Đại Ma Đầu

Chương 527 - Mỹ Nhân Rắn Rết

Trong ánh mắt Dực Không lộ ra một tia thần thái khác lạ. Nếu đổi lại là những người khác, tất nhiên sẽ coi Dực Không hắn trở thành nô bộ chân chính, tùy ý điều khiển. Thế nhưng, thế nhưng hắn lại...

- Sự tình thân thể, tự nhiên còn cần chủ nhân hỗ trợ nhiều hơn mới được.

Dực Không từ phía xa hành lễ nói:

- Nếu như chủ nhân không muốn phá hủy lời hứa, vậy thì xin thứ cho Dực Không muốn nói một chút điều kiện với chủ nhân. Hi vọng sau khi Dực Không xuất thủ lần này, chủ nhân hỗ trợ tìm nhục thân, là một thân xác có thể chất quang minh thuần túy trời sinh. Hơn nữa về phương diện tư chất cũng khiến cho Dực Không thỏa mãn.

- Thành giao!

Lôi Động khẽ nheo mắt, thầm nghĩ từ giờ trở đi, cái tên Lý Diệu dám mơ tưởng tới Uyển Ngôn kia chết chắc rồi.

Điều kiện mà Dực Không nói tới kia, đối với Lôi Động thì cũng bằng không nói. Tuy rằng lúc trước chưa từng nói rõ chuyện này, thế nhưng lấy tâm tính của Lôi Động cùng với việc sắp xếp cho Lôi Động trong tương lai, sao có thể tìm cho hắn một thân thể rác rưởi để trọng sinh được?

Nếu như có thể mà nói, Lôi Động thậm chí còn tình nguyện tìm cho hắn thân thể của một Dực Thần Tộc nhân để cho hắn phục sinh. Hôm nay, Dực Không đồng ý xuất thủ một lần nữa, bằng vào ba tu sĩ Nguyên Anh đến áp chế một tên, lại có Huyết Ma kia nội gian. Dưới tình huống hữu tâm tính kế vô tâm, cho dù Lý Diệu kia có bản lĩnh thông thiên thì chắp cánh cũng khó bay được.

Việc này tạm thời chưa cần bàn vội, Lôi Động lại tận tình trấn an đám Thổ Cự Nhân thụ thương một chút. Đám Thổ Cự Nhân tâm tư đơn thuần, khó có được người thân thiết với mình như vậy, cũng dần dần đối với Lôi Động ngày càng trung thành tận tâm.

Đối phó Lý Diệu cũng không giống đối phó với Huyết Ma. Một khi sự tình xuất hiện nửa điểm sai lầm, tất rước lấy sự trả thù kịch liệt của Thái Thượng tông. Việc này không liên quan đến địa vị của Lý Diệu trong Thái Thượng tông, mà là liên quan đến danh tiếng cùng thể diện của Thái Thượng tông. So sánh cùng con quái vật lớn ngang dọc khắp Đại Càn Châu này, Âm Sát tông không hề nghi ngờ chính là một con chim non đứng bên đại bàng khổng lồ.

Đương nhiên, Thái Thượng tông muốn đối phó với Âm Sát tông, cũng không phải là sự tình dễ dàng như vậy. Dù sao khoảng cách giữa hai vùng đất cũng quá xa xôi, ở giữa còn có Vô Ngân Hải Vực mênh mông, khoảng cách đó cũng không kém hơn so với Dạ Xoa nhất tộc.

Đủ loại công tác chuẩn bị đang được ngầm tiến hành. Các kế hoạch bố cục của Lôi Động cũng lặng lẽ được triển khai. Xếp hàng đầu, chính là kế hoạch dưỡng thành đại quân quỷ cổ. Cái thứ quỷ cổ này, tuy rằng cũng có thể đối phó với tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Thế nhưng bởi vì căn cơ của bản thân quá mỏng, bất kể là thế lực, danh tiếng, hay là thực lực bản thân của Lôi Động, đều khó thể khiến cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ tâm cao khí ngạo, ý chí kiên định thần phục hắn.

Huyết Ma kia chẳng qua chỉ là ngoại lệ, nếu không bởi vì có đủ loại nhân tố nguyên nhân bên ngoài, vậy thì ngay cả Huyết Ma, Lôi Động cũng không có khả năng thần phục được hắn.

Bởi vậy, lực chú ý chủ yếu của Lôi Động đều đặt hết lên trên người những tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng Kim Đan kỳ. Quỷ cổ này nếu như đổi lại bị Bạch Cốt Lão Ma thu vào tay, nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện hóa ra được mười khối, khống chế một nhóm nhỏ tu sĩ Kim Đan kỳ mà thôi.

Thế nhưng ở trong tay Lôi Động, lại có thể phát huy ra được hiệu quả đáng sợ không gì sánh được. Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là Lôi Động căn bản không thiếu linh quỷ, cho dù là linh quỷ thượng phẩm đi chăng nữa. Dù là cho những tu sĩ Trúc Cơ kỳ dùng tới quỷ cổ, Lôi Động cũng chẳng cảm thấy đau lòng chút nào.

*

Thiên Đạo minh, không thuộc về một trong tám đại thế lực của Khang Châu, thế nhưng khu vực chiếm cứ, đồng thời tập hợp tất cả các tu sĩ trong khu vực rộng lớn đó lại, cũng đã vượt xa bất kỳ một đại tông phái đỉnh cấp nào. Sở dĩ tạo thành tình huống như hiện nay, cũng bởi vì Thiên Đạo minh vẻn vẹn chỉ là tổ chức liên minh, chứ không phải là tông phái.

Mà mục tiêu của họ cũng chỉ có một, đó là vô số tông phái, gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ trong khu vực này vì bảo vệ bản thân mà hình thành nên liên minh. Hơn nữa thái độ trung lập, chiến thuật ngoại giao chính là giữ khoảng cách đối với các đại tông phái, khiến cho bất kỳ một tông phái đỉnh cấp nào cũng đều không thể mạnh mẽ tới chiếm đoạt một cái bánh lớn là Thiên Đạo minh này.

Thế nhưng đối với Lôi Động mà nói, đây lại chính là một cái bánh ngon lành thơm ngát, tuyệt vời đến mê người.

Thiên Đạo minh có Trịnh gia, cũng coi như là một gia tộc có chút danh tiếng. Gia tổ của họ chính là xuất thân từ một đại tông phái, lấy thân phận Kim Đan kỳ, quay về cố hương thành lập một gia tộc tu chân, trước sau lấy về tới hơn một trăm thê tử có linh căn, không có linh căn, bắt đầu đâm chồi xẻ nhánh, sinh thêm hậu đại.

Đây là một sự tình mà bất kỳ lúc nào cũng xảy ra trên khắp toàn bộ Khang Châu, cực kỳ bình thường, cũng không dấy lên bất kỳ gợn sóng nào.

Hôm nay, hơn ngàn năm đã qua đi.

Tộc trưởng Trịnh gia cũng đã đời đời thay nhau truyền thừa xuống. Hôm nay đã cành lá sum xuê, tộc nhân đông đảo. Trịnh gia hôm nay, chỉ riêng đệ tử có linh căn liền đã hơn một ngàn. Người truyền thừa huyết mạch từ người không có linh căn cũng đã nhiều hơn mười vạn.

Những người này đã hình thành nên căn cơ hùng hậu của Trịnh gia hiện nay. Có những người này, trong gia tộc sẽ cuồn cuộn không ngừng sản sinh ra những người có linh căn. Đây cũng chính là thủ đoạn sinh tồn của bất kỳ một gia tộc tu chân nào.

Mấy ngày gần đây, chính là những ngày đại hỷ của Trình gia. Nguyên lai trong gia tộc có một trưởng lão, cuối cùng từ Trúc Cơ kỳ cao giai, đột phá được xiềng xích gông cùm, tấn chức thành Kim Đan kỳ.

Bất kỳ kẻ nào, từ Trúc Cơ kỳ tấn chức lên Kim Đan kỳ, đều là một sự tình hết sức vui mừng. Cho dù là địa phương cường đại như Âm Sát tông, đối với tông phái thì đó cũng là một tin tức vui vẻ. Chưa cần nói đến một gia tộc đã hơn trăm năm không xuất hiện được tu sĩ Kim Đan.

Hơn trăm năm không xuất hiện tu sĩ Kim Đan, tự nhiên khiến cho gia tộc này vốn thực lực không kém, lại gặp phải chèn ép, khi dễ khắp nơi. Cho dù là các đệ tử trong gia tộc, ra ngoài lăn lộn cũng phải chịu khinh bỉ, khi nhục. Các loại sản nghiệp của gia tộc, cũng trong hơn trăm năm này lần lượt bị xâm phạm, so với thời kỳ hưng thịnh thì ít đi tới chục lần.

Mặc dù những điều này trong toàn bộ tu chân giới, đều là những sự tình bình thường, nhược nhục cường thực. Thực lực thiếu thốn, tự nhiên sẽ bị kẻ khác khi dễ, không giữ gìn được gia nghiệp mà lão tổ tông đã truyền thừa lại.

Thế nhưng, trong lòng người Trịnh gia cũng vẫn chất chứa một bụng nghẹn khuất tức giận. Hôm nay, trưởng lão Trịnh Hùng thăng cấp Kim Đan kỳ, khiến cho toàn bộ người Trịnh gia nghẹn khuất đã lâu, cảm nhận thấy ngày nở này nở mặt không còn xa nữa.

Bắt đầu giăng đèn kết hoa, mời các tông phái, gia tộc tiến hành đại lễ, coi như là giương cao uy phong của Trịnh gia.

Cùng lúc đó, thời gian đầu khi trưởng lão gia tộc tên là Trịnh Hùng thăng cấp, liền đi gặp lão tổ Kim Đan Hoàng gia, kỳ đối thủ một mất một còn của Trịnh gia. Kết quả tất cả mọi người đều không biết, chỉ biết là sau đó, Trịnh gia đoạt lại được một mạch khoáng cỡ nhỏ ba mươi năm trước đã từng bị Hoàng gia xâm chiếm.

Cử động cùng với sự kiện này đã khiến cho sự ủng hộ cùng khí thế của Trịnh Hùng trong tộc, nhất thời còn vượt qua cả tộc trưởng Trịnh gia, nhất là được vô số thanh niên trẻ tuổi nhiệt huyết trong tộc vô cùng sùng bái.

Đối với việc này, tộc trưởng Trịnh gia cũng có chút bất đắc dĩ, ai bảo thực lực của mình không bằng người. Trên thế giới này, yếu nhược vốn chính là một lỗi lầm lớn nhất.

*

Nhưng không một ai có thể ngờ được rằng, một ngày trước khi cử hành chúc mừng trong tộc, trong mật thất Trịnh gia, Trịnh Hùng kia diện mạo như trung niên, hưng phấn khí thế, lại đang cung kính khom lưng hành lễ về phía một nữ tử kiều diễm thần bí:

- Thanh đại nhân, thuộc hạ đã an bài tốt tất cả mọi thứ, trừ một số ít người đối với Trịnh gia có oán hận chất chứa quá sâu, không thèm nể mặt mũi Trịnh gia, những tân khách khác đều đã lục tục kéo đến.

Nữ tử kia, bộ dáng uể oải lười biếng dựa vào ghế thái sư, thần thái trong lúc đó tràn ngập kiều mị nói không nên lời. Nhất là khuôn mặt bị che khuất phân nửa bởi một chiếc mặt nạ kim loại, lại tăng thêm cho nàng vài phần nguy hiểm cùng kiều diễm. Hơn nữa còn có một tu sĩ Kim Đan ma khí cuồn cuộn, thân thể bao phủ trong hắc bào không nhìn rõ khuôn mặt, trang nghiêm đứng thẳng hầu hạ bên cạnh nàng, vô cùng cung kính, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Bất luận là Trịnh Hùng hay là gã Kim Đan hắc bào kia, đều vô cùng rõ ràng thủ đoạn ác liệt của Thanh đại nhân trước mắt này. Đừng thấy cô nãi nãi này bình thường đều lộ ra bộ dáng kiều diễm như nước, dịu dàng như thiếu phụ nhà bên, nhưng một khi cô nãi nãi này nổi bão tố, quả thực khiến cho kẻ khác cảm thấy lông tóc dựng đứng. Dùng bốn từ mỹ nhân rắn rết để hình dung nàng, quả thực cũng không hề quá phận.

Kỳ thực không chỉ là bọn họ, mà ngay cả là vài viên đại tướng thuộc hạ còn lại của Lôi Động, đối với Thanh Nương Tử cũng đều vô cùng sợ hãi, bình thường không dám trêu chọc tới nàng.

- Bảo tọa bảo ngươi thu thập những hài đồng có tư chất thượng đẳng dưới mười tuổi đâu?

Thanh Nương Tử kiều mị mà lạnh lùng nói.

Thu thập những hài đồng có tư chất thượng đẳng, cũng là một trong những kế hoạch của Lôi Động, nếu như muốn hoàn toàn dựa vào quỷ cổ để khống chế những tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ thành niên, quả thực trong thời gian ngắn, cũng có thể nhanh chóng bành trướng thế lực. Nhưng mà chung quy đó cũng không phải kế lâu dài. Hơn nữa nhóm người này cũng khó có thể trọng dụng được. Không thể trở thành nòng cốt được.

Lôi Động trong tay nắm giữ vô số tài nguyên, hoàn toàn có thể đào tạo ra một nhóm thành viên nòng cốt đối với hắn trung tâm như một, thực lực cường đại ngay từ khi còn nhỏ. Sở dĩ cần những hài đồng dưới mười tuổi, cũng bởi vì những hài đồng trẻ tuổi này dễ dàng dạy bảo, tương lai cũng dễ trở thành những nhân tài đắc lực dưới tay Lôi Động.

Nhưng việc này cần phải có một ít phàm nhân thay hắn đi làm, như vậy quả thực cũng có cảm giác cái được không đủ bù đắp cái mất.

Thế nhưng đối với tu chân giả như Lôi Động mà nói, vài chục năm, hoặc giả thời gian vài trăm năm, hắn hoàn toàn có thể chờ đợi được. Lấy cảnh giới Kim Đam sơ kỳ hiện tại của hắn mà tính, tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, cũng không phải là sự tình mười năm tám năm có thể làm được. Trong vòng trăm năm có thể thành công tu luyện tới Nguyên Anh, vậy thì đã là vận may của Lôi Động rồi.

Lời này nói ra, cũng khiến trán Trịnh Hùng toát mồ hôi, vội vàng khom lưng nói:

- Việc này, thuộc hạ còn đang tìm hiểu. Ngài phải biết rằng, thuộc hạ hiện tại cũng không phải là tộc trưởng Trịnh gia, rất nhiều sự tình nếu như thuộc hạ làm sẽ nảy sinh rất nhiều bất tiện.

Kết quả chọc giận cô nãi nãi này, quả thật hắn biết vô cùng rõ ràng, tựa như lão tổ Kim Đan của Hoàng gia kia không biết điều, cho nên...

- Hừ!

Thanh Nương Tử có phần giận dữ, lạnh lùng nói:

- Phế vật, ngươi đường đường là một tu sĩ Kim Đan, vậy mà làm việc lại do dự rụt rè, dài dòng lề mề. Bản tọa có cần phải cân nhắc tìm một người phát ngôn khác hay không đây?

- Thanh đại nhân!

Trịnh Hùng sợ hãi tới mức lập tức quỳ lạy, sắc mặt thấp thỏm lo âu nói:

- Thuộc hạ không dám, thuộc hạ... không, trong vòng mười ngày, thuộc hạ sẽ đưa ra danh sách, xin Thanh đại nhân hãy cho thuộc hạ thêm một cơ hội nữa.

- Trịnh Hùng, ngươi cần phải hiểu rõ. Chủ thượng ban cho ngươi tài nguyên bảo bối nhiều như vậy, không phải là để cho ngươi làm một kẻ bất tài.

Thanh Nương Tử cũng không phải không biết đến đạo lý cương nhu cùng lúc, thanh âm cũng có phần hòa hoãn một chút:

- Thủ đoạn của chủ thượng, ngươi còn không rõ ràng sao. Một khi lão nhân gia ngài trách tội xuống, bản tọa cũng chỉ có thể thành thành thật thật cùng đi tìm chết với ngươi mà thôi. Về sau làm việc phải dụng tâm một chút.

Khi nói đến nửa câu sau, thanh âm của nàng cũng nhịn không được có chút run rẩy, phảng phất như đối với chủ thượng kia vô cùng sợ hãi.

- Vâng vâng, thuộc hạ nhất định dốc hết tâm lực, dụng tâm cống hiến cho chủ thượng.

Thanh Nương Tử nói như vậy, khiến cho Trịnh Hùng cũng sinh ra ấn tượng phi thường kinh khủng đối với vị chủ thượng thần bí khó lường kia. Vị chủ thượng có thể khiến cho Thanh đại nhân sợ hãi, đến tột cùng là một tồn tại đáng sợ tới nhường nào?

Hắc Bào ngược lại cũng đã từng lén lút nói với hắn một chút, chủ thượng gần đây dường như muốn tiêu diệt một tu sĩ Nguyên Anh kỳ ngỗ nghịch với hắn. Điều này khiến cho Trịnh Hùng vốn là kẻ vô cùng sợ chết, đối với vị chủ thượng thần bí kia càng kính nể không thôi.

Ngày kế tiếp, khánh điển của Trịnh gia được cử hành đúng như dự kiến.

Trong Thiên Đạo minh, vô số tân khách của các gia tộc tu tiên lớn nhỏ đều tụ tập tại Trịnh gia trong Trọng Sơn thành, không dưới mấy nghìn người.

Đương nhiên, tuyệt đại đa số trong đó đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ, một bộ phận là Trúc Cơ kỳ, còn tu sĩ Kim Đan kỳ vẻn vẹn chỉ có hai người. Đó cũng là hiện trạng của các tu sĩ trong thế giới này, số lượng nhiều nhất, là quần thể khổng lồ nhất, cho tới bây giờ vẫn chính là tu sĩ Luyện Khí kỳ. Lấy cấp độ cùng địa vị như Trịnh gia ngày hôm nay, có thể mời tới được hai gã tu sĩ Kim Đan đến chúc mừng, đã xem như rất có thể diện rồi.

Tự nhiên, một bộ phận người trong số này cũng không phải là khách mời của Trịnh gia, trong đó không thiếu tầng lớp tán tu nghe tin mà đến. Tán tu Luyện Khí kỳ này tuy rằng là tầng dưới cùng của thế giới tu chân, nhưng ước muốn giãy dụa bò lên được tầng cao, so với đám đệ tử tinh anh của đại tông môn còn tha thiết hơn nhiều.

Bình Luận (0)
Comment