có bằng chứng trực tiếp nào chứng minh Khương Vĩ là hung thủ đi nữa.

Nhưng... Vì Khương Vĩ là nghi phạm duy nhất.

Nên kiểm sát viên vẫn luôn kiên trì cho rằng Khương Vĩ chính là hung thủ.

Cho dù không có bằng chứng trực tiếp thì y vẫn muốn cố chấp với quan điểm này.

???

Vụ án oan sai này, bắt nguồn từ đâu?

Chính là từ đây chứ đâu!

Vì vậy mà Tô Bạch đã trực tiếp vạch trần suy nghĩ của kiểm sát viên.

Đồng thời, Tô Bạch còn hỏi ngược lại.

Từ Ba nhíu mày, nhìn thẳng vào Tô Bạch, không nói lời nào.

...

Từ Ba muốn phản bác sao?

T đương nhiên là muốn phản bác!

Dù sao đây đang là giữa phiên tòa được phát sóng trực tiếp.

Vụ án này thu hút sự chú ý rất lớn từ phía của dư luận, luận điểm của Tô Bạch rõ ràng là hoàn toàn đẩy y vào vòng xoáy chỉ trích.

Nhưng phản bác thế nào đây?

Cách nghĩ của y từ trước đến nay đều như vậy, mọi nghi ngờ đều tập trung vào Khương Vĩ.

Nếu Khương Vĩ không phải thủ phạm thì là ai?

Bình Luận (0)
Comment