Đại Ma Đầu

Chương 775 - Quân Lâm Thiên Hạ

Đáng tiếc, mặc dù Lôi Động đã được hưởng dụng nhưng cũng vìđó mà bị Tà Phượng đuổi giết không tha như chó nhà có tang. Cái này cũng có thể xem như là phúc hoạ đồng hành a!

Lúc này, đột nhiên Lôi Động đột nhiên chui vào một cái động vô cùng rộng rãi, trên đầu đầy những thạch nhủ thẳng tắp. Vừa vàođây, Lôi Động nhịn không được biến sắc thầm nghĩ: "Không xong rồi, nếu là nơi nhỏ hẹp còn có cơ may, chỗ này rộng rãi thoángđãng như vậy thì một chút nắm chắc cũng không có a!"

Đây là một chỗ trống trải, giống như một cái quảng trường ở dưới đáy con sông chẳng rõ sâu bao nhiêu, dựa vào ánh mắt cực kỳ xuất sắc của Lôi Động, chỉ liếc mắt không quay đầu lại. Chỉ cóthể dùng thần niệm đảo qua, bất ngờ phát hiện đây là cái đại sảnh rộng hơn trăm dặm, nhưng vẫn trống trải không có gì, không có bất kỳ huyệt động khe nhỏ cho hắn chui ra.

Trong đôi mắt của Lôi Động đầy tơ máu, không chút do dự nào, mở Tu La chi dực ra, tìm cách vạch phá không gian, thuấn di vềphía trước.

Oanh ~ Qua mấy hô hấp sau, Tà Phượng cũng gặp trở ngại tương tự. Trước tiên nàng phát hiện này cực kỳ có lợi, lập tức triển khai tốc độ cao nhất đuổi theo sát, nở nụ cười nói:

- Hảo tiểu tử ngươi, thiên đường có cửa không chịu vào, hết lần này tới lần khác lại xông vào nơi đây.

Tốc độ không giảm, thân hình nhanh như thiểm điện, không ngừng xé rách không gian, trong chớp mắt đã đi hơn mười dặm, nói:

- Đừng chạy, cho dù ngươi có chạy tới tận trời, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ở đây, sẽ là mộ huyệt của ngươi.

Thần niệm của Lôi Động cảm thụ không gian phía sau liên tục chấn động, khóe miệng mang theo nụ cười phát khổ.

Tuy nói lấy tu vi cảnh giới của hắn có thể sử dụng một tia không gian pháp tắc, cộng thêm bảo bối Tu La chi dực là thánh khíkhông gian, đây là một bảo bối rất tốt. Thế nhưng, hắn có thểsánh ngang với Tà Phượng sao?

Tà Phượng xuất thân từ bộ tộc Minh Phượng, thuộc về một chi hậu duệ của Phượng Hoàng, mà bộ tộc Phượng Hoàng, vừa vặn lại là yêu thú nắm giữ không gian chi lực cực cao. Minh Phượng không cách nào so sánh được với Phượng Hoàng thuần chủng. Bởi vì Phượng Hoàng trời sinh sở trường về không gian pháp tắc ẩn trong huyết mạch, cho nên hậu duệ cũng bảo lưu đa số thiên phú này.

Tà Phượng trời sinh đã dễ dàng nắm bắt không gian pháp tắc vào tay. Mà Lôi Động, chỉ dụa vào một tia không gian pháp tắc trên Tu La chi dực mà tiến hành thuấn di. Hai người so với nhau, chẳng khác nào một trời một vực. Đừng nói dùng Tu La chi dực, cho dù là một Tu La Vương có ở đây, so tạo nghệ đối với không gian pháp tắc, cũng không mạnh bằng Tà Phượng.

- Lẽ nào trời thật sự muốn ta chết?

Lôi Động cảm thụ được gợn sóng không gian phía sau càng ngày càng gần, tuy tâm tính vẫn bình tĩnh như trước, nhưng trong cảm giác của hắn vẫn tràn ngập nguy cơ. Thực sự không nghĩ rađược, bản thân mình dựa vào cái gì có thể thoát khỏi truy sát của ở Tà Phượng tại nơi trống trải thế này?

Tâm của Lôi Động lạnh lại, nhưng tâm tình hối hận lại không cóchút nào, bởi vì hắn biết, cho dù mình sau khi ngắt lấy Hỗn Độn Kim Liên, thành thành thật thật phân cho Tà Phượng một nửa, trên cơ bản nàng chắc chắn không bao giờ bằng lòng. Ở trong cái thế giới nhược nhục cường thực này, tu sĩ đê giai ở trước mặt cường giả cao giai, thủy chung không có cơ hội phân chia công bằng.

Huống chi, dựa vào tính toán và bản tính của Tà Phượng, cho dùnhận được toàn bộ Hỗn Độn Kim Liên từ Lôi Động, thì khả năng cực lớn nàng cũng ra tay giết người bảo trì bí mật. Mặc dù là tồn tại mạnh như Tà Phượng, cũng không hy vọng chính mình cóbảo bối như Hỗn Độn Kim Liên, trong giai đoạn dựng dục nuôi trồng lại bị tu sĩ cùng giai quấy rầy.

Bởi vậy có thể thấy được, mặc kệ bản thân của mình có ăn HỗnĐộn Kim Liên hay không, một khi lọt vào tay của Tà Phượng, thìrất ít có cơ hội còn sống. Cũng vì như vậy, Lôi Động tự nhận còn không bằng thống thống khoái khoái ăn tươi Hỗn Độn Kim Liên. Chí ít, cũng không cho kẻ khác nhận được chỗ tốt từ Hỗn Độn Kim Liên. Bởi vì đường nào cũng phải chết, không bằng mình ăn cho thống khoái?

- Phượng Vũ Cửu Thiên.

Phía sau vang lên một tiếng nói, kì thực cũng ấn chứa một cổ tức giận từ sâu trong cốt tủy. Hàng ngàn hàng vạn linh vũ đen như mực, như mưa rền gió dữ bắn về phía Lôi Động.

Cường giả Hóa Thần ôm uất hận mà xuất thủ, sử dụng Tiên Thiên Linh Bảo vô cùng nổi danh, lấy tu vi của Lôi Động, làm sao ngăn cản được? Sợ rằng mặc kệ Huyền Âm Thuẫn hay là pháp bảo phòng ngự, bị đánh trúng một linh vũ cũng phải mất mạng. Phía sau lưng truyền đến từng đợt lạnh lẽo, một cảm giác lạnh lẽo thấu xương đang tới gần. Làm gì dám dừng lại nửa điểm, sắc mặt trầm trọng như nước, cắn nát đầu lưỡi, phun ra một ngụm bổn mạng tinh huyết, một giọng nói uy nghiêm trầm thấp vang lên:

- Ta nói, ta có liên hệ với không gian.

Chân Ngôn Thuật vừa ra, thân hình của Lôi Động hóa thành mộtđoàn lờ mờ, mà đoàn lờ mờ này lại rộng tới mười dặm. Hàng ngàn hàng vạn linh vũ bay qua, giống như nước mưa xuyên thấu qua hư ảnh mà thôi, Lôi Động may mắn tránh thoát một chiêu này, nhưng chân nguyên tiêu hao quá mạnh, có những kinh mạch yếu kém bạc nhược không chịu nổi, đứt gãy, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, khuôn mặt cương nghị vô cùng tái nhợt. Thế nhưng, giữa đôi mi của hắn tràn ngập một cổ ngạo ý, đôi mắt bình tĩnh, trong đôi mắt còn ẩn chứa một tia tang thương, thâm thúy và hờ hững quan sát sinh linh.

Vào thời điểm tính mạng bị uy hiếp, rốt cuộc Lôi Động cũng thi triển đệ nhị biến hóa của Thiên Ma Biến, Quân Lâm Thiên Hạ. Khác với đệ nhất biến hóa Thiên Hạ Vô Song bá đạo và cường thế, Quân Lâm Thiên Hạ khiến cho Lôi Động tràn ngập khí thếkhí vũ hiên ngang và cảm giác phiêu dật, khí định thần nhàn, giống như tất cả đều nắm chắc trong tay.

Chân Ngôn Thuật, vốn là pháp thuật bóp méo pháp tắc thiên địa. Lôi Động thi triển ra, đương nhiên chính là Ma Đế Chân Ngôn Thuật được truyền thừa từ Ma Đế, lại phối hợp với trạng thái Quân Lâm Thiên Hạ, thi triển Chân Ngôn Thuật uy lực cũng tăng lên vài phần. Khi thi triển Chân Ngôn Thuật, chính là thể hiện lực lượng ý chí, hao tổn đối với chân nguyên cực nhỏ, bằng không bằng vào trạng thái gần như đèn cạn dầu của Lôi Động hiện giờ, muốn thi triển không gian thuấn di chi thuật, kinh mạch đứt gãy cũng phải tăng lên gấp mười lần.

- Đúng thật là Minh Thần Chân Ngôn Thuật, xem ra ngươi và U Minh lão quỷ có quan hệ không cạn.

Tà Phượng làm gì ngờ được một tu sĩ Nguyên Anh sơ giai nho nhỏ, có thể tránh né một kích mang theo uất hận của mình, hơi sững sờ một chút, không giận mà nở nụ cười:

- Tốt, rất tốt, giết ngươi, nếu giết ngươi chắc chắn U Minh lão quỷ thương tâm gần chết.

Hiển nhiên, Tà Phượng nhìn thấy Lôi Động thi triển Ma Đế Chân Ngôn Thuật, tưởng lầm là pháp thuật trứ danh Minh Thần Chân Ngôn Thuật trứ danh của U Minh Quỷ Đế nhất mạch. Kỳ thực hai pháp thuật này không có gì khác biệt quá lớn, đều là pháp thuật che dấu thiên cơ, mặc dù nhận sai cũng không ngạc nhiên.

Bình Luận (0)
Comment