Đại Ma Đầu

Chương 1250 - Lôi Động Trở Về

Ô ô, ta sao lại có cảm giác trong nội tâm có chút ê ẩm, có chút nhớ nhung muốn chảy nước mắt thế này? Đây là đang nằm mơ sao? Đây là lần thứ mấy nằm mơ rồi?

Nhớ không được... , bởi vì hai hàng nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt nàng.

Sắc mạt Lôi Động dần trở nên nghiêm túc, nhẹ nhàng đi tới nhìn mặt nàng, nhẹ nhàng đi tới ôm nàng vào trong ngực, vô cùng ôn nhu xoa nước mát giúp nàng, thấp giọng nói:

- Mi Mi, là ta không tốt, làm việc quá xúc động. Những năm gần đây đã liên lụy đến ngươi rồi.

- Lôi Động, tên hỗn đản không có lương tâm nhà ngươi. Lại tới quấy nhiễu mộng đẹp của ta, khi dễ người ta.

Thiên Ma nhịn không được cắn lên tay hắn, cắn đến vô cùng ác độc. Không hề chống cự, một tia máu tươi tanh tanh chảy xuôi vào trong miệng nàng.

- Nha đầu ngốc, khóc cái gì?

Lôi Động tùy ý để nàng căn mình, nhẹ nhàng giúp sửa sang mái tóc đen nhánh giúp nàng, nhẹ giọng nói:

- Ngoan, đừng khóc. Về sau ta làm việc sẽ không xúc động như vậy nữa, sẽ nghĩ kĩ mới làm.

- Ô ô, ta không phải đang trách ngươi cứu Uyển Ngôn.

Thiên Ma nức nở nghẹn ngào nằm trong ngực Lôi Động:

- Dưới loại tình huống đó, đổi lại ta và ngươi thì ta cũng sẽ không do dự chui vào. Chỉ là ta sợ hãi, đau lòng thôi.

Thiên Ma lúc này còn đâu chú bộ dáng nữ hoàng, khí phách phi phàm phong vân một cõi nữa.

- Ta minh bạch, ngươi nói ta đều minh bạch

Lôi Động ôn nhu dị thường giúp nàng lau sạch nước mắt óng ánh trên gương mặt, vỗ nàng sau lưng nàng thấp giọng nói:

- Giờ tất cả đã qua rồi, sau này không cần ngươi phải vất vả như vậy nữa. Nào, cười một cái cho ta xem nào. Mi Mi nhà ta tuy rằng không thích cười, nhưng khi cười lên lại đẹp như vậy.

- Hừ ngươi quả nhiên là một tên bại hoại, lời nói biện hộ trong mộng cũng nói dễ nghe như vậy.

Thiên Ma hai mắt mê ly, trên gương mặt có thể nói là hoàn mỹ hiện lên một vòng đỏ ửng nhàn nhạt, khóe miệng có chút lộ ra một tia mỉm cười động lòng người.

- Này này, ngươi là người nào? Dám ôm Thiên Ma nữ hoàng bệ hạ thế hả?

Địa ngục chi tử ở một bên sau khi nghẹn họng nhìn trân trối một lát liền trừng mắt, hùng hổ hét to. Hắn quả thực không thể tin được, Thiên Ma Hoàng như là nữ hoàng trong suy nghĩ của mình vậy là lại có bộ dáng như một tiểu nữ nhân trong ngực một nam nhân lạ lẫm như vậy.

- Hỗn đãn, mau buông nàng ra, không được khi dễ Thiên Ma Hoàng.

Hủy diệt chi tử phẫn nộ gào lên. Đã dây dưa với nàng cả ngàn năm rồi, ngay cả khuôn mặt tươi cươi của nữ thần cũng không thấy được, tên hỗn đản này vừa tới đã khiến nữ nhân mình yêu thần hồn điên đảo, vì hắn mà vừa khóc vừa cười. Hủy diệt chi tử cảm thấy cõi lòng mình như tan nát.

- Đúng thế đúng thế.

Một thanh âm có vị chua vang lên từ chỗ cách hủy diệt chi tử không xa. Chỉ thấy Thống Khổ nữ hoàng xuất hiện, kiều mỵ mà ghen tuông ngang nhiên nói:

- Ta đi theo chủ nhân đã mấy ngàn, không, mấy vạn năm rồi. Cho tới giờ còn chưa nghe được chủ nhân nói dễ nghe như vậy với ta bao giờ, thật khi dễ người mà, chủ nhân, ngài thật sự quá bất công

Mà Thương Lan Tiên Tử chậm rãi xuất hiện không khe hở không gian tuy rằng vẫn không nói chuyện, nhưng trong đôi mắt thâm thúy như ánh sao kia lại lóe ra một ít hào quang khác thường, có thể thấy được trong lòng nàng cũng rất không yên tĩnh.

- Bọn họ là ai?

Cơ hồ đồng thời, Lôi Động và Thiên Ma cơ hồ đồng thành lên câu này.

Thiên Ma đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén, gắt gao nhìn thẳng một tiên một ma, thần sắc rất là bất thiện.

Mà Lôi Động cũng lạnh nhạt lườm Địa ngục chi tử và Hủy diệt chi tử.

- Thì ta không phải ta đang nằm mơ.

Thân thể mềm mại của Thiên Ma khẽ run lên, có chút hoảng hốt nhìn Lôi Động:

- Ngươi, ngươi thật sự trở về rồi sao?

- Đúng vậy, ta thật sự trở về rồi.

Lôi Động cũng có chút cảm khái, lần từ biệt này, cộng thêm thời gian tu luyện trong động thiên phúc địa nữa thì cũng đã qua mấy vạn năm rồi. Quả thật có ảo giác như đã xa cách một đời rồi vậy.

- Ân, ta vừa nhìn thấy hai hồ ly tinh lẳng lơ kia liền biết ngay đây không phải là ta đang nằm mơ

Sắc mặt Thiên Ma dần dần chuyển sang lạnh lẽo, trong thanh âm trầm thấp mà dịu dàng mang theo hàn khí bức người:

- Bởi vì trong mộng của ta không thể nào xuất hiện hồ ly tinh được. Mà ngươi, mỗi lần mất tích trở về, đều có thu hoạch cả, không phải sao?

- Ách, ha ha, hắc hắc.

Lôi Động chỉ đành cười khan hai tiếng, quan hệ giữa mình và Nhân Phỉ Địch còn có Thương Lan nữa tương đối phức tạp, một lời khó có thể nói hết.

- Chủ nhân, chúng ta đã ở cùng cũng mấy vạn năm rồi, tiểu ma nữ tu vị chỉ là Hợp Thể kỳ trung giai này là ai thế?

Thống khổ nữ hoàng Nhân Phỉ Địch, bỉu môi nhi ghen ghét hỏi:

- Sao ta chưa nghe nàng nhắc qua lần nào?

- Mi Mi, ta giới thiệu cho ngươi một chút

Lôi Động bây giờ là thân nhân loại, chủ ý thức của mình tuy rằng bị ma thân ăn mòn và ô nhiễm, trở nên cực kỳ táo bạo và khó điều khiển, nhưng niềm vui khi gặp lại được Thiên Ma đã xa cách từ lâu, ngược lại đã hòa tan không ít ma tính trong lòng hắn. Tao nhã nói:

- Hai vị này là thống khổ nữ hoàng và Thương Lan Tiên Tử, đều là, ách, đạo hữu.

- Đạo hữu? Song tu đạo hữu sao?

Thiên Ma mắt sáng như đuốc, liếc qua đã thấy bản chất. Nhịn không được mặt tái trắng, hung hăng trừng mắt nhìn Lôi Độn:

- Cũng một bó tuổi rồi còn khiến ta không bớt lo như vậy.

- Nhân Phỉ Địch, Thương Lan, vị này là chủ mẫu Thiên Ma Mộ Nghiên Mi của các ngươi, còn không mau mau tới bái kiến.

Lôi Động nhàn nhạt nói.

Tiên Ma hai nữ này mặc dù có lúc làm nũng các loại trước mặt Lôi Động, nhưng thực chất vẫn thập phần kính sợ Lôi Động. Dù sao chủ nhân nhà mình cũng không phải là hạng dễ đối phó. Cái gì Ma giới Tam Hoàng các loại, dù là người nào cũng không so được với hắn, động một cái đã hủy diệt vô số sinh linh, quân viễn chinh của Tam Giới liên quân và thế lực lớn như Hắc Ám Ma Hoàng không phải đều bị hắn thu phục đấy sao

Tuy rằng hắn ngữ khí bình thản, nhưng lại có một cảm giác mệnh lệnh rất chân thực đáng tin. Nhị nữ biết rõ bản tính của hắn, nào dám có nửa điểm kiêu ngạo và lãnh đạm. Vội vàng tiến đến, dịu dàng quỳ lạy:

- Nhân Phỉ Địch, Thương Lan, bái kiến chủ mẫu.

- Đứng lên đi.

Thiên Ma thân là thượng vị giả từ xưa đến nay, trên người tự nhiên sẽ có một cổ uy nghiêm hơn xa nhị nữ, dù bàn về tu vị chân thật còn kém hơn hai nàng một bậc.

Thương Lan? Nhân Phỉ Địch?

Địa ngục chi tử và hủy diệt chi tử, hai mặt nhìn nhau. Thương Lan Tiên Tử và Nhân Phỉ Địch, là cao thủ của Tiên Ma hai tộc, tuy rằng không phải đỉnh tiêm, nhưng cũng là cường giả Hợp Thể kỳ tiếng tăm lừng lẫy.

Hai vị này từ lúc nào lại thuần phục nhân loại thế? Hơn nữa, nhìn khí thế mơ hồ tỏa ra từ người hai nàng, có chút cảm giác khiến người như đứng trước núi cao, thâm bất khả trắc. Rõ ràng là tu vị thực lực tăng nhiều.

- Nhân Phỉ Địch, bổn hoàng nhớ rõ ngươi hẳn là ở trong quân viễn chinh a? Vì sao chạy đến địa bàn bổn hoàng? Còn phá hư quy củ bổn hoàng lập ra? Hừ, còn không mau mau thúc thủ chịu trối, bổn hoảng muốn đem người trở lại Ma giới.

Bình Luận (0)
Comment