Đại Ma Đầu

Chương 221 - Lệ Hồn Thiên Ma Ngục Tông

[B]Trọn vẹn hao tốn hai ngày thời gian, lấy tu vi Lôi Động cũng sức cùng lực kiệt.

Bất quá thu hoạch cũng cực kỳ sung túc, trọn vẹn bắt mấy ngàn âm hồn, hơn trăm đầu dã quỷ tốt, bốn đầu dã Quỷ Vệ. Đáng tiếc chính là mấy ngàn âm hồn không có một con linh quỷ, cho dù là hạ phẩm linh quỷ cũng không bắt được một con, đừng nói gì đến cực phẩm hay không cực phẩm rồi.

Đương nhiên, mục đích lần này Lôi Động cũng không phải bắt linh quỷ, mà là vì bổ sung Vạn Quỷ Phiên. Những âm hồn thì tế luyện bằng Vạn Quỷ Phiên một phen biến thành Lệ Quỷ, tuy rằng một rất yếu, nhưng nếu cả đàn cả lũ thì uy thế vô cùng. Lôi Động lúc này đã Trúc Cơ tầng ba tuy nói bởi vì cùng Thích Phỉ Phỉ thần hồn dung hợp, tạm thời giảm thấp chút ít thần niệm. Nhưng mà dù sao có Đế Ma Chủng trên trán, thêm nữa Lôi Động không buông lỏng rèn luyện thần niệm. Hiện tại thần niệm hắn đã không kém hơn một ít Trúc Cơ kỳ tầng năm, thậm chí là chênh lệch chút ít tu sĩ sáu tầng mà thôi. Một lần nữa gặp mặt cùng Thích Phỉ Phỉ, nàng bắt được ba con dã Quỷ Vệ, coi như là thu hoạch không nhỏ.

Lôi Động tĩnh hạ tâm thần, bắt đầu dùng Vạn Quỷ Phiên tế luyện dã Quỷ Vệ lên.

Đương nhiên là sau khi tế luyện hóa thành chiến hồn Vạn Quỷ Phiên, uy lực kém hơn hiện tại, nhưng lấy số lượng bù đắp cũng có uy thế không nhỏ. Trước khi chiến đấu. Lôi Động coi như là đối với Vạn Quỷ Phiên hơi có tâm đắc rồi, số lượng phần đông cố nhiên là ưu thế, nhưng nếu như tuyệt đại đa số Lệ Quỷ lượng quá kém, thường thường sẽ bị một ít pháp thuật viễn trình giết một mảng lớn.

Ba con sinh hồn Trúc Cơ cấp tu sĩ tế luyện ra chủ hồn, cho đến tận bây giờ không chết, còn ngược lại bởi vì ngẫu nhiên cắn nuốt chút ít huyết nhục trở nên càng thêm hung mãnh thô bạo rất nhiều. Mà một cái chủ hồn thường thường có thể chống đỡ, thậm chí cả trên trăm đầu Lệ Quỷ bình thường. Bởi vậy, Lôi Động càng nghĩ, vẫn cảm thấy Vạn Quỷ Phiên không thể xem nhẹ lợi hại của chủ hồn, chiến hồn.

Bắt bảy đầu dã Quỷ Vệ, đem từng cái tế luyện tiến vào Vạn Quỷ Phiên, hôm nay trong Vạn Quỷ Phiên số lượng chủ hồn đạt tới Trúc Cơ đã trọn vẹn mười đầu, tin tưởng bằng vào mười đầu chiến chủ hồn liền có thể để cho uy lực Vạn Quỷ Phiên tăng một mảng lớn.

Lại hao tốn suốt thời gian một ngày, Lôi Động mới đưa hơn trăm đầu dã quỷ cùng với gần hai trăm đầu âm hồn, hết thảy tế luyện vào trong Vạn Quỷ Phiên. Đồng thời sử dụng ý niệm của mình kết hợp một chút phân loại Quỷ Tướng truyền thống phân chia cấp bậc cho lệ quỷ bất đồng thì cấp bậc khác nhau, miễn cho đỡ rắc rối khi sử dụng. Dùng âm hồn bình thường nhất luyện ra u hồn Lệ Quỷ, Lôi Động gọi chúng là Hồn Trùng. bởi chúng đồng dạng như trùng tử, chỉ dùng số lượng đông đúc để thủ thắng, nhưng cũng yếu ớt như côn trùng, không chịu nổi một kích. Mỗi cuộc chiến đấu, giống như là pháo hôi, tuy chết mảng lớn nhưng lại không thể thiếu chúng. Hôm nay ở bên trong Vạn Quỷ Phiên đã có hơn bốn trăm đầu.

Những tên u hồn luyện thành quỷ tốt thì Lôi Động gọi chúng là Hồn Tốt, tương đương với quỷ tốt. Đương nhiên, nếu so sánh sức chiến đấu giữa Hồn Tốt cùng bổn mạng quỷ tốt khác nhau rất lớn, nhưng lợi hại hơn hồn trùng. Trước kia ở bên trong, Vạn Quỷ Phiên số lượng không phải nhiều, nhưng hiện giờ cũng có hơn 100 đầu.

Cuối cùng do Quỷ Vệ, hoặc là Trúc Cơ sinh hồn tế luyện mà thành Lệ Quỷ hung mãnh mà cường lực, Lôi Động gọi chúng là Hồn Vệ, tức là lấy quỷ vệ mà thành. Sức chiến đấu, lực lượng thân thể kém hơn bổn mạng Quỷ Vệ. Nhưng một cái Hồn Vệ, tuy rằng thân thể uy lực không mạnh, nhưng mà một khi hình thành ưu thế số lượng thì chính là ác mộng của địch nhân.

Đáng tiếc chính là hôm nay thần niệm Lôi Động tuy rằng rất mạnh, nhưng vẫn không đủ dùng không thể đi được lộ tuyến của tinh anh. Nếu là ở bên trong, Vạn Quỷ Phiên có mấy trăm đầu tất cả đều là Hồn Vệ thì Lôi Động tự tin có thể đơn đấu với Đạm Đài Băng Vân, tuyệt đối không cần mười cái hô hấp nàng ta sẽ bị gặm sạch. Đương nhiên dùng tu vi trước mắt của Lôi Động, loại chuyện này đương nhiên không cần nghĩ nữa, chỉ có thể yy trong đầu mà thôi. Liều lĩnh không có bất kỳ tiết kiệm bắt Quỷ Vệ luyện chế vào Vạn Quỷ Phiên thì nghênh đón mình chính là bị bọn lệ quỷ cắn nuốt mà chết. Hôm nay hơn năm trăm đầu Lệ Quỷ đã là cực hạn trước mắt của Lôi Động rồi. Tuy rằng số lượng nếu so với trước kia thiếu đi một mảng lớn. Nhưng tổng thể uy lực thì đề cao không chỉ một lần. Coi như hiện tại, Vạn Quỷ Phiên chính là pháp khí lợi hại nhất trong tay Lôi Động.

Làm xong đây hết thảy những chuyện này, Lôi Động mới vội vàng đã tìm đến bên ngoài tháp. Thích Phỉ Phỉ đang mặc áo choàng giám sát chờ đợi ở chỗ này nhanh chóng xuất hiện.

- Lôi sư huynh, Phỉ Phỉ đã tra xét chỗ này rồi, Hắc Ma tháp còn chưa từng bị phá vỡ, cũng không có bất kỳ người xuất hiện.

- Chúng ta đi, phải nắm chặt tốc độ. Trong khu vực kế tiếp chỉ sợ sẽ gặp đối thủ tương đối mạnh.

Thanh âm Lôi Động của Lôi Động có chút trầm thấp. Hắn sở dĩ tốn hao chút thời gian, đem Lệ Quỷ trong Vạn Quỷ Phiên luyện hóa là do biết đoạn đường kế tiếp sẽ không dễ đi. Chỉ là âm thầm có chút đáng tiếc, ở trong khu vực mình có sức chiến đấu lớn nhất lại không có địch nhân nào. Tiếp theo, hai người lại liền xông hai cái khu vực, vẫn không có đạt được Tẩy Tâm Quả. Cho đến bên trong cái khu vực thứ mười lăm, Thích Phỉ Phỉ bỗng nhiên cảm ứng được Lệ Hồn Thiên Ma ngục tông ngay tại phụ cận cách đó không xa. Đối với Lệ Hồn Thiên là một nhân vật tương đối lợi hại, Lôi Động nguyên vốn không muốn vô duyên vô cớ đi trêu chọc đấy. Ai ngờ, Lệ Hồn Thiên lại tìm được Hắc Ma tháp trước hai người Lôi Động.

Đây đã là khu vực mười lăm rồi, tổng cộng có một 108 cái khu vực. Bình quân phân phối đến mỗi người là mười cái. Tâm Ma điện xem ra sắp kết thúc, kế tiếp không biết còn mấy cái? Lôi Động suy đoán không ra, cũng không nguyện mạo hiểm như vậy, dù sao chỉ còn thiếu một quả Tẩy Tâm Quả.

Ý niệm tới đây, Lôi Động lại không muốn đi đối cứng với thiên chi kiêu tử Ma ngục tông nữa.

Sau nửa canh giờ.

Trong đại sảnh tầng thứ nhất, Lệ Hồn Thiên mặt không biểu tình nhiếp qua chiến lợi phẩm. Sau đó ôm lấy hai tay, lạnh lùng nhìn Lôi Động khàn khàn nói:

- Lôi Động, nể mặt mũi Âm Sát Tông, lần này cũng không cùng ngươi so đo. Nhưng nếu ngươi khăng khăng vì bảo tháp mà mê muội thì đừng trách Lệ mỗ không niệm tình huynh đệ tông phái.

Lôi Động không nói tiếng nào, triệu hồi ra ba con Quỷ Vệ Tam cấp đỉnh phong xếp thành một hàng ở trước mặt mình. Sau đó lại gọi ra Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng với mấy trăm Lệ Quỷ bên trong Vạn Quỷ Phiên, đặc biệt là không ít Hồn Vệ, Hồn Tốt, nguyên một đám hình thể cực đại, hung tàn dữ tợn. Chúng nhao nhao nhe răng trợn mắt đối với Lệ Hồn Thiên.

Nguyên bản Lệ Hồn Thiên căn bản xem thường Lôi Động, ở bên trong đám thanh niên ở Âm Sát Tông có thể làm cho hắn để mắt, cũng là người mà hắn để ý chỉ có Âm Sát song anh.

Thấy Lôi Động triệu hoán Quỷ Vệ, cũng không ngăn cản, xem chừng hắn nhiều nhất chỉ có quỷ vệ cấp hai. Ai ngờ, kết quả rất nhanh liền để cho trái tim của hắn kinh hoàng, Quỷ Vệ cấp ba, còn là ba con. Hơn nữa, Vạn Quỷ Phiên của Lôi Động tựa hồ cũng cực kỳ bất phàm,

Thoáng cái, liền để cho sắc mặt Lệ Hồn Thiên trở nên khó nhìn, thanh âm như tê liệt khó nghe:

- Lôi Động, Lệ mỗ thừa nhận đánh giá thấp ngươi. Bất quá, ngươi cho rằng bằng những thứ này có thể thắng Lệ mỗ sao?

- Lệ huynh bình tĩnh chớ nóng.

Lôi Động híp mắt nở nụ cười:

- Ta và ngươi hai tông không phải là thế giao, nhưng cũng là đồng minh chiến lược. Lôi mỗ bổn ý không muốn xung đột với Lệ huynh. Không thể nói được sau này chúng ra còn phải hợp tác này kia, đánh với huynh thật không có ý nghĩa.

Sắc mặt Lệ Hồn Thiên nghiêm khắc khẽ trở nên buông lỏng, hắn chỉ vào những Quỷ Vệ cùng với Vạn Quỷ Phiên không hề dám xem nhẹ Lôi Động nửa điểm. Trong mắt hiện lên thần sắc ngang hàng mà đối đãi, nhưng vẫn vẫn có chút cảnh giác nói:

- Như vậy, Lôi Động ngươi đến tột cùng là có ý gì?

- Lôi mỗ thầm nghĩ cùng Lệ huynh làm một cái công bình giao dịch.

Thần sắc Lôi Động lạnh nhạt lấy ra hai hạt Luyện Ngục Hồng Liên tử nắm vào lòng bàn tay, ánh sáng màu đỏ nhấp nháy, nóng bỏng khó nhịn.

Cơ hồ là trong nháy mắt, khí thế Lệ Hồn Thiên đột nhiên bạo tăng lên, hỏa diễm trong ánh mắt thoáng cái hừng hực bốc cháy lên, gầm nhẹ nói:

- Luyện Ngục Hồng Liên???

Lôi Động thấy hắn biểu hiện như thế thì có suy nghĩ rằng đã thành công.

Hắn khẽ cười nói:

- Nếu là Lệ huynh đã có hai quả Tẩy Tâm Quả rồi thì hãy nhường lại một quả cho Lôi mỗ, hai hạt Luyện Ngục Hồng Liên sẽ thuộc về Lệ huynh.

- Những hạt sen còn lại đâu?

Sắc mặt Lệ Hồn Thiên chuyển thành hung ác nói:

- Một cây Luyện Ngục Hồng Liên không thể nào chỉ có hai hạt sen như vậy.

Khuôn mặt Lôi Động tươi cười cũng thu lại, thay vào đó là vẻ hung ác nham hiểm:

- Lệ Hồn Thiên, lòng tham của ngươi hơi lớn đấy, đừng tưởng cho ngươi mặt mũi mà không biết xấu hổ.

U minh quỷ khí quanh thân bùng lên, hắc khí nồng đậm quanh quẩn tại chung quanh hắn, thỉnh thoảng huyễn hóa ra một đầu ác quỷ giương nanh múa vuốt.

Lệ Hồn Thiên khặc khặ-x-xxxxx cười quái dị hai tiếng, trong ánh mắt sát cơ vừa hiện:

- Lôi Động, muốn dùng hai hạt Luyện Ngục Hồng Liên để đổi Tẩy Tâm Quả thì quá ít. Ít nhất cũng mười hạt.

Cũng trách không được Lệ Hồn Thiên không khống chế được như thế, Luyện Ngục Hồng Liên đối với Lôi Động không có tác dụng gì, nhiều lắm là chính là thiên tài địa bảo đáng giá mà thôi. Nhưng mà đối với Lệ Hồn Thiên tu sĩ tu tập Thiên Hỏa mà nói, Luyện Ngục Hồng Liên đối với hắn có lực hấp dẫn trí mạng.

- Lệ sư huynh, tiểu muội tại đây cũng có hai hạt sen, cộng thêm của Lôi sư huynh hai hạt. Đổi cho ngươi một quả Tẩy Tâm Quả như thế nào?

Thích Phỉ Phỉ mặc áo choàng giám sát, ẩn nấp cách đó hai mươi mấy trượng, mắt thấy hai nam nhân đang nói chuyện sắc mùi hỏa khí, có vẻ muốn đánh nhau, nàng liền hiện thân.

Một là vì chấn nhiếp Lệ Hồn Thiên, đừng hành động thiếu suy nghĩ. Thứ hai, Tẩy Tâm Quả hoàn toàn chính xác trọng yếu, bốn hạt Luyện Ngục Hồng Liên đổi một quả, có thể nói là cực kỳ công bằng.

Lệ Hồn Thiên thấy đột nhiên Thích Phỉ Phỉ xuất hiện, trong lòng trở nên hoảng sợ, nàng tới gần như vậy mà chính mình lại không có phát hiện nàng. Sắc mặt chợt lóe lên vẻ kinh hãi rồi lại âm tình bất định. Trước mắt Lôi Động cao thâm mạt trắc, chỉ mình lực lượng của hắn còn chưa chắc ai thắng. Giờ phút này lại thêm một Thích Phỉ Phỉ, hơn nữa nhìn Thích Phỉ Phỉ có lẽ cùng Lôi Động hợp thành một đám. Nếu thật muốn động thủ, lấy một chọi hai sợ là lấy không đến nửa điểm tiện nghi. Hắn mặc dù là tính tình hung hăng càn quấy nhưng mà bằng vào tính tình hung hăng càn quấy làm sao có thể sống sót trong cái thế giới này? Lúc này Lệ Hồn Thiên lại nở nụ cười, lời nói xoay chuyển nói:

- Thì ra là Phỉ Phỉ ah, ngươi tới được vừa vặn. Giúp ta cùng Lôi huynh bình luận phân xử. Hai hạt Luyện Ngục hỏa liên mà muốn đổi lấy một quả Tẩy Tâm Quả, quả thực là tại lừa người, xảo trá.

Thích Phỉ Phỉ che miệng cười cười:

- Lệ sư huynh, đó cũng là Lôi sư huynh khách khí với ngươi mà thôi. Đổi lại là người khác, hắn nhất định là nửa hạt Hồng Liên cũng không ra. Ai lại để cho ngươi Luyện Ngục Hồng Liên đây. Hơn nữa, Lệ sư huynh tại Ma ngục tông sư bái Phần Vạn Lý sư bá, chỗ dựa vững chắc, gia đại nghiệp đại, cần gì phải quan tâm một quả Tẩy Tâm Quả chứ?

Thích Phỉ Phỉ cũng thuận tiện đề cập, chỉ thoáng nhắc nhở Lôi Động một câu, Lệ Hồn Thiên cũng là có hậu đài. Nếu là thật sự kết thù cũng quá không có ý nghĩa.

Lệ Hồn Thiên trong lòng thầm mắng, hai người này quả nhiên thông đồng đến cùng một chỗ. Không thể không thừa nhận, Thích Phỉ Phỉ Tiểu yêu tinh này rất phong tình, ngược lại tiện nghi Lôi Động tiểu tử này rồi. Lập tức Lệ Hồn Thiên ha ha phá lên cười, cởi mở nói:

- Nếu Thích sư muội đã nói vậy, Lệ mỗ lại cò kè mặc cả, thì không khỏi quá mất phong độ. Được, bốn hạt thì bốn hạt, tất cả mọi người đừng có làm như bị thiệt. Thuận tiện cùng tiến lên Hắc Ma tháp, các ngươi cùng đi.

Hắn cũng là người thức thời, biết rõ cái gì gọi là hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt.

- Nguyên lai Lệ huynh là đệ tử Phần Sư Bá?

Lôi Động một bộ bộ dáng cười mị mị:

- Lần trước tại lễ mừng Thiên Ma đại nhân Nguyên Anh, Lôi mỗ cũng từng chứng kiến phong thái của Phần Sư Bá rất gần, không biết Viêm Đế đại nhân vẫn khỏe chứ?

Việc này trên thực tế là bởi vì hắn hiếu kỳ Luyện Ngục ma tâm là vật gì, Thiên Ma lén truyền âm, lén lén lút lút nói cho hắn biết. Giờ phút này, thuận tiện lấy ra hù dọa áp chế Lệ Hồn Thiên một chút cũng là chuyện thú vị.

- Ngươi...

Lệ Hồn Thiên sắc mặt hoảng sợ, vẻ mặt âm tình bất định. Trong lòng suy nghĩ, tiểu tử này là làm sao biết sư tổ lão nhân gia thân thể không tốt? Kỳ thật nếu không phải sư tổ tẩu hỏa nhập ma, hao phí mất vô số Chí Dương chi vật trong tông phái. Thì với thân phận của Lệ Hồn Thiên như thế nào lại đòi tới mấy hạt Luyện Ngục Hồng Liên?

Thoạt nhìn, thân phận tiểu tử này còn hơn xa chính mình tưởng tượng, không thể khinh thường a.

- Chỉ đùa một chút mà thôi, Lệ huynh cũng chớ để ý.

Lôi Động phá lên cười ha ha, đưa tay đem hai hạt Hồng Liên ném cho Thích Phỉ Phỉ.

Xem như biến tướng đồng ý giao dịch này.

Thích Phỉ Phỉ là đem bốn hạt Hồng Liên tử gộp vào một chỗ, cùng Lệ Hồn Thiên trao đổi một quả Tẩy Tâm Quả. Lại nhu thuận giao cho Lôi Động, cuối cùng mục tiêu đã thành, trong lòng Lôi Động cảm thấy vô cùng thoải mái.

Cùng Lệ Hồn Thiên giao dịch, cũng chưa nói tới ai có hại chịu thiệt ai không, giá trị có lẽ không kém bao nhiêu, chỉ là theo như nhu cầu mà thôi.

Được bốn hạt Hồng Liên, Lệ Hồn Thiên cũng kiềm chế vẻ mừng như điên trong lòng, lúc này cũng không dám khinh thường Lôi Động mà hướng hắn chắp tay nói:

- Lôi huynh, Hắc Ma tháp này dành cho huynh, Lệ mỗ xin được cáo lui trước. Huynh đệ của tông phái còn có nhiều đệ tử nữa, lẽ ra nên lui tới nhiều hơn, hi vọng sau này còn có cơ hội hợp tác.

Lôi Động cũng biết Lệ Hồn Thiên không phải một người đơn giản, cho dù không cùng hắn kết giao cũng có thể tùy thời trở mặt. Vì thế Lôi Động chắp tay nói:

- Lôi mỗ tin tưởng, ngày sau sẽ có cơ hội này.

Đợi đến Lệ Hồn Thiên đi rồi, hai người Lôi Động nhanh chóng đem tòa tháp này đả thông. Đáng tiếc chính là không gặp Tẩy Tâm Quả khiến hai người có chút tiếc hận. Bởi vì Lôi Động biết rõ phía dưới không phải là khu vực nhàn rỗi. Lôi Động trong tay bốn miếng Tẩy Tâm Quả, đã là cực hạn rồi.

Quả nhiên, hai người Lôi Động làm gỏi một tòa Hắc Ma tháp cuối cùng bước vào Truyền Tống Trận thì Lôi Động thình lình bị truyền đưa đến một cái điện phủ cự đại.

Cũng không biết là phong cách của niên đại nào, trong cung điện hoa lệ mà cực kỳ to lớn. Phải mấy người mới ôm được cây cột bên trong, hình dáng điêu khắc đủ loại kỳ trân dị thú, tất cả là tồn tại đỉnh cấp, phong cách cổ xưa mà trầm lắng.

Trong chánh điện, ở phía sau có một tòa cung điện màu đen. Ở giữa điện có một bảo tạo tạo hình trang nghiêm. Thấy bảo tọa này, cho dù một kẻ không có ham mê quyền lực như Lôi Động cũng bỗng nhiên rục rịch, sinh ra một cỗ ý niệm muốn ngồi lên trên thử xem. Bước chân vô ý thức chậm rãi di động, theo từng bước chân của Lôi Động, con đường đi kên bảo tọa hiện ra, nhưng xuất hiện một cái lối đi. Trong thông đạo từng bảo thạch màu đen bằng khối vuông, óng ánh sáng long lanh. Ở bên trong bảo thạch lưu chuyển quang hoa vô cùng đẹp mắt. Thấy vậy, trong lòng Lôi Động đập tình thịch. Tuy rằng hắn đối với phụ trợ luyện khí cơ hồ không có thời gian đi đọc lướt qua, nhưng cho dù là người thường, cũng nhìn ra được, những khối vuông nhỏ bé để trải đường này chính là Tinh Diệu thạch trong truyền thuyết.

Đây chính là tài liệu luyện khí cực phẩm cực kỳ đáng giá, ngẫu nhiên đạt được một ít khối, đều có thể đổi được một số lớn linh thạch, là tài bút không tệ a. Bởi vậy thấy được con đường này do Tinh Diệu thạch tạo thành khiến cho Lôi Động chấn kinh. Rất xúc động, hắn giơ tay khoát một cái. U minh quỷ trảo màu xanh lá đánh về phía mặt đất. Nhưng mà năng lượng va chạm ầm ầm qua đi, mặt đất có Tinh Diệu thạch không hề sứt mẻ hoặc nửa điểm tổn thương. . Để cho hắn có chút kinh ngạc, rất kỳ quái chính là Tinh Diệu thạch tuy rằng phi thường trân quý, nhưng thực sự không phải là nổi danh chắc chắn không cứng hơn những tảng đá thường bao nhiêu.

U minh quỷ trảo của Lôi Động nếu đánh vào đá có thể đâm thủng một lỗ lớn. Coi như là nếu không được thì không thể không tạo được chút thương tổn nào chứ? Lôi Động vừa lấy ra Tịch Diệt Pháp Luân, chuẩn bị dùng nó cắt thử xem thì đột nhiên sững sờ, hắn thấy mình hình như thiếu thiếu cái gì đó?

Nhíu lại lông mày, cẩn thận suy nghĩ. Sau một hồi khá lâu, mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là không thấy Thích Phỉ Phỉ. Tại thời điểm truyền tống chính mình rõ ràng là cùng Thích Phỉ Phỉ truyền tống cùng một chỗ. Vì sao, không có cùng một chỗ tiến vào Tâm Ma điện?

Tình huống tựa hồ có chút không thích hợp, Lôi Động cẩn thận cảm ứng một chút, rồi lại thình lình cảm thấy Thích Phỉ Phỉ ngay tại phụ cận, khoảng cách với hắn là một dặm. Thần hồn hai người dung hợp với nhau, chỉ cần cách được đừng quá xa, Lôi Động hoàn toàn có thể cảm giác sự hiện hữu của nàng, cho dù là nàng mặc áo choàng giám sát cũng vậy.

Nhìn quanh bốn phía một chút, trong đại điện trống rỗng không có bóng dáng Thích Phỉ Phỉ. Lại phóng xuất ra thần niệm lớn mạnh nhất bao trùm cả tòa đại điện nhưng vẫn không cảm nhận được hành tung của nàng. Mở miệng gọi vài câu, nhưng ngoại trừ Lôi Động có thể nghe được thanh âm của mình thì không có hồi âm chút nào. Ngay từ đầu, Lôi Động còn tưởng rằng nàng là mặc áo choàng giám sát đang đùa với mình nữa.

Nhưng nghĩ lại thì thấy điều này không quá phù hợp với tính cách của Thích Phỉ Phỉ, dọc theo con đường này với mình, hành vi cùng cách nói chuyện của nàng đều là cẩn thận từng li từng tí, lộ ra sự nhu thuận cùng nịnh nọt.

Trước tình huống tương đối khẩn yếu trước mắt, nàng quả quyết không thể làm ra chuyện chọc tức mình được. Huống chi, Lôi Động lại cẩn thận cảm ứng một chút, nàng vẫn cách mình không xa, nhưng giữa hai người, phảng phất bị cách một tầng gì đó?

Lôi Động đoán không ra ra đó là cái gì, nhưng hắn vẫn biết một việc, chính là Tâm Ma điện tựa hồ có chút cổ quái. Tâm Ma điện, Tâm Ma điện, chẳng lẽ. . . Lôi Động ngẩng đầu nhìn thoáng bảo tọa cực kỳ uy nghiêm, bỗng nhiên, trong lòng lại cảm nhận được một cỗ khát vọng mãnh liệt, khát vọng ngồi đi lên xem một chút, phảng phất như đó là nguyện vọng suốt đời của mình.

Bắt đầu mặc kệ con đường bằng Tinh Diệu thạch dưới chân, Lôi Động kiên định mà chậm chạp đi thẳng về phía trước. Hai bên con đường bằng Tinh Diệu thạch không biết lúc nào xuất hiện hai hàng pho tượng. Ánh mắt Lôi Động liếc sang nhìn, phát hiện mỗi một pho tượng đều điêu khắc trông rất sống động, mà mỗi một pho tượng cơ hồ lại hoàn toàn bất đồng. Trong đó tuyệt đại đa số, Lôi Động căn bản không biết. Tỷ như pho tượng ở bên trái là một cự hán cao chừng ba trượng, trên đầu mang giáp trụ không nhìn rõ khuôn mặt. Một thân mặc giáp trụ chiến giáp phong cách cổ xưa trông nặng nề nhưng hoa lệ. Hai tay cực lớn mang hai chiếc bao da kim loại nửa chống một thanh cự kiếm, tư thế cực kỳ nghiêm nghị và uy nghiêm. Mặc dù chỉ là một pho tượng, nhưng Lôi Động đều có thể từ trên người hắn cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại bễ nghễ thiên hạ.

Mà ở phía bên phải hắn có một pho tượng cao to khác chừng bốn năm trượng. Lôi Động ngẩng đầu nhìn lên mới có thể thấy thấy rõ tất cả tướng mạo của nó. Đúng! Chính là nó. Tuy rằng nó dùng hai chân đứng thẳng, nhưng Lôi Động không chút nào cho rằng nó là một con người. Chạm trổ tinh tế đem lân phiến giấu ở dưới lớp cơ bắp, điêu khắc sinh động vô cùng, cảm nhận mười phần cái đuôi dài mà tráng kiện trên mặt đất. Bên trên lân phiến hiện đầy hỏa diễm thẳng từ vĩ tiêm xếp đặt từ trên xuống trải dài phía sau lưng, tới gáy rồi đỉnh dầu óc những chỗ rẽ cực lớn. Bộ vị mấu chốt cũng có chiến giáp bao vây, nhưng kiểu dáng thô ráp rất nhiều.

Tứ chi rất tráng kiện cường kiện, nhất là chi dưới tràn đầy lực lượng mỹ cảm làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác, nó nếu có thể lên tiếng thì xông lên tận trời. Tay phải, không, phía trên móng trái, cầm một cây trường mâu khổng lồ ít nhất dài ba trượng. Răng nhọn um tùm cùng với đôi mắt tinh hồng khiến người ta nhận được một loại cảm giác tàn bạo mà lệ khí mười phần. Lôi Động không ra được nó là cái gì, nhưng mà tin tưởng mình nếu là gặp được nó thì chắc chắn sẽ cửu tử nhất sinh.

Còn có một số pho tượng, trên người hiện đầy hỏa diễm khôi giáp, nhưng thấy thế nào, đều không giống như là nhân loại. Mà đằng sau chiến giáp còn có hai cánh. Nhưng từng cái cho dù là trạng thái pho tượng cũng toát ra khí tức vô cùng cường hãn. Khí tức đáng sợ như thế, Lôi Động chỉ gặp hai lần. Thứ nhất, chính là trong cốc ở dòng suối nhỏ nhìn thấy Thiên Ma.

Thứ hai, chính là tông phái Đại Bỉ, xa xa từ trong tông cảm thụ trên người Nguyên Anh lão tổ tông.

Bình Luận (0)
Comment