Đại Ma Đầu

Chương 447 - Đạo Sinh Tồn (Thượng)

Hắn nói vậy nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, nếu tiểu tử ngươi quả thực dám động tay động chân thì cũng đừng trách bản tôn tâm ngoan thủ lạt rồi.

- Tiền bối ngài nói gì vậy?

Thần sắc Lôi Động tựa hồ có chút kích động không thôi, cuống quít nói:

- Vãn bối cứu tiền bối chỉ vì khí tiết anh hùng của tiền bối. Vãn bối sao có thể là loại người lợi dụng lúc người khác khó khăn mà ra tay? Trước mặt dị tộc cường hãn mà tiền bối lâm nguy không sợ, uy phong lẫm lẫm. Coi như là tiền bối thật sự muốn lấy mạng vãn bối thì vãn bối cũng tuyệt không nói hai lời. Vãn bối đã sớm biết tiền bối là một anh hùng cao minh, cho dù cho vãn bối thêm ba vạn lá gan thì cũng không dám đối nghịch với tiền bối. Không vì cái gì khác, chỉ vì khí thế vô song bực này trên đời của tiền bối.

Từ trước đến nay, Lôi Động làm việc gì cũng đều ưa thích tiễn phật tiễn tới tây thiên.

Hắn đã hạ quyết tâm cứu Bạch Cốt Ma Quân thì phải chiếm được hảo cảm của hắn.

Tự nhiên liên tiếp không ngừng vỗ mông ngựa. Hắn đã làm thì làm đến nơi đến chốn, cứu được người, rồi lại cố hết sức không nịnh nọt khoa trương. Nếu đã đầu tư thì phải nhất định khiến tiền lời sinh ra nhiều nhất rồi.

Lôi Động vỗ mông ngựa một hồi, Bạch Cốt Ma Quân liền thấy một hồi thư thản trong lòng, trong nội tâm cũng có một phen tự ngạo. Cận kề cái chết mà không hàng, quả thật không phải người nào cũng làm được như vậy. Thoáng cái, hảo cảm của hắn đối Lôi Đọng liền bắt đầu tăng vọt lên.

Lôi Động lần này cứu người, trong nội tâm đã sớm tính toán qua nhiều lần. Man tộc đã muốn tiệt sát, thậm chí là bắt Bạch Cốt Ma Quân, nếu trên đường về thành tất nhiên sẽ không an toàn. Huống chi, Bạch Cốt Ma Quân lại chính là đại ma quân của Triệu Châu, lòng tự trọng tất nhiên rất lớn. Nếu trực tiếp đưa hắn về thành, rất có thể hắn sẽ mất sạch mặt mũi, trái lại không tốt.

Sau khi suy nghĩ chu đáo, Lôi Động quyết định theo phương nằm ngang của đại sơn mạch, thẳng hướng tây mà đi. Dưới sự trợ giúp thỉnh thoảng thuấn di của Tu La Chi Dực, phối hợp với ngũ quỷ hoạt tường chi thuật, Lôi Động đi dưới trận pháp cấm bay vừa nhanh vừa an toàn. Mà Bạch Cốt Ma Quân lúc này bề ngoài đã thể hiện năng lực của tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Mặc dù nói dầu hết đèn tắt, thần niệm cũng có chút uể oải, không phấn chấn, nhưng nếu miễn cưỡng dùng để dò xét, thì cũng có hiệu quả không tầm thường, mặc dù không trên trăm dặm, nhưng hắn chú tâm thì trong bảy tám chục dặm, gió thổi cỏ lay không thoát khỏi tai mắt của hắn.

Cùng Lôi Động phối hợp, đã nhiều lần đào thoát khỏi vòng vây khốn của binh lực Man tộc.

Dù thánh nữ kia có được một mặt Thủy Tinh Cầu rất kỳ diệu, nhưng cũng không cách nào chặn được Lôi Động. Chưa đến một canh giờ, Lôi Động chợt thấy thân hình nhẹ nhàng, thầm nghĩ như vậy hẳn là đã đi ra phạm vi cấm không pháp trận. Lúc này thân hình chợt lay động, cả người hóa thành hư ảnh nhàn nhạt, ở giữa không trung quỷ dị phiêu lướt đi, chân đạp lăng không hư thải, thân pháp quỷ mị mà phiêu dật.

Quả nhiên đã ra khỏi trận pháp cấm bay rồi, mà một canh giờ này Lôi Động lại điên chuồng di chuyển, làm cho hắn tiêu hao rất nhiều. Ác Quỷ Chướng đã là cực phẩm linh khí, buộc Bạch Cốt Ma Quân lại, hai người ngay ngắn ngồi lên. Thần niệm thúc dục Ác Quỷ Chướng, Ác Quỷ Chướng kia lập tức huyễn hóa ra một hồi ác khí đen đặc, bao khỏa hai người vào trong, hướng lên trời cực tốc bắn đi, mang theo đuôi lửa thật dài.

Bạch Cốt Ma Quân nhìn thấy trận pháp cấm bay, nội tâm liền thả lỏng. Vốn là hắn định cố nén suy yếu, triệu hồi ra Bảo Khí phi hành, gia tốc bỏ chạy.

Nhưng vừa thấy Linh Khí phi hành của Lôi Động cũng có chút bất phàm, tốc độ không chậm, liền bỏ đi ý niệm. Hắn cho tới lúc này đều cố gắng tiêu hao thần niệm dò xét, kiên trì đến bây giờ đã muốn ngất rồi, nếu tiếp tục miễn cưỡng sử dụng Bảo Khí, chỉ sợ thần niệm của hắn thật sự đại tổn, hơn nữa, không may xuất hiện tổn thương vĩnh cửu thì càng phiền toái.

- Tiền bối, đây là hai viên Nhân Uân Đan, còn có một khỏa cực phẩm linh thạch.

Lôi Động thở dài một hơi, lấy từ trong thủ trạc trữ vật ra hai bình ngọc, cùng một khỏa linh thạch linh khí cực kỳ dồi dào. Thần sắc cung kính:

- Xin tiền bối vui lòng nhận cho.

Bạch Cốt Ma Quân tựa hồ vừa thoát ly nguy hiểm, đối với cục diện này hắn hẳn phải chết nhưng lại thoát ly được, tâm tình cũng tốt. Thấy Lôi Động tay hào phóng như thế, liền nở nụ cười hiếm thấy:

- Bảo bối trên người của ngươi vậy mà có thừa, nhưng ngươi chỉ là Trúc Cơ kỳ mà đã giàu như vậy e là rất hiếm. Trong nhà có tu sĩ Nguyên Anh sao?

- Đúng vậy, trong nhà có tu sĩ Nguyên Anh.

Lôi Động ứng một tiếng, đồng thời nghĩ tới Thiên Ma. Mặc dù đôi khi hắn bị Thiên Ma đánh đập, nhưng không thể không thừa nhận, nàng luôn một mực bảo vệ mình. Đồ vật đủ loại, thường xuyên nhét cho mình. Nhất là đối với Tu La Chi Dực này, Lôi Động lúc trước còn tưởng là tông phái nghĩ sai, lấy cánh của Tu La Vương coi là cánh của đại Tu La. Nhưng sau khi thanh danh mình lên cao, Thiên Âm Cung cũng giúp đỡ Đạm Đài Băng Vân làm một kiện cánh Thần Vương, nhưng lại chưa bao giờ có người đến chất vấn mình. Lôi Động mới minh bạch, nguyên lai đây không phải là tính sai mà là Thiên Ma ở sau bỏ ra khí lực rất lớn. Tóm lại, nói đi nói lại, mình còn thiếu nàng rất nhiều.

Đáng tiếc, Lôi Động lại không biết, sau khi mình mất tích. Thiên Ma vậy mà gây nên mấy tràng giết chóc điên cuồng, hơn nữa là nàng minh bạch Lôi Động chưa chết mà còn làm ra chuyện tốt. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, nàng cần phát tiết, vốn nàng không phải là loại nhân từ nương tay gì. Mà nàng cũng là người duy nhất biết rõ Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ dung hợp thần hồn. Tóm lại, Thích Phỉ Phỉ không chết, Lôi Động tự nhiên sẽ không chết.

Nghe được Lôi Động quả nhiên là có người hậu đài, tâm tình Bạch Cốt Ma Quân ngược lại tốt lên rất nhiều. Khó trách tiểu tử này, thời điểm đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh kỳ như mình lại không hề sợ hãi, nguyên lai trong nhà có người là Nguyên Anh. Nhất thời hắn đối với Lôi Động lại thân thiết thêm vài phần. Dù sao, tốt xấu gì người này cũng coi là cùng một cấp độ. Nhất là Bạch Cốt Ma Quân trong lòng có tính toán, đôi cánh kia của Lôi Động, cùng với toàn thân trên dưới đều là đồ vật cực phẩm, nửa kiện hơi kém một chút cũng không có. Động một tí là xuất ra cực phẩm linh thạch mà ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không dám hy vọng sử dụng, vị tu sĩ Nguyên Anh trong nhà kia khẳng định chẳng những cực kỳ sủng ái hắn, mà nhất định còn là cấp bậc phi thường lợi hại. Nếu không, chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh, sao có thể làm cho hậu bối xài xa xỉ như thế?

Bạch Cốt Ma Quân cũng không phải người không biết nghĩ, có thể ở Triệu Châu hô phong hoán vũ, tung hoành bá đạo nhiều năm như vậy mà không vẫn lạc. Tất nhiên là có đạo sinh tồn đặc biệt. Chính là tận lực không đắc tội cường giả, nhất là những tông phái cường giả đỉnh cấp. Ngược lại sẽ hạ thấp tư thái, kết giao với đại đa số người.

Bình Luận (0)
Comment