Đại Ma Đầu

Chương 342 - Cự Thú Trong Biển (Hạ)

Ước chừng thời gian nửa nén hương sau, khoảng cách giữa hai người mới lại một lần nữa được thu hẹp xuống gần hai dặm. Mà Lôi Động lại tiếp tục vẫy Tu La Sí một lần, lại một lần nữa kéo dài khoảng cách giữa hai người. Đến khi Vương Lôi tiếp tục đuổi đến gần thì Lôi Động lại tiếp tục sử dụng Tu La Sí. Tuy rằng mỗi lần dùng nó đều phải hao phí gần một phần mười chân khí. Nhưng mà dựa vào thời gian và Tiểu Uân Hoàn đan khôi phục rất nhanh khiến cho Lôi Động vẫn có thể bảo trì ở trạng thái tốt nhất. Đương nhiên nếu muốn làm được như vậy, điều kiện tiên quyết là cần phải có vô cùng vô tận Tiểu Uân Hoàn đan.

Nhưng mà nếu như Lôi Động cứ nửa canh giờ lại sử dụng một lần thì một viên Tiểu Uân Hoàn đan ước chừng có thể chống đỡ một canh giờ. Dù sao thì mặc dù hắn đang ở trong trạng thái phi hành với tốc độ cao nhất, nên cũng không thể tự động khôi phục sức khỏe được. Vương Lôi bị Lôi Động trêu đùa như vậy thì ngay từ đầu vẫn nổi giận lôi đình đuổi theo phía sau hắn, nghĩ rằng khi bắt được phải hung hăng tra tấn hắn vài cái. Nhưng mà dần dần lại phát hiện dường như tên kia không hề có chút dấu hiệu chân khí bị tiêu hao sắp hết nào. Ngược lại còn có bộ dáng càng ngày càng sung sức.

Ngươi tới ta đi, ước chừng sau khi đuổi theo hơn một canh giờ, Vương Lôi rốt cục cũng không nhịn được mà quát lớn.

- Tiểu tử, được rồi, được rồi ta biết ngươi lợi hại rồi. Dừng lại, dừng lại. Lão già như ta đây đã sắp mệt chết rồi.

Vương Lôi cũng hoàn toàn mất hết tin tưởng. Tiểu tử này thoạt nhìn trên người đầy cực phẩm linh khí. Chắc chắn là cũng sẽ không thiếu đan dược. Cứ tiếp tục truy đuổi như vậy, cho dù có đuổi hơn ngàn dặm thì kết quả cũng vẫn là như vậy.

Lôi Động quay đầy lại phá lên cười ha ha.

- Vương tiền bối, đa tạ, đa tạ.

Dứt lời hắn liền chậm rãi điều khiển Ác Quỷ Chướng đứng lại chờ hắn.

Sau khi hắn đứng lại, Vương Lôi chỉ cần nhảy hai ba nhát đã đuổi kịp hắn. Giằng co nửa ngày như vậy cũng đã khiến cho hắn mệt gần chết. Hắn không ngừng hâm mộ nhìn chằm chằm vào đôi cánh ở sau lưng lôi Động, cảm nhận được khí phách của Tu La Vương trên đó mà khen không dứt miệng.

- Đây tuyệt đối là một món linh khí tuyệt vời nhất mà ta đã từng luyện chế ra. Tiểu tử, bây giờ thì ta đã có thể tự hào nói cho ngươi biết, cho dù là ngươi gặp được một ít tu sĩ Kim đan trung kỳ kém cỏi thì ngươi cũng vẫn có cơ hội trốn thoát.

Lôi Động buồn cười nói.

- Tiền bối đã quá khen rồi? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đôi cánh này đích xác là rất tốt. Ta cảm giác được nó vẫn còn có rất nhiều tiềm lực mà ta vẫn chưa thể phát huy được.

- Đó là đương nhiên. Bảo bối được luyện chế ra từ cánh của Tu La Vương sao có thể tầm thường được?

Vương Lôi tức giận trừng mắt nói.

- Bảo bối như thế tuy rằng không nói là thiên hạ vô song, nhưng mà cũng là vật phẩm cực kỳ hiếm thấy. Ngươi chỉ là một tên tu sĩ Trúc cơ kỳ tầng thứ sáu nho nhỏ. Có thể sử dụng nó đã là không tệ rồi. Còn muốn phát huy ra hiệu quả lớn nhất sao? Hừ bôi nhọ mà, quả thực chính là bôi nhọ.

- Đích xác không sai.

Thanh âm yếu ớt của Thiên Ma phiêu đãng ở sau lưng hai người. Không biết từ khi nào thì nàng đã chắp tay sau lưng, lăng không đứng ở phía sau hai người, trên mặt không có quá nhiều diễn cảm.

- Lôi Động, khi nào ngươi trở về thì phải tế luyện nhiều hơn, hẳn là tốc độ còn có thể tăng lên. Nhưng mà quan trọng nhất vẫn là tăng tiến tu vi.

Lôi Động cũng nhìn lại đôi cánh này, càng xem lại càng yêu thích. Không phải là nó có hiệu dụng vô cùng, cũng không phải là nó có giá cả cực lớn mà nguyên nhân quan trọng nhất chính là đôi cánh này cực kỳ phong cách. Sau khi hoàn toàn mở ra thì đôi cánh này rộng khoảng chừng sáu bảy trượng.

Tối tăm mà thần bí, nhất là không cần chính bản thân mình khống chế nó cũng sẽ vẫy động một cách cực kỳ thong thả. Căn bản là không cần mình tiêu phí nửa điểm lực lượng mà vẫn có thể trôi nổi ở giữa không trung. Hơn nữa trên người Lôi Động còn có một bộ chiến giáp tối đen khiến cho thoạt nhìn cả người hắn giống như là một tên tuyệt thế ma vương!

Sau khi từ biệt Vương Lôi, Lôi Động và Thiên Ma cùng nhau trở về Tiểu Châu Đảo. Dọc theo đường đi, tuy rằng Lôi Động cũng không hề nói qua nửa câu cảm tạ, nhưng mà hắn cũng nhớ rõ sự việc lần này ở trong lòng. Mặc dù là bởi vì nàng mạnh hơn chính mình nên đã bày ra đủ loại sự tình khiến cho mình cảm thấy có chút khó chịu.

Nhưng mà không thể không thừa nhận, nàng thực sự là đối xử với chính mình rất tốt. Nhiều khi giúp đỡ thậm chí là thái độ có chút vô oán vô hối. Hơn nữa việc khiến Lôi Động cảm kích nhất chính là khi mình đi mời nàng ra tay thì nàng không hề nhân cơ hội mà đưa ra điều kiện với chính mình, thái độ cũng không chút chần chừ.

Sau khi trở về trong doanh trại, Lôi Động lại tụ tập cùng một chỗ đối với những thành viên ở trong đội, hắn nói cho bọn họ biết là đôi cánh của hắn đã được tế luyện xong. Còn triển khai cho bọn họ xem qua. Đôi cánh kia cực kỳ đẹp khiến cho mỗi người đều phải mở to hai mắt ra mà nhìn. Trước tiên không cần đề cập đến việc nó có công hiệu như thế nào.

Chỉ bằng vào cái bộ dáng này cũng khiến cho vô số người chạy đi đổi lấy một số lượng điểm cống hiến lớn, rồi sôi nổi chạy đến tổng bộ lâm thời của đệ tam lĩnh. Tìm Triệu chấp sự để đổi lấy một đôi cánh của đại Tu La. Nhưng mà cánh của Tu La nào có thể kiếm được dễ như vậy.

Càng không nói đến cánh của Tu La trưởng thành. Triệu chấp sự chỉ có thể bất đắc dĩ nhất nhất cự tuyệt bọn hắn. Đám người kia cũng chưa từ bỏ ý định. Cho dù không có cánh của Tu La thì trên đời này vẫn còn những chủng tộc có cánh cường đại khác. Cũng không phải chỉ có mỗi Tu La là có cánh.

Trong lúc nhất thời, các loại tài liệu hoặc là linh khí có hình dạng giống như cánh liền dễ dàng bán đi.

Lôi Động thì mặc kệ, mỗi ngày hắn đều tập trung tu luyện. Đôi cánh mà hắn tế luyện bỗng chốc được mệnh danh là Tu La Chi Dực. Mặc dù chính mình biết rõ thứ đồ chơi này là được làm ra từ cánh của Tu La Vương, Nhưng mà chữ Vương này, Lôi Động cảm thấy không cho thêm vào thì thỏa đáng hơn. Nếu không rất dễ khiến cho người khác ghen tị.

Thời gian yên bình rất nhanh đã trôi qua. Xung đột với Thiên Âm Cung rốt cục cũng đã từng bước diễn biến tới xung đột chính diện. Tuy rằng đệ tử chính thức tham chiến của hai bên cũng không nhiều. Nhưng mà số lượng tu sĩ Trúc cơ kỳ ở các nơi được chiêu mộ đến thì cực kỳ khổng lồ. Thậm chí vì việc này mà cả tiểu đội của Lôi Động cũng đều bị chia rẽ. Hai người ở một tổ, đảm nhiệm chức vụ đội phó và thống lĩnh lâm thời của một chi đội ngũ không chính hiệu. Dẫn dắt cả đám đi chấp hành nhiệm vụ.

Tựa như Lôi Động và số chín hợp tác với nhau. Hắn đảm nhiệm chức vụ đội trưởng còn số chín thì đảm nhiệm chức vụ đội phó.

Bình Luận (0)
Comment