Đại Ma Đầu

Chương 307 - Có Chút Thu Hoạch

Đối với loại nguyền rủa này, một nửa điểm cảm giác Lôi Động cũng không có. Thần niệm vừa động, con khôi lỗi màu bạc kia liền quơ thanh đao và tấm lá chắn lên, lao thẳng về phía lão già.

Keng một tiếng. Trường đao hung hăng đánh trúng vào tấm chắn u tối kia, lực lượng thật lớn đánh vào nhất thời khiến cho tấm lá chắn kia nứt toác, khí lãng quay cuồng, mảnh vỡ văng khắp nơi. Không thể nói là một đao này của khôi lỗi có sức mạnh kinh thiên động địa mà cái lá chắn kia vừa rồi đã bị Lôi Động và Bạo Kích quỷ công kích rất nhiều lần, đã sớm sắp vỡ nát rồi. Một kích này của khôi lỗi chẳng qua là giọt nước tràn ly mà thôi.

Mặc dù lực phòng ngự của cái lá chắn này cũng không tầm thường. Nhưng dù sao thì lão già kia cũng không thể ngăn trở được sự công kích của khôi lỗi liên thủ với quỷ vệ. Chỉ trong thời gian vài tức sau, liền bị chém thành thịt băm. Lôi Động đưa tay chộp lấy cái vòng trữ vật của hắn, cùng lúc đó là một cái pháp ấn vẫn nguyên vẹn và một đôi linh ngoa.

Hai thứ đồ vật kia đều là thượng phẩm linh khí, đó cũng là nguyên nhân vì sao lão già này lại khó chơi như vậy. Lá chắn, ấn, giày, ba cái đều là thượng phẩm linh khí. Đáng tiếc duy nhất chính là cái lá chắn màu xám đã bị đánh tan. Nhưng pháp ấn và linh ngoa đều là hắn dùng tâm luyện chi thuật, dung hợp tinh thần vào bên trong. Muốn xóa đi dấu vết thần niệm của hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Điều này cũng khiến cho giá trị của hai kiện thượng phẩm linh khí này bị giảm đi.

U Minh Quỷ Trảo gào thét xông đến, vô cùng chuẩn xác bắt được sinh hồn của lão già này. Chuẩn bị đem sinh hồn của hắn và đôi nam nữ kia tế luyện vào bên trong Vạn Quỷ Phiên, khiến cho uy lực của nó cường thịnh hơn một chút.

Lúc này không rảnh để kiểm tra bên trong vòng trữ vật, trước tiên cứ thu hồi tất cả đã rồi xem sau. Lúc này Lôi Động mới bắt đầu xem xét một chút cái thuyền chiến đã bị nứt toác đang bắt đầu chìm kia. Thầm nghĩ đến có chút đáng tiếc. Bằng không mặc dù là thuyền chiến cũ nát thì cũng có chút ít giá trị.

Nhưng mà ánh mắt của Lôi Động vừa đảo qua, khi chiếc thuyền chiến này rơi xuống thì chợt có mấy cái túi da lớn xuất hiện. Dường như là có cái gì ở bên trong đang giãy dụa không ngớt. Lôi Động phi thân đến chỗ đó để xem xét, quả nhiên là mấy túi Giác Lân Ngư to, thần niệm đảo qua một vòng, ước chừng có bảy tám chục con. Lần này thì thật sự là có chút thu hoạch rồi.

Gần như là cùng lúc đó, ở trên không trung vài dặm bên trái, tên nam tử kia đang liều mạng khống chế độn quang mà chạy, nhưng mà con quỷ vệ kia cũng càng ngày càng đuổi sát, tiếng quỷ khiếu chói tai đáng sợ liên tục vang lên. Hắn đã dùng hết thủ đoạn, nhưng cũng không thể thoát được con quỷ vệ có tốc độ như mị ảnh kia. Hai cái bùa, hai đạo sát lôi, còn cả linh khí hình ngọn núi kia, đều bị con quỷ vệ này nhất nhất phá giải.

Tê tê.

Con quỷ vệ kia rống lên một tiếng, sau đó chợt xuất hiện ở phía trước hắn. Song kiếm hung hăng đâm về phía trước, ám quang bay tứ tung. Trên khuôn mặt quỷ mơ hồ mà mông lung của nó lộ ra hai chiếc răng nanh, tiếng quỷ khiếu không ngừng vang lên, giống như là nó đang nhe răng cười.

- Xong rồi.

Người đàn ông kia trong lòng lạnh như băng. Tuy rằng dùng trung phẩm hộ thuẫn liên tục chống đỡ, còn sử dụng các loại pháp thuật liều mạng tấn công nó. Nhưng mà quỷ vệ cấp tám có tu vi cao hơn hắn năm tầng. Thực lực song phương hơn kém quá lớn. Mà hắn cũng không giống như Lôi Động, có được các loại thủ đoạn nghịch thiên, có thể lật ngược tình thế ở trong tuyệt cảnh. Một món thượng phẩm linh khí, vài món trung phẩm linh khí. Có lẽ so với người bình thường thì mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng đối mặt với U Linh quỷ vệ thì một chút hiệu quả cũng không có.

Hơn mười tức thời gian sau, cái lá chắn trung phẩm của hắn bị U Linh quỷ vệ mạnh mẽ đánh vỡ, nó liền đâm một kiếm vào tim người nam tử kia. Vốn nó định theo bản năng căn nuốt sạch sinh hồn của người này. Nhưng mệnh lệnh của chủ nhân đã truyền đến, khiến nó chỉ có thể hóa thành một làn sương mù, lôi theo sinh hồn của hắn và một ít chiến lợi phẩm trở về.

Ở một bên khác, tình huống gần như cũng tương tự. Nhưng mà Hàn Băng quỷ vệ còn hoàn thành nhiệm vụ truy kích nhanh hơn U Linh Quỷ vệ mười tức.

Từ đầu đến cuối chẳng qua chỉ là thời gian nửa nén hương. Hai con quỷ vệ trước sau mang theo chiến lợi phẩm trở về. Lôi Động trước tiên thu hồi chiến lợi phẩm, sau đó thu ba con quỷ vệ vào trong Dưỡng Hồn Tháp. Mà hắn thì dứt khoát lấy ra Ác Quỷ Chướng, dùng một chút công phu đem sinh hồn của ba tên tu sĩ trúc cơ kỳ này nhất nhất tế luyện vào bên trong Ác Quỷ Chướng.

Làm xong tất cả những chuyện này, Lôi Động liền nhảy lên Ác Quỷ Chướng, hướng về phía chiếc thuyền chiến mà bay vút đi. Tốc độ so với ban đầu còn chậm hơn một chút. Đó là bởi vì hắn còn có thêm vài cái túi da lớn nữa. Trong lòng hắn không khỏi vui sướng nho nhỏ.

Thứ Ác Quỷ Chướng này, tuy rằng cần càng nhiều sinh hồn để tế luyện mới có thể dần dần phát huy uy lực. Nhưng không thể không thừa nhận, Ác Quỷ Chướng là một thứ đồ vật rất thú vị. Nhưng mà nếu muốn để nó trở thành pháp khí phi hành cấp bậc cực phẩm linh khí, thì không có vài hồi gió tanh mưa máu thì không được. Đương nhiên, nếu là có sinh hồn của tu sĩ Kim đan kỳ thì sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Mọi người đều biết, ở trong toàn bộ pháp khí, pháp khí phi hành là quý nhất. Ở trong linh khí tự nhiên cũng là như thế. Lôi Động có thể tỉnh bơ mua một cái cực phẩm linh khí, nhưng mà đối với linh khí phi hành thượng phẩm thì cũng không dám ôm tham vọng quá lớn. Tuy rằng rất ham muốn, nhưng mà bất luận là giá cả, hay là trình độ quý hiếm đều cực kỳ khó có thể kiếm được. Thêm nữa là Lôi Động cũng có một kiện pháp khí phi hành có thể dần dần thăng cấp. Cũng không cần phải đi mua cực phẩm linh khí.

Khoảng cách mấy trăm dặm, đoạn đường này Lôi Động cũng chẳng thèm đi bắt Giác Lân Ngư. Chỉ là mấy cái túi cá lớn này, cộng thêm số cá mình bắt lúc trước nữa ước chừng cũng được khoảng chín mươi con Giác Lân Ngư. Những con Giác Lân Ngư này bé nhất cũng hơn hai thước, to nhất cũng phải hơn bốn thước. Chia đều ra thế nào cũng được ba mươi cân một con. Mang theo hai ba ngàn cân cá, còn là Giác Lân Ngư đang không ngừng giãy dụa. Lại còn phải khống chế Ác Quỷ Chướng, ngay cả Lôi Động cũng có chút cảm giác ăn không tiêu.

Một lúc sau, Lôi Động liền trở về bên trên U Minh Cửu Hào. Đến lúc này thì đã có rất nhiều người trở về. Ở bên cạnh bọn họ đều đặt một đám túi lớn. Nhưng mà khi nhìn thấy Lôi Động mang theo rất nhiều túi da lớn trở về thì cả đám đều mở to mắt ra nhìn. Làm sao số một này đi ra ngoài một mình mà lại mang theo nhiều túi da vậy.

Lôi Động cũng không nói gì, chỉ cười hắc hắc, đem mấy cái túi da lớn ném vào trong boong. Không bao lâu sau, mọi người đi ra ngoài bắt cá đều trở về. Trương Hoành còn xách trở về hai cái túi to, ước chừng được hơn ba mươi con, trong lòng vẫn còn đang dương dương đắc ý. Vừa thấy được ở bên chân của Lôi Động có nhiều túi da như vậy, nhất thời có chút trợn tròn mắt.

Bình Luận (0)
Comment