Phiền Khúc Thanh liếc mắt nhìn Thiên Ma, dáng dấp khiêu khích, ý tứ muốn Thiên Ma ký kết sinh tử chiến.
Nhưng Phiền Khúc Thanh không hề ngờ tới, trong lòng Thiên Ma còn đang suy nghĩ tìm cách làm thế nào cho hỗn loạn, làm cho mọi việc càng khó xử lý hơn, ai ngờ thoáng cái Phiền Khúc Thanh lại đưa biện pháp lên tới cửa. Đích xác thì Phiền Khúc Thanh ngươi được Thái Thượng Tông sủng ái, linh bảo lợi hại cũng nhiều, pháp thuật cũng lợi hại, nhưng Thiên Ma cũng không phải là người dễ chọc, toàn thân tu vi lư hỏa thuần thanh không đề cập tới, ngoài ra tiểu tình lang Lôi Động còn đưa cho nàng hai con cực phẩm linh quỷ để sử dụng nữa.
Trải qua một thời gian không tiếc đại giới tài nguyên tế luyện, cùng với việc nàng tấn cấp Nguyên Anh trung kỳ, cuối cùng nàng cũng thuận lợi đưa hai cực phẩm linh quỷ kia tấn cấp lên quỷ vương sơ giai. Thực lực khủng bố như vậy, Thiên Ma tự nghĩ rằng cho dù mình không đánh thắng được Phiền Khúc Thanh thì tuyệt đối cũng không thua được.
Việc này nếu đổi lại là trước kia, lấy tính tình của Thiên Ma thì đã lập tức đáp ứng rồi, thế nhưng vài lần kiến thức qua thủ đoạn của tiểu tình lang nhà mình, làm sao để giả trư ăn thịt hổ các loại, Thiên Ma cũng học theo thói xấu. Nàng trực tiếp làm ra bộ dáng tiểu tình lang của nàng hay dùng, ánh mắt lộ ra một tia khiếp đảm, thân thể hơi co rụt lại một chút, nhưng ngoài miệng vẫn không buông tha, nghiêm nghị nói:
- Phiền Khúc Thanh, không phải là bản tôn sợ ngươi mà không chịu ký sinh tử chiến, chỉ có điều nếu như một đệ tử Thái Thượng Tông như ngươi chết trên lôi đài tại Khang Châu chúng ta, đến lúc đó Thái Thượng Tông các ngươi trở mặt thì sao đây? Vì vậy chúng ta chỉ cần phân thắng bại được rồi, lấy luận bàn là chính, miễn cho việc tổn thương hòa khí của hai bên.
Lời này rơi vào trong tai Phiền Khúc Thanh cùng với biểu tình, thần thái của Thiên Ma, khiến cho Phiền Khúc Thanh cho rằng Thiên Ma sợ mình, không có chút tự tin nào. Thiên Ma nói một phen như vậy chẳng qua chỉ là mạnh miệng sợ chết mà thôi. Vì vậy trong lòng Phiền Khúc Thanh càng chắc thắng. Nàng đã sớm thăm dò qua tình hình Khang Châu, nơi này chỉ có một mình Cơ Quan Tông là có khả năng chế tạo ra cơ quan khôi lỗi, thế nhưng cả Cơ Quan Tông bất quá cũng chỉ tạo ra được hai kiện khôi lỗi Nguyên Anh Kỳ mà thôi, nghĩ đến đó chắc chắn Thiên Ma sẽ không thể sở hữu nó được.
Mà hết lần này tới lần khác, Phiền Khúc Thanh bởi vì được sự sủng ái của sư tôn, được tặng cho một kiện khôi lỗi Nguyên Anh sơ kỳ, cũng được coi là cực kỳ trân quý ở Đại Kiền Châu. Lấy hai địch một thì làm sao có khả năng thua được?
*
Mắt thấy Thiên Ma đang khiếp đảm, Phiền Khúc Thanh từng bước bức tới, vẻ mặt trào phúng nói:
- Mọi người đều nói Thiên Ma là kỳ nữ đệ nhất Khang Châu, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt. Theo ta thấy dân quê mùa các ngươi tự biên tự diễn, làm trò với nhau mà thôi. Giấy sinh tử cũng không dám ký, quả thật làm mất hết mặt mũi Âm Sát Tông, mất hết mặt mũi sư tôn ngươi.
Thiên Ma phảng phất như bị lời nói của nàng chạm đúng vào chỗ đau, hai tròng mắt lãnh diễm bừng lên ngọn lửa giận:
- Phiền Khúc Thanh, ngươi nói chuyện hơi quá đáng rồi đó. Được, giấy sinh tử thì giấy sinh tử, bản tôn cũng muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh như thế nào?
Hắc sát ma khí bùng lên quanh thân Thiên Ma, trong đại điện nho nhỏ nhất thời gió nổi mây tan...
Thái thượng trưởng lão trong Âm Sát Tông không nhiều lắm, nhiều đời tích góp từng tí một mới chỉ có tổng cộng mười một người. Cũng đừng nhìn đó chỉ là mười một trưởng lão Nguyên Anh Kỳ, trên thực tế nếu như Nguyên Anh Kỳ tu sĩ vận khí tốt một chút có thể sống hơn một nghìn tuổi cũng không thành vấn đề.
Hiện nay trong Âm Sát Tông, có một vị trưởng lão đã hơn một nghìn một trăm tuổi, đã gần đất xa trời rồi, nhưng mà hắn cũng là thái thượng trưởng lão có tu vi cao nhất Âm Sát Tông. Đây là một vị thái thượng trưởng lão duy nhất có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, bình thường mọi chuyện lớn nhỏ trong Âm Sát Tông đều không thấy lão nhân gia quan tâm đến, toàn lực tu luyện đột phá Hóa Thần kỳ nhân lúc còn chưa chết mà thôi.
Chỉ có điều Hóa Thần kỳ lại có thể dễ dàng đạt được như vậy hay sao? Toàn bộ Khang Châu cho tới bây giờ ngay cả nửa vị tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng tìm không thấy.
Cũng bởi như vậy mới có thể thấy được, Hóa Thần kỳ cường giả hiếm thấy như thế nào.
Hiện nay ngoại trừ hai vị thái thượng trưởng lão đang bế quan và Huyết Ma chưa trở về, tám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Âm Sát Tông đều có mặt trong đại điện. Trên cơ bản tám vị thái thượng trưởng lão này của Âm Sát Tông đều đang có thực lực thời kỳ toàn thịnh.
Tám đấu tám, về số lượng thì song phương ngang hàng với nhau, Âm Sát Tông lại là địa đầu xà nơi này, vì vậy trong lúc nhất thời bọn họ cũng không sợ Lăng Tiêu Bát Tử. Ngoại trừ Âm Sát Ma Tôn và Huyền Chân Tử, đám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ còn lại đều trừng mắt nhìn nhau, bộ dáng dương cung bạt kiếm, tùy thời có thể đại chiến.
Hai nữ tử Nguyên Anh trung kỳ nhìn bên ngoài thì tính toán nhỏ nhặt, nhưng trên thực tế thì đều đang nghĩ cách làm sao dồn đối phương vào chỗ chết. Đây cũng là hiện thực tàn khốc của thế giới này, chỉ có điều Phiền Khúc Thanh kia còn suy nghĩ cách cướp đoạt tài sản của Âm Sát Tông, mà Thiên Ma lại đang suy nghĩ vì tiểu tình lang của mình.
- Âm Sát lão ma, ngươi thấy thế nào?
Mí mắt Huyền Chân Tử cũng không thay đổi một chút nào, đạm nhiên uống trà nói.
Âm Sát Ma Tôn nguyên bản cũng không có lòng tin đối với Thiên Ma. Hắn là một lão tiền bối trong Âm Sát Tông, hầu như đã nhìn Thiên Ma lớn lên từ bé, đối với kỳ tài ngút trời như Thiên Ma, hắn đương nhiên là cảm thấy vui mừng. Nhưng mà thực lực của Thiên Ma thì Âm Sát Ma Tôn có thể biết rất rõ ràng, hiện này nàng có vận khí tốt tiến cấp lên Nguyên Anh trung kỳ, thế nhưng lực chiến đấu thì không thể chống lại Phiền Khúc Thanh của Thái Thượng Tông được, cục diện của nàng chắc chắn là thua nhiều thắng ít.
Nhưng mà Thiên Ma lại âm thầm truyền âm nói mình tất thắng cho Âm Sát Ma Tôn làm cho hắn có chút kỳ quái, chẳng lẽ Thiên Ma có kỳ ngộ ở nơi nào đó sao? Kỳ thực Âm Sát Ma Tôn cũng biết, sư tôn của Thiên Ma năm xưa có quan hệ rất tốt với Đông Hải Dạ Xoa Vương, thuộc về loại tri giao tâm đầu ý hợp.
Chỉ có điều sư tôn của Thiên Ma lại bị chết ngoài ý muốn. Ngay sau đó Dạ Xoa Vương cũng rất chiếu cố cho Thiên Ma, nghe nói Dạ Xoa Vương ngay cả Ly Thủy Chi Phách cũng cho Thiên Ma mượn dùng ba năm, còn có rất nhiều chỗ tốt khác. Vì vậy mà tuy rằng tuổi vẫn còn trẻ nhưng Thiên Ma đã là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, không phải như Âm Sát Ma Tôn, trải qua bao đắng cay khổ cực, mất mấy trăm năm mới tiến cấp lên tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ.
Quả thật là người so với người cũng rất khác nhau, quả thực là làm cho người ta phải tức chết. Đương nhiên Âm Sát Ma Tôn cũng không biết Lôi Động cấp cho Thiên Ma rất nhiều tài nguyên để tu luyện.