Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 73 - Chương 73. Phòng Vệ Chính Đáng, Vô Tội, Phóng Thích Tại Tòa Án!!

Chương 73. Phòng vệ chính đáng, vô tội, phóng thích tại tòa án!! Chương 73. Phòng vệ chính đáng, vô tội, phóng thích tại tòa án!!

“Về nguyên nhân vụ án, phía công tố không đồng ý với bản án sơ thẩm nên đã lên kháng cáo lên tòa án cấp hai.

Tòa án chúng tôi có thẩm quyền xét xử vụ án này và áp dụng đầy đủ các quy định của pháp luật.

Kết quả phiên tòa thẩm vấn như sau:”

“Sau khi hội thẩm nghiên cứu và phán xét đối với kháng cáo của phía công tố, toa án tuyên bố:

“Một: Về hành vi giết người của Tề Phong tại trung tâm thương mại, căn cứ theo Điều 20 Luật Hình sự về phòng vệ chính đáng:

Người vì bảo vệ quốc gia, lợi ích công cộng, bản thân hoặc là nhân thân, tài sản của người khác và quyền lợi khác khỏi bị xâm phạm trái pháp luật đang xảy ra mà dùng hành vi chống trả vi phạm pháp luật, gây tổn hại cho người xâm hại trái pháp luật, được coi là phòng vệ chính đáng và không phải chịu trách nhiệm hình sự.

Đối với người đang bị xâm hại, giết người, cướp bóc, bắt cóc hoặc những tội phạm bạo lực……”

“Phán quyết! Hủy bỏ bản án sơ thẩm!”

“Tề Phong phòng vệ chính đáng, không chịu trách nhiệm hình sự, vô tội tại tòa án phóng thích!”

Lúc tiếng nói vang lên, cả phòng xử án chộn rộn!

Lã Vĩ trố mắt không thể tin nổi: Sao có thể… Sao có thể phán định phòng vệ chính đáng!

Gây thương vong nặng cho hai người, sao có thể phán định phòng vệ chính đáng!

Lã Vĩ nghẹn ngào, muốn phát tiết nhưng đành nén lại.

Vì phán quyết của Lâm Hữu Bình là hoàn toàn đúng đắn!

Chỉ là nó không phù hợp với lẽ phải trong lòng hắn!

“Yên lặng!”

Lâm Hữu Bình gõ mạnh pháp chuỳ, tiếp tục tuyên bố kết quả:

“Hai: Về yêu cầu bồi thường của phía công tố, căn cứ theo luật bồi thường quốc gia, phiên tòa phúc thẩm sửa án vô tội, toà án cần phán quyết tuyệt đối và cơ quan ra quyết định bắt giữ phải bồi thường theo quy định.”

“Ba: Yêu cầu các cơ quan liên quan chịu trách nhiệm bồi thường danh dự cho Tề Phong, và công khai xin lỗi.”

“Bốn: Đồng ý phương án bồi thường cho Tề Phong, cụ thể do Tề Phong và cơ quan chức năng thỏa thuận.”

“Về đơn kiện tố cáo phạm tội và đơn xin tố tụng kiểm sát do phán quyết Tề Phong phòng vệ chính đáng, không chịu trách nhiệm hình sự, toàn bộ bị bác bỏ!”

“Bản án này là bản án phúc thẩm cuối cùng, đối với những ai không đồng ý có thể lên án tái thẩm!”

“Bản án sẽ được gửi đến các bên trong vòng mười ngày.”

Thình thịch!

Pháp chuỳ rơi xuống.

“Bế tòa!”

Lâm Hữu Bình tuyên bố uy nghiêm, phiên tòa kết thúc.

Lúc này, toàn bộ phòng xử án sôi động.

Vô tội phóng thích!

Từ bản án tử hình đến tự do.

Nghe kết quả, Lã Vĩ sững sờ, ngồi phịch xuống ghế kiểm sát, mắt vô hồn.

Tất nhiên, người vui mừng và cảm động nhất chính là Tề Phong.

Lúc nghe phán quyết, đầu Tề Phong ong ong, không tin nổi kết quả: phòng vệ chính đáng, vô tội tại tòa án.

“Đệt!”

“Cmn tôi không cần ăn cơm tập thể rồi!”

Tề Phong vui sướng la lên.

Nhân viên hành pháp lẽ dĩ nhiên thấu hiểu tâm trạng của Tề Phong lúc này, để mặc hắn phát tiết.

Nhìn Tô Bạch, vành mắt Tề Phong đỏ hoe, cảm động: Trước đây, hắn chỉ nghĩ không bị tử hình là tốt nhất rồi!

Nhưng giờ đây…

Cơm tập thể không cần ăn nữa rồi!

“Luật sư Tô… Cảm ơn anh, cảm ơn anh…”

“Nếu không có anh, giờ đây tôi có lẽ đã bị tử hình rồi, luật sư Tô… Tôi… Tôi không biết phải nói lời cảm ơn gì mới xứng…”

Âm thanh nghẹn ngào của Tề Phong vang vọng phòng xử án. Từ bản án tử hình đến vô tội tại tòa án, ai cũng có thể cảm nhận được cảm xúc tột cùng của hắn.

Cảm xúc ấy có thể ví như từ đáy vực thẳm được phóng thẳng lên vũ trụ.

Tô Bạch mỉm cười: “Không cần cảm ơn, tôi chỉ làm tròn bổn phận của mình.”

Nói xong, Tô Bạch nhìn về phía sau Tề Phong, nơi bố mẹ y đang rưng rưng nước mắt.

“Bố mẹ cậu cũng có mặt ở đây. Đi chào bố mẹ trước đi.”

Tề Phong theo tay Tô Bạch chỉ, quay lại và nhìn thấy bố mẹ đứng thẳng tắp nhìn về phía mình từ hàng ghế sau.

Tô Bạch đưa cho Tề Phong vài tờ giấy vệ sinh.

Tề Phong nhận lấy, lau nước mắt và liên tục cảm ơn: “Cảm ơn luật sư Tô, tôi sẽ đến chào bố mẹ trước.”

Tô Bạch gật đầu cười: “Ừ, cậu đi trước đi. Việc tiếp theo sẽ bàn sau.”

Nhìn Tề Phong và bố mẹ đoàn tụ, Tô Bạch thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Phiên tòa lần này đã là một chiến thắng vang dội!

Tuy nhiên, phải thừa nhận việc xử lý vụ án tử hình không hề dễ dàng.

Nói chung, các vụ án hình sự đều rất phức tạp.

Nếu không có dư luận ủng hộ, rất khó để phán định Tề Phong hành động chính đáng trong vụ án này.

Dù sao chăng nữa, hiện tại đã chiến thắng!

Thắng kiện là điều quan trọng nhất.

Thua kiện mới là điều đáng xấu hổ!

Tô Bạch mở nắp chai nước khoáng, thưởng thức vị mát lạnh khi nước chảy qua cổ họng và thở dài một hơi sảng khoái.

Chiến thắng trong vụ kiện khiến tâm trạng hắn vô cùng vui vẻ.

Tuy nhiên, vụ kiện này cũng gặp nhiều khó khăn. Nếu không có sự ủng hộ của dư luận, rất khó để phán định Tề Phong hành động chính đáng.

Mục đích cuối cùng của việc hắn đăng tải bình luận không phải là để gây sức ép lên thẩm phán.

Bình Luận (0)
Comment