Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 659 - Chương 659. Làm Giả Chứng Cứ?

Chương 659. Làm giả chứng cứ? Chương 659. Làm giả chứng cứ?

Nếu như để cho Tạ Đình Đình và tình nhân của cô ta lấy đi tài sản mà Phương Như Phong và cha mẹ anh vất vả gây dựng nhiều năm thì đó sẽ thực sự là điều khiến cho người ta buồn nôn.

Đối mặt với lời cảm ơn của Phương Như Phong, Tô Bạch mở miệng: "Không cần cảm ơn tôi. Là luật sư uỷ thác của anh, đây là trách nhiệm của tôi."

"À đúng rồi... Hiện tại Tạ Đình Đình đã bị tình nghi phạm tội lừa đảo trong hôn nhân với bạn đời nên có thể yêu cầu cô ta xóa tên trong hộ khẩu."

"Tài liệu tố tụng của vụ ly hôn tôi đã soạn thảo xong rồi. Đến lúc đó tôi sẽ giao cho luật sư Lý, để cô ấy hỗ trợ anh trong phiên tòa tiếp theo."

"Ngoài ra... Tôi cũng không biết Tạ Đình Đình có chuyển nhượng tài sản chung hay không nhưng nếu cần thì anh có thể yêu cầu tòa án phối hợp điều tra."

"Được, tôi sẽ nghe theo luật sư Tô."

"Vậy thì chúng ta sẽ yêu cầu tòa án điều tra xem có tình trạng chuyển nhượng tài sản chung hay không."

Lý Tuyết Trân gật đầu: "Vâng, luật sư Tô."

Sau khi bàn bạc xong tình hình phiên tòa tiếp theo, Lý Tuyết Trân cười híp mắt hỏi Tô Bạch: "Luật sư Tô... Cách lập luận của anh trong vụ án này thật sự quá lợi hại!"

"Làm sao mà anh biết Tạ Đình Đình đã giả mạo chứng cứ lập án vậy?"

Vấn đề này... Nói thật là hoàn toàn dựa vào kinh nghiệm hết cả đất!

Thông thường mà nói, những vụ án có tính chất không chắc chắn như thế này sẽ rất khó để có thể lập án.

Chuẩn bị tội danh cho tội phạm rất khó xác định. Trong trường hợp thông thường, cơ quan pháp luật sẽ ưu tiên hòa giải.

Tòa án cấp sơ thẩm cũng thường muốn ưu tiên hòa giải.

Dù sao thì loại vụ án này... Cũng không thuộc về án công tố đặc biệt nghiêm trọng.

Nó thuộc về loại án kiện trong phạm vi có thể điều tiết.

Tòa án và cơ quan pháp luật thông thường sẽ ưu tiên hòa giải, chỉ khi các đương sự thực sự không đồng ý thì mới tiến hành truy tố.

Nhưng tâm tư Tạ Đình Đình lại một mực muốn đẩy Phương Như Phong vào tù, không đồng ý hòa giải.

Điều này rõ ràng rất kỳ lạ... Sau khi điều tra kỹ lưỡng, liền có thể phát hiện ra vấn đề.

Đối mặt với câu hỏi của Lý Tuyết Trân, Tô Bạch mỉm cười: "Đợi sau này em trở thành luật sư thâm niên thì sẽ hiểu..."

"Ồ! Là do kinh nghiệm của luật sư Tô dày dặn, em hiểu rồi!" Lý Tuyết Trân cười híp mắt đáp, đồng thời lại hỏi: "Luật sư Tô..."

"Thành viên hội thẩm lần này rõ ràng là có vấn đề về suy nghĩ chủ quan."

"Phán quyết của thẩm phán phiên tòa sơ thẩm, tuy rằng là dựa trên pháp lý để tiến hành phán quyết, nhưng dù sao thì lúc ấy luật sư uỷ thác của Phương Như Phong cũng không nêu lên quan điểm mà chúng ta đã đưa ra trong phiên tòa phúc thẩm."

"Vậy mà dù chúng ta đã đưa ra quan điểm này trong phiên tòa phúc thẩm thì hội thẩm của lần phúc thẩm này - Chánh án Lâm Phượng Như vẫn giữ nguyên phán quyết như cũ, rõ ràng là không bình thường mà!"

Tô Bạch nhìn Lý Tuyết Trân nháy mắt liên tục, hắn biết rõ Lý Tuyết Trân là đang muốn nói gì.

Muốn tố cáo à?

Có nên làm vậy hay không, còn phải xem kết quả điều tra.

"Quả thật là không bình thường, chúng ta hãy chờ kết quả điều tra tiếp theo."

"À! Vâng!"

Nghe Tô Bạch nói vậy, nụ cười trên mặt Lý Tuyết Trân càng thêm rạng rỡ.

Mặt khác, tại tòa soạn báo Nam Đô.

Trong văn phòng tổng biên tập, Vương Tuyết sau khi nghe nhân viên báo cáo về lượng truy cập của tài khoản mạng xã hội, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ vui mừng.

Hai video về Tô Bạch không chỉ giúp cô hoàn thành mục tiêu của năm mà nó còn hơn cả mức mong đợi!

Lượt xem của hai video cộng lại lên đến hàng chục triệu!

Đặc biệt là sau khi cơ quan kiểm sát công bố kết luận điều tra, lượt xem lại càng tăng vọt.

Số lượng bình luận, chia sẻ và lượt xem trực tiếp đều đạt mức cao nhất trong lịch sử tờ báo của cô.

Tuy nhiên…

Gần đây, có không ít độc giả quan tâm đến vụ án này đang hỏi về kết quả cuối cùng.

Kết quả cuối cùng của vụ án này chắc chắn sẽ thu hút thêm được một lượng lớn độc giả.

Nghĩ đến đây, Vương Tuyết liền gọi cho Tô Bạch: "Luật sư Tô... Cảm ơn luật sư Tô đã gửi bản thảo cho tòa soạn báo chúng tôi."

Tô Bạch khi nghe Vương Tuyết gọi tới và liên tục hỏi thăm về những diễn biến tiếp theo, hắn biết rõ đối phương là đang muốn làm gì.

Thế là hắn dứt khoát kể cho Vương Tuyết nghe về những diễn biến tiếp theo, bao gồm cả việc Tạ Đình Đình bị mang đi điều tra.

Dù sao thì... Nói thế nào đây, vụ án này đã gây xôn xao dư luận, tạo ra nhiều luồng ý kiến trái chiều.

Việc tờ báo Nam Đô công bố kết quả vụ án không chỉ có thể thu hút độc giả.

Mà nó cũng xem như là một lời giải thích cho những người quan tâm đến vụ án.

Thêm vào đó, bọn họ còn có thể chấm dứt những tranh cãi gay gắt trên mạng. Bản thân Tô Bạch khi đó cũng sẽ tạo dựng được mối quan hệ tốt đẹp với tòa soạn.

Một mũi tên trúng tận bốn con chim, tại sao lại không làm?

Sau khi Tô Bạch kể hết cho Vương Tuyết - tổng biên tập của tờ báo Nam Đô thì tòa soạn liền nhanh chóng công bố kết quả của vụ án.

Bài viết nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên mạng xã hội.

Cùng lúc đó.

Trong một căn phòng trọ, có một người đàn ông đang liên tục gắn thẻ người khác vào video về kết quả vụ án: "Xem kết quả đi kìa! Tạ Đình Đình đã bị điều tra rồi đấy! Chẳng phải cô ta là người bị oan ức hay sao?"

"Mấy người trước đó không phải là còn cãi nhau với tôi sao? Bây giờ còn dám cãi nữa không?"

"Nào là Tạ Đình Đình vô tội, cô ta là người phụ nữ đáng thương, Phương Như Phong mới là người đáng bị kết tội."

"Hiện tại kết quả đã rõ ràng rồi, vào xem đi!"

"..."

Trước đó người đàn ông này đã luôn tranh cãi với người khác về việc ai đúng ai sai trong phiên tòa này, liệu Phương Như Phong có tội hay không.

Nhìn xem kìa!

Khi vừa thấy kết quả, người đàn ông không khỏi cười ha hả.

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, bây giờ anh ta phải gắn thẻ từng người một để cho họ thấy kết quả.

Không gắn thẻ được á?

Không sao hết.

Đạt được mục đích là khiến họ tức chết thôi cũng được rồi!

Tại Tòa án Nhân dân Trung cấp Sa Đô, sau khi kết thúc phiên tòa xét xử vụ án của Phương Như Phong, Lâm Phượng Như đã luôn trăn trở về một vấn đề.

Trong vụ án của Phương Như Phong, liệu bà có quá thiên vị, quá cứng nhắc về mặt pháp lý hay không?

Hoặc nói cách khác thì có phải là bà đã vô thức muốn giúp đỡ Tạ Đình Đình chỉ vì cô ta là phụ nữ?

Lâm Phượng Như vẫn luôn băn khoăn về vấn đề này.

Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Tạ Đình Đình và Từ Hà bị nhân viên hành pháp dẫn đi điều tra.

Bà biết Tạ Đình Đình và Từ Hà đã giả mạo chứng cứ, cố ý vu cáo cho Phương Như Phong.

Trong lòng bà đột nhiên nảy sinh nghi vấn.

Trong lúc đang làm việc, Lâm Phượng Như đột nhiên nhận được điện thoại của lãnh đạo tòa án: "Phương Như Phong đã kháng cáo, cho rằng bà có sự thiên vị trong quá trình xét xử vụ án nên đã yêu cầu giám sát."

"Lãnh đạo đã trao đổi với tôi về vấn đề này, ban đầu họ muốn liên lạc trực tiếp với bà, nhưng tôi đã đề nghị chuyển lời giúp. Bà hãy chủ động đến gặp họ."

"Vâng."

"À đúng rồi, hãy gọi thêm cả hai người kia nữa, cả ba người cùng đến."

"Vâng, viện trưởng Dương."

Nghe nói phải tiếp nhận điều tra, Lâm Phượng Như đồng ý rồi nhíu mày.

Vụ án này tuy gây xôn xao dư luận, bản thân bà dù có gây ra vấn đề trong quá trình xét xử thì cũng không đến mức phải tiếp nhận điều tra giám sát đâu chứ?

Tuy nhiên…

Tiếp nhận điều tra giám sát cũng không có gì to tát, chỉ cần bà không vi phạm pháp luật và những quy định khác là được.

Nghĩ đến đây thì tâm trạng của Lâm Phượng Như cũng đã bình tĩnh hơn một chút.

--

Tình huống thực tế và suy nghĩ lý tưởng thường sẽ không giống nhau hoàn toàn.

Sau khi Lâm Phượng Như rời khỏi bộ phận giám sát, sắc mặt của bà cùng một nữ thẩm phán khác trông không mấy tốt đẹp.

Bởi vì giám sát được tiến hành riêng biệt và không cho phép tiết lộ nội dung điều tra liên quan. Từ thái độ của hai người, có thể cảm nhận được là cuộc điều tra giám sát lần này đã đưa ra kết quả không mấy khả quan.

Tuy nhiên…

Vị thẩm phán nam lại tỏ ra cực kỳ nhẹ nhõm.

Không lâu sau, Tòa án Trung cấp Sa Đô đã ban hành thông báo điều chuyển.

Nội dung điều chuyển chủ yếu liên quan đến Lâm Phượng Như và nữ thẩm phán kia.

Lãnh đạo Tòa án Trung cấp cho rằng hai người này đã thể hiện sự chủ quan trong quá trình xét xử, dẫn đến phán quyết bất công và tiềm ẩn nguy cơ rủi ro.

Vì vậy nên họ đã trực tiếp đưa ra kết quả xử lý liên quan.

Lâm Phượng Như bị điều khỏi tòa án, chuyển sang phòng ban khác để đảm nhiệm chức vụ tương đương.

Nói là phòng ban khác nhưng đúng hơn là không cho phép bà được tham gia xét xử nữa.

Còn nữ thẩm phán kia thì bị điều chuyển đến tòa án khu phố, coi như là bị giáng chức.

Kết quả này không nằm ngoài dự đoán.

Xét cho cùng, Lâm Phượng Như dù không có hành vi phạm tội trong vụ án như là nhận hối lộ gây ảnh hưởng đến phán quyết.

Nhưng bởi vì sự thiên vị chủ quan trong phán quyết của bà quá lớn, đã tạo ra ảnh hưởng tiêu cực đối với dư luận.

Phán quyết của bà đã trực tiếp dẫn đến sự giám sát và chỉ đạo từ cấp cao nhất, vấn đề cũng vì thế mà trở nên cực kỳ nghiêm trọng.

Rõ ràng là sự chủ quan của bà đã gây ra tổn hại lớn đối với pháp luật, không còn phù hợp để có thể đảm nhận chức vụ Chánh án.

Bình Luận (0)
Comment